Chọn kiểu gõ:
Tự động
TELEX
VNI
Tắt
Đăng nhập
|
Đăng ký
HỒ CHÍ MINH
Hà Nội
Tìm Trên Bản Đồ
Địa điểm
Diễn đàn
Sổ tay
Tạo địa điểm
Viết lời bình
Viết bài diễn đàn
Mời kết bạn
Trang bìa
Sưu tập
Lời bình
Lời cảm ơn
Hình ảnh
Người yêu thích
Cá nhân
hachib
Xem 1 tấm hình
Yêu thích
Viết lời bình
Viết bài diễn đàn
Kết bạn
Giới thiệu cho bạn bè
Gửi lời cảm ơn
Gia nhập:
14/5/2010
1 lời bình
1 lời bình đầu tiên
0 sưu tập
0 bài viết diễn đàn
0 bạn
Tổng Lượt Xem:
38385
16
điểm
Lời cảm ơn
0
0
0
0
0
0
0
0
0
0
0
0
Đánh giá
Tỉ lệ điểm đánh giá
5 sao -
0
4 sao -
1
3 sao -
0
2 sao -
0
1 sao -
0
Danh mục địa điểm đánh giá
Địa phương:
Tất cả (1)
Lâm Đồng (1)
Phân loại:
Tất cả (1)
Vui chơi Giải trí (1)
1 lời bình
Lời bình đầu tiên
Đambri-thác Đợi, thác Chờ
01/06/2010
Bảo Lộc, Thị xã TX. Bảo Lộc
Lâm Đồng
Đambri là một thác nước tuyệt đẹp, thuộc loại cao nhất tỉnh Lâm Đồng. Thác nằm cách thành phố Bảo Lộc khoảng 17 km. Xung quanh thác là khu rừng hầu như vẫn còn giữ được nguyên vẹn nét đẹp hoang sơ. Rất nhiều cây cổ thụ gốc to cỡ vài người ôm . Giữa mênh mông màu xanh thăm thẳm núi rừng, thác đột ngột hiện ra như một dải tơ khổng lồ trắng xóa nối liền trời và đất. Từ độ cao gần 100 m, nước ào ào lao thẳng xuống, tạo nên một khung cảnh vừa tráng lệ vừa hùng vĩ. Gần đỉnh thác, có một chiếc cầu xi măng dài hơn 20m bắc ngang suối. Đứng trên cầu, có thể thưởng thức cảnh tượng hùng vĩ của dòng nước cuồn cuộn đổ từ đỉnh thác xuống. Đi bộ dọc theo những bậc thang dẫn xuống thác Đambri, trong làn hơi nước mờ ảo, có cảm giác vừa tò mò muốn khám phá, vừa pha lẫn chút hồi hộp.
Những giọt nước từ trời đổ xuống, bắn tung lên, bay bay trong không khí, tạo nên cảm giác bồng bềnh, lâng lâng như lạc vào chốn thần tiên…Bắt chước mấy tên bạn tinh nghịch, tôi chạy băng qua cây cầu giữa thác để cảm nhân cái mát lạnh và để ngắm kỹ hơn màu sắc lấp lánh của bảy sắc cầu vồng tuyệt đẹp vừa hiện lên sau màn hơi nước…Không gian bỗng như trầm lắng trước hiện tượng kỳ thú của thiên nhiên. Dường như có ai đó đang cầu nguyện cho ai một điều tốt lành…
Đến đây, có thể bạn sẽ được nghe người dân địa phương kể về sự tích của thác.Chuyện kể rằng, vào thuở xa xưa có một đôi trai tài gái sắc người K’Ho yêu nhau, chàng tên K‘ Đam, nàng tên H’Bi. Mỗi chiều, khi trời chưa tắt nắng K’Đam trở về từ cuộc săn, cất tiếng hú vang vọng giữa trời chiều. Vồng ngực nâu sẫm lực lưỡng đẫm mồ hôi và cả máu của thú rừng. Trong bóng chiều sắp tắt dáng chàng lồng lộng hiên ngang trên đỉnh núi. Mỗi chiều H’Bi, cô gái xinh đẹp nhất làng lại ra nơi chân núi quen thuộc để đón chàng trở về. Họ quấn quýt bên nhau như đôi chim rừng. Vào những đêm lễ hội, K’ Đam thổi kèn ống bầu, cánh tay cuồn cuộn đầy sức mạnh bỗng trở nên dịu dàng và tinh tế cùng giai điệu của âm nhạc. H’bi múa quanh ngọn lửa bập bùng, đôi tay thon thả uyển chuyển theo nhịp chân, đôi mắt to sâu thẳm đen lánh đắm say hình bóng người yêu, chiếc váy cũng đen lánh với diềm hoa văn trắng ôm sát thân hình thiếu nữ căng tròn nhựa sống. Chàng như cây thông, cây tùng vững chãi, nàng như đóa hoa sim, hoa mua mang vẻ đẹp đơn sơ của núi rừng. Tình yêu của họ hoang sơ như núi rừng đại ngàn, thơ ngây như con nai, con hoẵng và trong trẻo như dòng suối chảy qua bon (buôn làng). Họ đã nguyện suốt đời bên nhau, hẹn mùa lúa chín năm sau sẽ làm lễ cưới vào dịp lễ mừng cơm mới.
