Chọn kiểu gõ: Tự động TELEX VNI Tắt
 
Nguyễn Thị Tuyến
Giới thiệu cho bạn bè
Gửi lời cảm ơn

Sở thích: Du lịch,hát,tụ tập bạn bè,gthăm người thân,thỉnh thoảng đi nhậu,lang thang đường phố,lặn lội tìm cà phê,giải sầu với những món ăn ưa thích,đi biển và hòa mình vào thiên nhiên bất cứ khi nào có thể. đôi khi muốn ngủ dài dài ^^
Gia nhập: 15/4/2011

Tổng Lượt Xem:  112669

5836 điểm
Lời cảm ơn
4
1
0
0
0
0
3
2
0
0
0
0
Đánh giá
Tỉ lệ điểm đánh giá
5 sao -
 21
4 sao -
 118
3 sao -
 60
2 sao -
 8
1 sao -
 2
Danh mục địa điểm đánh giá
Lời bình
  •       26/06/2011
    Cafe Nhân
  • 39D Ngõ Hàng Hành, Quận Hoàn Kiếm, Hà Nội
  •    Hồi mới chập chững bước chân lên HN đi học. Khoảng thời gian đầu tôi thấy nhớ nhà, nhớ mọi người trong gia đình nhiều lắm. Chỉ muốn về quê thôi, nhưng sao về được??? Phải học chứ!!! Và để cho vơi đi những cảm xúc buồn vì nhơ nhớ ấy, tôi lại mượn nhỏ bạn chiếc xe đạp cọc cạch đi thăm phố cổ HN.

       Tôi vốn dĩ rất thích cafe và đương nhiên là thích luôn cả việc khám phá những quán mới lạ rồi. Tôi rất thích chữ Nhân và Tâm viết theo kiểu thư pháp, cho nên khi nhìn thấy cafe Nhân tôi tò mò lắm. Nhưng hồi đó, túi tiền còn eo hẹp, chỉ dám đi qua nghía vài vòng rồi lẳng lặng về với ý nghĩ: "Một ngày nào đó sẽ vào thử quán"....

       Rồi cái tên cafe Nhân chợt bị tôi lãng quên theo nỗi nhớ nhà của một cô bé sinh viên mới lên thành phố. Dần dần tôi cũng không còn vác xe lượn quanh HN nhiều như trước nữa. Nhưng... chợt cảm giác của ngày đầu tiên đó lại trở về khi tôi nhận được cuộc điện thoại của thằng bạn thân rủ tới quán uống cafe với nó trước khi nó kết thúc đời sinh viên. (Đó chỉ là lý do thôi, chắc tại nó muốn cho tôi thực hiện mơ ước nhỏ nhoi đó mà).

       Vẫn như mọi khi, tôi không đi bus mà đi trên 1 chiếc xe đạp cọc cạch khác (đương nhiên khi tới với chiếc xe đó tôi bị nhìn bằng con mắt khác, nhưng kệ, tôi thích tìm lại cảm giác của ngày xưa....). Tên bạn thân dường như rất hiểu tôi, nó đã ngồi sẵn một chỗ mà nếu đi một mình tôi chắc chắn sẽ chọn nó. Nhìn thấy tôi cười sung sướng, nó đưa tay ra và tôi đón lấy và đáp trả bằng một cái bắt tay nhẹ nhàng.... (Bọn tôi vẫn thường vậy mà, gặp nhau là bày đặt lắm, phải bắt tay 1 cái cơ)... Và bạn biết câu chuyện tiếp theo của chúng tôi sẽ thế nào rồi đấy..... Đương nhiên là ngồi tha hồ bình luận, nhận xét về cafe Nhân rồi mới chuyển sang nói chuyện khác.... Cảm ơn cafe Nhân đã cho tôi một ngày thật đáng nhớ....


 

Vui lòng đăng nhập để gửi góp ý của bạn!