Cách TP.HCm 150 km về phía đông, giáp ranh tỉnh Đồng Nai là thị trấn cao nguyên nhỏ bé thuộc tỉnh Lâm Đồng. Madaguoil, cái tên nghe rất lạ như tên của một bộ lạc nào đấy từ lâu lắm rồi, sau ba mươi năm trở mình nay đã thức giấc hòa mình vào nhịp sống đô thị với những con đường, những công trình, những khu du lịch và những quán xá cũng bắt đầu nhộn nhịp...
Ngoài khu du lịch Madaguoil của Sài Gòn Tuorist và một số quán ăn với đặc sản thịt rừng thì có lẽ nơi dừng chân nghỉ ngơi lý tưởng thứ hai khi đến Madaguoil là Cafe Garden.
Tọa lạc trên một khu đất rộng với phần trên sát mặt đường Quốc lộ 20 và phần dưới thoai thoải theo những bậc thang, Cafe Garden dẫn dắt chúng ta từ từ khám phá khu vườn rộng lớn phía bên dưới như một thung lũng nhỏ với cỏ và hoa...
Kiến trúc quán không đặc biệt lắm, nhưng không gian ở đây được chia làm 3 phần, phần đầu tiên là phòng lạnh (còn được gọi là phòng trà sữa) chắc được thiết kề riêng để phục vụ các bạn trẻ, phòng này mình không vào vì biết tự lựng sức mình ko còn trẻ nũa...hehe...
Phần thứ hai là sân vườn phía trên, có thể nhìn ngắm toàn cảnh thung lũng nhỏ bên dưới với bầu trời xanh rộng mở...
Phần thứ ba là phần chính, đó là khu vườn với đồi cỏ, hồ nước, sân khấu ca nhạc và những ngôi nhà nhỏ rải rác khắp nơi. Có cả một dãy nhà dùng để ngồi bệt. Có thể thấy rằng người thiết kế quán cafe này đã rất "chịu khó" đi rất nhiều quán cafe và thu nhập những mô hình cafe đang thịnh hành hiện nay để tổng hợp cho ý tưởng của mình. Vì vậy Gaden không có điểm nhấn nào đặc biệt. Nhưng dù sao ở một thị trấn nhỏ như thế này, đây cũng có thể coi là một bước tiến vượt bậc rồi!
Mình thích cảm giác ngồi cuối khu vườn, phóng tầm mắt qua bức tường bằng đá cao để gải thoát cái nhìn ra bầu trời xanh với những dãy núi chập chùng phía xa... cảm nhận hương rừng đang lan trong gió... Ngắm những bụi hoa dại tim tím xinh xinh và nhấm nháp li trà ấm nóng... Trong đầu ngân nga giai điệu quen thuộc:
"Phố sương mù phố chưa lên đèn, núi bên đồi nhớ mùa trăng cũ... Từng góc phố quấn quanh núi đồi, vẫn đi tìm bóng trăng lẻ loi..."
Buổi tối trở lại Garden theo lời bạn N. là để ngắm trăng, trăng hôm qua 16 đáng ra là rất tròn và sáng, thế nhưng có lẽ vì mắc cỡ với vẻ đẹp rạng ngời và chói lóa của bạn í nên không dám ló đầu ra khỏi mây... Thế là thay vì ngắm trăng mình chỉ được ngắm mây cuồn cuộn giữa bầu trời... Dẫu thế nào thì tâm trạng của mình cũng không vì thế mà tệ đi... Cafe ở Garden uống cũng được (với bạn mình thì như thế là ngon rồi nhưng vì gu cafe của mình hơi đậm nên chỉ cho là tạm được) Giá nước ở đây cực cực kỳ rẻ, cafe đá chỉ 5000 Đ, cafe sữa đá và các loại nước trái cây, sinh tố chỉ từ 8 -12.000 Đặc biệt lắm là kem ba mùi mới có 15.000 ( tính ra chỉ 5000 Đ / 1 viên kem monte rosa) Tối thứ năm có nhạc sống hát với nhau, nghe nói ban nhạc Tây Nguyên chơi rất máu lửa. Mấy cô bạn học cứ nài nỉ mình ở lại thêm một ngày nữa để hát cho mí bạn í nghe nhưng mình không thể ở lâu hơn được...
Rời Madaguoil với chút luyến tiếc nhưng kỳ nghỉ hai ngày cũng đầy ý nghĩa với mình. Được nghỉ ngơi, được đưa Mẹ đi chùa, được nấu những món ngon mời ba mẹ thưởng thức, được gặp lại bạn học cũ... Và nhất là được thấy thị trấn nhỏ của mình đang ngày một thay đổi... Có lẽ lần sau mình trở về chắc những con đường đã hoàn thành và rộng mở chứ không còn khép nép "quấn quanh núi đồi" nữa, và những quán xá chắc cũng sẽ đẹp hơn, hiện đại hơn để lưu giữ trong mình nhiều cảm xúc hơn nữa...
Hẹn gặp lại thị trấn nhỏ của tôi, hẹn gặp lại Garden!