Thế nhưng, cuộc tình của họ không vừa mắt cha của H’Bi. Ông ta giàu có nhất làng, không muốn con gái mình lấy một chàng trai nghèo khổ như K’ Đam. Ông ta rắp tâm bày mưu tính kế để ngầm hại chàng. Thế rồi, một buổi chiều như thường lệ, H’Bi ra nơi quen thuộc cất tiếng hát hân hoan chờ đón người thương nhưng chàng đã một đi không trở lại. H’Bi cứ chờ mãi, chờ mãi. Đêm đêm nàng lặng lẽ ra khu rừng họ thường hẹn hò mà khóc than cho duyên tình cách trở. Nàng hy vọng nước mắt sẽ khiến giàng động lòng, nàng cầu nguyện cho thần Đất, thần Sông, thần Mặt Trời sẽ dẫn lối để chàng quay về với mình. Cứ thế, trải qua bao mùa lúa chín trên nương rẫy, bao lần trăng tròn lại khuyết giữa bầu trời, nàng vẫn khóc mà chàng vẫn biệt vô âm tín. Một đêm, sau khi réo gọi tên người yêu lần cuối, nàng kiệt sức nằm chết bên rừng, mắt còn nhòa lệ dưới ánh trăng đêm. Những giọt nước mắt của nàng đọng lại và chảy thành dòng thác lớn. Người dân trong làng thương tiếc cho nàng và mối tình đẹp nhưng không trọn vẹn bèn đặt tên thác là Đambri - nghĩa là "Đợi chờ".
Lần đầu tiên khi nghe câu chuyện này, tôi rất xúc động. Lắng nghe tiếng thác réo gào giữa mênh mông rừng đại ngàn và không khỏi bâng khuâng tự hỏi “Phải chăng đó là tiếng của nàng H'Bi từ ngàn xưa vọng về khóc than cho mối tình dang dở?”
Nếu có dịp hãy ghé thăm Đambri. Thác vẫn đó ngàn năm xưa và vạn năm sau, còn mãi đợi chờ.
Thông báo
X
Vui lòng
đăng nhập
để thêm vào sưu tập
3 phản hồi
0 yêu thích
Gởi cho bạn bè
Tin xấu
Thông báo
X
Địa điểm đã có trong bộ sưu tập
!
Nếu xóa lời bình này, địa điểm cũng sẽ
bị xóa
khỏi bộ sưu tập của bạn?
Bạn có chắc muốn xóa lời bình này?
Email cho bạn bè
X
Tên người gởi:
Tất cả bạn trong danh sách
Tìm bạn
Không phải là thổ địa
abc@yahoo.com
Email cách nhau dấu phẩy (,)
Lời nhắn
Email cho bạn bè
X
Tên người gởi:
Tất cả bạn trong danh sách
Tìm bạn
Không phải là thổ địa
abc@yahoo.com
Email cách nhau dấu phẩy (,)
Lời nhắn
X
Lời cảm ơn
Avatar đẹp quá!
Bạn dễ thương thật đấy!
Cám ơn bạn nhé!
Hình đẹp quá!
Viết thêm đi bạn nhé!
Bạn hài hước quá!
Rất hữu ích!
Bộ sưu tập rất hay!
Viết rất hay!
Hoạt động tích cực nhỉ!
Hồ sơ hay nhỉ!
Bạn thật lãng mạng!
Đang gửi...
Gửi tin nhắn
X