Object reference not set to an instance of an object. : Thodia.vn - Thổ địa cá tính: am tường địa điểm ăn, uống, mua sắm, giải trí và hơn thế nữa…
 
Chọn kiểu gõ: Tự động TELEX VNI Tắt
 
Label
Giới thiệu cho bạn bè
Gửi lời cảm ơn

Gia nhập:

Tổng Lượt Xem: 

 điểm
Lời cảm ơn
0
0
0
0
0
0
0
0
0
0
0
0
Đánh giá
Danh mục địa điểm đánh giá
Bài viết diễn đàn Có 3 bài viết diễn đàn
16/08/2011
1059 lượt xem
Dịp cuối năm, tôi được mời đi dự nhiều đám cưới. Có đám cưới chú rể và cô dâu đều rất trẻ, mới qua tuổi 20. Có đám, ngược lại, cả hai người đều qua tuổi ngũ tuần. Đôi lúc ngồi bên bàn tiệc, giữa những tiếng chúc tụng lao xao và nụ cười rạng rỡ kéo dài đến mức khó mà khép môi lại của cô dâu, tôi tự hỏi: Điều gì giống nhau giữa họ, những cô dâu, chú rể, ngoài các thủ tục của một đám cưới? Hay nói đúng hơn, điều gì giống nhau giữa chúng ta, những kẻ hiếm khi nào chịu ngừng tìm kiếm một ai đó, bằng cách này hay cách khác, để đưa đến tiệc cưới? Có bao giờ bạn tự hỏi mình: hôn nhân có gì mà hấp dẫn đến vậy? Khi mà bạn, cũng như tôi, từng đọc quá nhiều bài báo nói về những cuộc chia tay, lạnh nhạt hay tiếc nuối, đau khổ hay vui mừng, đầy nước mắt hoặc đầy tiếng chửi rủa, không ít hơn thực tế mà chúng ta nhìn thấy quanh mình. \ Đó là một viễn cảnh bi quan về hôn nhân, khiến chúng ta sợ hãi. Nhưng tại sao chúng ta vẫn mải miết cưới nhau? Thậm chí, cưới, rồi lại cưới nữa. Mỗi khi tìm thấy cơ hội có được một cuộc hôn nhân đẹp và bền vững, ta không thể ngăn mình thử vận may. Ngoài những bản năng và hấp lực tự nhiên được quy định bởi giới tính, có một sự thật là ai cũng thèm khát một khoảng riêng tư để cất giấu những bí mật đời mình, nhưng ngược lại, không ai muốn cô đơn cả. Chúng ta luôn đòi hỏi sự độc lập, ko bị ảnh hưởng hay lệ thuộc vào bất cứ ai, nhưng ngược lại, ta không ngừng mong mỏi được chia sẻ vui buồn, hạnh phúc và khổ đau với ai đó mà mình thương yêu và yêu thương mình. Đó là một nhu cầu mạnh mẽ, một nhu cầu được gắn liền với 2 chữ: Con người. Giữa những người lạ, ta cần một người quen. Giữa những người quen, ta cần một người yêu. Giữa những người yêu, ta cần một người hiểu. Giữa những người hiểu, ta cần một người tin. Tin và được tin. Như thế, “yêu” chưa phải là kết cục có hậu của một đời người. Yêu, mới chỉ là một nửa của chặng đường dài mà thôi. Chúng ta cần nhau, trước hết để yêu nhau, nhưng ko chỉ để yêu nhau. Chúng ta cần nhau cho một cuộc khám phá rất sâu, một cuộc phiêu lưu rất dài. Hôn nhân chính là bằng chứng cao nhất cho sự cần nhau đó. Tôi từng ngạc nhiên nhận ra rằng khi tôi nói với ai đó “Tôi yêu em” một cách chân tình nhất, lắm lúc người ta vẫn hoang mang lo lắng: lời ấy có thật tình chăng? Nhưng khi tôi nói “Tôi cần em”… tôi có cảm giác người ta không nghi ngại. Vì sao vậy? Tôi đã mang câu hỏi đó rất lâu trước khi tìm ra câu trả lời từ chính bản thân mình. Khi ta nói yêu, thường là thổ lộ. Nhưng khi ta nói