Object reference not set to an instance of an object. : Thodia - Trang y kien
 
Chọn kiểu gõ: Tự động TELEX VNI Tắt
 
Label
Giới thiệu cho bạn bè
Gửi lời cảm ơn

Gia nhập:

Tổng Lượt Xem: 

 điểm
Lời cảm ơn
0
0
0
0
0
0
0
0
0
0
0
0
Đánh giá
Danh mục địa điểm đánh giá

Địa phương: Phân loại:   
     
Cafe Văn Cao 01/11/2010
209 Nam Kỳ Khởi Nghĩa, Phường 7, Quận 3
Hồ Chí Minh
 
Đêm nay tôi lại ngồi đây một mình dưới tàng cây sakê của quán café Một Thuở. Không biết tự bao giờ tôi đã gắn bó với cây sakê này để đến độ mỗi khi buồn tôi lại chạy đến đây chỉ để ngắm nhìn nó. Tôi có cảm giác cây biết chia sẻ với tôi. Tôi chưa từng thấy cây sakê nào đẹp như cây sakê này. Cành cây tỏa rộng, mạnh mẽ mà vẫn thướt tha điệu đàng. Vào mùa này cây sakê đang độ thay lá. Ba sắc lá xanh, vàng, đỏ chen nhau càng làm cho cây đẹp lộng lẫy hơn. Hay có lẻ nó đẹp bởi nó là kỹ niệm Một Thuở của tôi.

Chợt nghe câu hát "Thôi thì thôi chỉ là phù vân, thôi thì thôi nhé có ngần ấy thôi" (Đưa em về động hoa vàng), tôi bất chợt liên tưởng đến Giấc Nam Kha :

"Giấc Nam Kha khéo bất bình
Bừng con mắt dậy thấy mình tay không"

Cuộc đời phù du như thế ư? Tôi chợt bật cười, nhớ ngày xưa học thơ Nguyễn Công Trứ tôi rất tâm đắc 4 câu:

"Ngồi buồn mà trách ông xanh
Khi vui muốn khóc, buồn tênh lại cười
Kiếp sau xin chớ làm người
Làm cây thông đứng giữa trời mà reo"

Chẳng phải tôi cũng đang cười đó sao. Kiếp sau xin làm cây thông, làm người khó quá chăng? Cây thông tượng trưng cho người chính nhân quân tử. Làm chính nhân quân tử cũng đâu có dễ. Nếu được ví von như Nguyễn Công Trứ, tôi chỉ xin được làm cây sakê thôi, cây sakê của Một Thuở. Và nếu như ai đã đến café Một Thuở chắc sẽ hiểu tại sao.

Nhìn những chiếc lá rơi trên mặt hồ, chợt những nỗi vui buồn lẫn lộn trong tôi. Tôi mỉm cười sau một tiếng thở dài:

Cây sakê mùa này thay lá
Để sang mùa lại mướt xanh hơn
Giá như lòng được như cây nhỉ
Trút bỏ phai tàn khởi sắc hương?
 
0 phản hồi Gởi cho bạn bè Tin xấu