01/03/2011
853 lượt xem
Thân gửi các Địa,
Hiện nay mình đang làm việc cho 1 khách sạn tại Đà Lạt. Khách sạn mình đang có 1 kế hoạch học hỏi, thu thập những món ngon đặc sản của các vùng miền để giới thiệu với thực khách Đà Lạt và du khách lưu trú tại Đà Lạt. Với nhu cầu đó, mình xin thay mặt khách sạn gửi đến các địa ngỏ ý như sau:
Các địa nào biết ở đâu, hay quê mình, hoặc ngay cả trong nhà mình có những "đầu bếp", những công thức chế biến món ăn ngon, đặc sản thì giới thiệu cho mình biết nhé. Nhà bếp khách sạn mình sẽ cử người đi đến nơi đó để tầm sư hoặc có thể mời đến bếp của khách sạn để hướng dẫn và chỉ dạy. Các địa có biết côgn thức, địa phương nào có những món ngon đặc trưng thì giới thiệu nhé. Hay cả khi bà, mẹ, chị, người thân, v.v... có tuyệt chiêu muốn chia sẻ thì bếp mình cũng sẵn sàng tìm đến và học hỏi. Là những thổ địa về ăn uống, ẩm thực, các địa hỗ trợ giúp mình nhé.
Thông tin xin gửi email về cho mình: thuanbb@gmail.com
Các địa có thể tham khảo hình ảnh và thông tin về khách sạn mình làm việc tại link này:
http://www.facebook.com/pages/Kh%C3%A1ch-s%E1%BA%A1n-S%C6%B0%C6%A1ng-Mai/130758186977704
Thanks các địa nhiều nhé
|
25/08/2010
895 lượt xem
Tôi đã từng không biết ý nghĩa của mùa Vu Lan là gì. Mỗi năm, đến ngày rằm tháng Bảy, lang thang qua các nẻo đường, tôi cứ thấy trải dài là những câu chào mừng lễ Vu Lan. Độ vài năm gần đây thôi, tôi mới hiểu Vu Lan ý nghĩa biết nhường nào. Tôi chưa 1 lần được cài đóa hoa hồng đỏ thắm trên ngực, nhưng trong tôi vẫn có 1 đóa hồng riêng tôi dành cho Mẹ. Đóa hồng của tôi mang hình quả tim, được nhuộm đỏ bằng tất cả máu huyết chảy trong người tôi. Vì tôi có được là nhờ Mẹ. Đóa hồng của tôi luôn thắm đỏ trong lòng ngực, tôi tự hào được cài lên đóa hồng đó suốt cuộc đời mình, chứ không riêng gì mùa lễ Vu Lan.
Tôi ăn chay không phải chỉ vì cho riêng bản thân thôi. Tôi ăn để nhắc mình còn nhớ đến Mẹ. Và tôi cũng chia sẽ cho Mẹ của ấy. Ấy không hiểu tình cảm của Mẹ thiêng liêng biết bao. Ấy bỏ mặc Mẹ với nỗi cô đơn mòn mỏi. Ấy lao mình vào những cuộc vui thâu đêm, có biết đâu Mẹ ấy còng lưng ngồi đợi cửa cho đến khi trời sáng. Nét khắc khoải chạm rõ trên khuôn mặt người phụ nữ chỉ mới ngoài 40. Mẹ ấy thèm hơi ấm của con. Mẹ ấy thèm được nghe tiếng cười của ấy. Tôi rất muốn được san sẻ đóa hồng trên ngực mình cho Mẹ ấy, nhưng nào có được đâu.
Mùa Vu Lan lại đến. Đóa hồng tôi lại bừng đỏ... cho Mẹ... và cho...
|