Tổng Lượt Xem: 54164
Ôi, 1 quán nổi tiếng và lâu đời như cafe Tùng mà lại chưa có 1 lời bình nào. Bây giờ đi đến đâu ở Đà lạt cũng đều nhận thấy các quán cafe mở ra rất nhiều, đủ mọi thể loại, hay là cafe Tùng đã quá xưa cũ so với thời đại rồi. Dù sao thì tôi cũng vẫn thấy thích ngồi ở đây! Thật khó để viết cảm nhận về 1 địa chỉ mang nhiều dấu ấn thời gian như càfe Tùng, có lẽ là chưa đủ già, chưa đủ cảm xúc và cũng không đủ vốn từ. Có một người thích chọn nơi này để nghe nhạc của chính mình - nhạc sĩ Trịnh Công Sơn và hình như là chính nơi này nhạc sĩ Trịnh Công Sơn đã gặp Khánh Ly lần đầu tiên. Cafe ở 1 nơi mà nhạc sĩ Trịnh Công Sơn từng ngồi, nghe những bản nhạc mà nhạc sĩ Trịnh Công Sơn từng nghe, và biết đâu là sáng tác chính tại nơi đây, cảm giác đó thật thú vị. Ngoài ra, bạn cũng có thể bắt gặp ở đây nhiều nghệ sĩ nổi tiếng khác, như MPK - hay ngồi ở bàn cạnh ngay khung kính, rồi 1 bác nghệ sĩ lão thành nào đó mà không tài nào nhớ nổi tên - gặp mấy lần đều đội mũ cao bồi, uống 1 lon 333. Lần đầu ghé quán này là cách đây cũng gần 10 năm rồi, đến nay quán vẫn giữ 1 không gian xưa cũ nhuốm bụi thời gian, mặc dù chủ quán đã mất.
Mỗi lần viếng chùa Viên Giác là lòng mang 1 cảm giác an bình, tinh thần nhẹ nhàng, thư thái. Ấn tượng đầu tiên là được gửi xe ở đường hẻm cạnh chùa, do các Phật tử tổ chức, không thu tiền gửi xe. Chỉ vào những ngày lễ lớn, là hết chổ, phải gửi ở các nhà dân xung quanh, 5.000 đồng. Xung quanh không 1 bóng hàng rong, ăn xin, cũng không người bán nhang đèn, sách bói toán. Bạn chỉ được thắp nhang ở sân trước (nhang đã được để dành sẵn, không) - 1 nén nhang trước tượng Quan Thế Âm Bồ Tát và 1 nén nhang trước ngọn tháp. Mình nghĩ đây chính là điều hay, không như ở nhiều nơi khác, vừa thắp hương lễ Phật mà nước mắt chảy ròng ròng vì khói, vừa phải đề phòng bị thủng áo. Trước khi vào chính điện, bạn cần phải để giày dép bên ngoài cầu thang, như phủi bỏ hết những bụi trần, bước vào 1 chốn bình an nhất