01/06/2012
702 lượt xem
Có lẽ vì yêu đến tha thiết Đà Lạt mà chị đã hơn một lần mang cái chất nhẹ nhàng, lãng mạn của mảnh đất này về Sài Gòn… Thả xe chầm chậm trên con phố Đặng Dung rất yên, không khó để nhận ra một góc Đà Lạt bé nhỏ của chị. Một ngôi nhà nhỏ màu trắng với khung cửa nhỏ, khoảng sân nhỏ, bức rào nhỏ ngập tràn hoa…Đó là một quán Café nhỏ mang bản sắc Đà Lạt mà chị đặt tên rất đặc biệt Càlat Coffee House.
Bắt gặp những gam màu ưa thích khi đẩy nhẹ cánh cửa nhỏ bước vào trong. Là sắc trắng thanh nhã pha chút tím dịu dàng, chút rêu hoài niệm đi cùng chút nâu trầm ấm. Bắt gặp những khoảnh khắc đời thường của thành phố sương qua những khung hình mộc mạc. Một ly bailleys do chính tay chị pha, một cuốn tiểu thuyết lãng mạn của Marc Levey, một bản blue trầm buồn, thả buồn vui nơi hành lang rêu loang qua những khung cửa rộng… thế là đủ để thỏa nỗi nhớ Đà Lạt, để nhẹ vơi khúc lòng chớm se thắt.
Mỗi tuần, Càlat vẫn duy trì chương trình nhạc sống rất hay với những giai điệu trẻ trung, sôi nổi vào đêm nhạc trẻ tối thứ 5,và những tình khúc sâu lắng của Trịnh Công Sơn, Từ Công Phụng, Ngô Thụy Miên, Phạm Duy vào đêm nhạc trữ tình tối thứ 7. Những người bạn hát thân quen, tiếng guitar mộc và không gian thân mật ấm cúng khiến Càlat trở nên sinh động và đầy sức sống…
Tin tức liên quan
Đêm nhạc “Sài Gòn Tháng 4″
Phiêu linh cùng những cung bậc cảm xúc
Đêm nhạc tiền chiến trữ tình tối thứ 7
Đêm nhạc trẻ tối thứ 5
Đêm nhạc Trịnh Công Sơn: Vẫn Có Em Bên Đời
|