cần, thường là thú nhận. Là thú nhận, nghĩa là nó thành thật, thành thật hơn hết thảy. Khi ta biết mình cần gì, tức là ta biết mình có gì, thiếu gì, muốn gì. Khi ta nhận ra mình cần ai đó, là khi ta thành thật với chính mình nhất. Con người vốn quá kiêu hãnh và tự tôn, bởi thế ít khi chúng ta muốn thú nhận về điều mình thực sự cần. Chúng ta sợ lời thú nhận đó sẽ biến mình thành một kẻ yếu đuối. Chúng ta sợ bị người khác nắm “vận mệnh” của mình trong tay. Ta sợ rằng, một khi đối phương đã biết bí mật của ta rồi, thì ta thua chắc. Ta sẽ không còn đường lui. Và nếu “đời không như là mơ”, trông ta thảm hại làm sao trong mắt họ, người đã biết điều ta cần và lắc đầu từ chối. Bởi thế nên chúng ta cần, nhưng chúng ta giả vờ như không. Chúng ta tưởng đó là cách giữ thể diện, vị thế, lòng kiêu hãnh. Có lúc ta lại ra vẻ cứng cỏi, xa cách ngạo nghễ, khép kín và bất cần, như chúng ta có thể tồn tại tựa những tinh cầu đơn độc… Nhưng nhiều khi đó là cách chúng ta đánh mất những điều quý giá. Khoảnh khắc mà ta tìm được một người thực sự có ý nghĩa với ta đang tồn tại trên cõi đời này, bất kể sau cùng ta có nắm giữ được trái tim người ấy hay không, thì khoảnh khắc đó cũng là khi ta bắt đầu cảm nhận được thế nào là hạnh phúc. Khi bắt đầu cảm thấy không cần nhau nữa, hoặc khi tưởng rằng không cần nhau nữa, đó là lúc hạnh phúc bắt đầu bỏ ta đi. Tôi nhớ ca khúc People do Barbara Streisand hát vài thập niên trước. “Người cần người, là những người may mắn nhất thế gian… Những người tình là những người may mắn nhất thế gian. Với một người, một người thật đặc biệt Và một cảm xúc từ thẳm sâu trong tâm hồn nói rằng em từng là phân nửa, giờ thành vẹn nguyên…” Ngồi giữa một đám cưới, bỗng dưng tôi hiểu rằng lời yêu đôi khi không nhất thiết phải nói, nhưng cảm giác cần nhau thì không thể không bày tỏ. Bởi khi nhận ra mình cần đến ai đó, ta cũng đồng thời nhận ra rằng họ có ý nghĩa to lớn thế nào đối với đời ta. Nhờ đó, ta có thể nhìn thấy một cách rõ ràng hơn những gì họ mang đến cho ta. và khi ấy, có lẽ, ta sẽ nói thường xuyên hơn lời cám ơn. Ta sẽ biết trân trọng hơn những gì ta nhận được. “Người cần người, là những người may mắn nhất thế gian. Nhưng trước hết, hãy trở thành một người cần người khác” Làm thế nào để trở thành một người cần người khác? Có khó gì đâu, chỉ cần thành thật với chính mình. Bởi ta là con người, ta được thiết kế để cần nhau.
04/07/2011
1173 lượt xem
Yêu em, anh chấp nhận đầu tư dài hạn Dẫu biết mình tài sản chẳng hơn ai Phải bổ sung bằng nguồn vốn đi vay Chỉ mong được có em trong vòng tay duyên Nợ Ta quen nhau cũng gần hai niên độ Biết bao nhiêu nghiệp vụ đã phát sinh Tình yêu đâu là tài sản hữu hình Mà sao cứ hao mòn theo năm tháng Ta gặp nhau trong mỗi kỳ kế toán Cứ ngỡ tình mình lãng mạn quá đi Gặp thường xuyên, anh sợ khoản phải chi Mà định kỳ em lại không đồng ý Em đâu hiểu cùng tình yêu còn song hành tình phí Anh phải hạch toán làm sao cho hợp lý cả hai bên Xa em rồi anh mới lại hiểu thêm Đường đến tim em phải dự phòng đau khổ Để có tình yêu đôi khi đành chịu lỗ Nhưng tình yêu đâu phân bổ được nhiều lần Đến bây giờ anh vẫn mãi phân vân Không hiểu tình yêu có cần tìm nguyên giá Nỗi đau kia có thành Nợ mà anh phải trả Xin để anh kết chuyển hết vào tim Em có về xem lại nhật ký chung Kỷ niệm một thời ta cùng nhau ghi sổ Anh dự toán tình ta không dang dở Em thì thầm: “Đừng ghi đỏ nhé anh!” Thư tình anh bản báo cáo mong manh Anh trao vội không thuyết trình gì cả Bởi anh nghĩ ta không còn gì xa lạ Chế độ hiện hành đã nói hộ lòng anh Những lời yêu thực tế đích danh Những tâm sự bình quân anh nói được Những ước mơ nhập sau mà xuất trước Em mỉm cười ghi nhận hết lòng anh Còn nhớ không em những buổi chiều Những chiều mưa chứng từ nào tả xiết Lời nồng nàn anh trao em chi tiết Thật dịu dàng em tổng hợp hết tình anh Em trở về nhận lại vốn liên doanh Kiểm kê lại những lần anh sơ ý Kỷ niệm dẫu thừa xin em đừng xử lý Để anh mãi coi là chi phí dở dang...
01/07/2011
1228 lượt xem
Một chút buồn .... Một chút nhớ ... Tại sao cứ phải nghĩ phải nhớ đến 1 người mà không đáng để mình phải như vậy .... " Bài Thánh Ca đó còn nhớ không em ... Noel năm nào chúng mình có nhau " Ở nơi đó em đang vui hay đang buồn ... Hay vẫn cứ giấu tất cả vào trong lòng và làm mọi việc mà không nghĩ đến hậu quả sẽ như thế nào ... Yêu em người con gái ngây ngô, con cừu non giữa cuộc sống nhìu cám dỗ ... Sao anh biết sẽ mất em mà anh vẫn chìu em như vậy ... Vì đó là con đường em chọn, em có tự do suy nghĩ và anh không muốn sẽ áp đặt tất cả vào em .... Những lúc em buồn em nhớ đến anh ... lúc em vui người đầu tiên em nhớ bây giờ chắc không phải là anh ... Anh thì vẫn thế ... hình như nó đã nhạt dần so với lúc mình vừa chia tay ... nó sẽ k thể trở lại được nữa ... nhưng vẫn còn cái gì đó lưu luyến ... 1 chút cảm thương ... Em ra đi với sự cương quyết và k ngoảnh đầu lại ... anh hy vọng lựa chọn đó của em là đúng ... Thời gian trôi qua thật là nhanh ... mới đây mà thời gian mình chia tay đã bằng 1/3 thời gian mình bên nhau rồi ... Anh cố làm việc ... cố k suy nghĩ về em ... cố quen 1 người khác để lấp đi chổ trống hình như tất cả chỉ là sự giả tạo ... anh không thể Delete để trở thành 1 người mới ... Cám ơn em vì khoản thời gian hạnh phúc .... Cám ơn em đã cho anh 1 bài học thế nào là đời ... Anh không hối hận khi quen em và em cũng thế ... Nhưng anh tiếc là sao mọi chiện không xảy ra sớm hơn và mình chia tay nhau sớm hơn ... Những gì xãy ra, bây giờ đã không còn ý nghĩa nữa ... Anh không tha thứ cho những gì em đã làm nhưng anh vẫn luôn mong em sẽ hạnh phúc ... mong rằng con đường em chọn là đúng ... bình yên sẽ đến vs em ... Good Bye !!! Entry End Love !!!!
Xóa bài viết diễn dàn
X
Khi thực hiện xóa bài viết bạn sẽ bị trừ: -15 điểm tích lũy
Bạn có muốn xóa bài viết này không?