Chọn kiểu gõ: Tự động TELEX VNI Tắt
 
Cafe không đường
Giới thiệu cho bạn bè
Gửi lời cảm ơn

Gia nhập: 25/5/2010

Tổng Lượt Xem:  10340

11 điểm
Lời cảm ơn
0
0
0
0
0
0
0
0
0
0
0
0
Đánh giá
Danh mục địa điểm đánh giá
Lời bình
  •       02/07/2010
    Calat Coffee House: Quán cafe nhạc sống
  • 3 Đặng Dung, P. Tân Định, Q.1



  • Em bảo "đi cafe đi..."


    "Ừ thì đi..." Lúc nào tôi cũng phải chiều theo những ý muốn thất thường của em như thế. Trời mưa... làm biếng tệ!

    Quán vắng,và buồn...Đúng kiểu càfe ở Đàlat...



    "Em lạnh"


    Khoác thêm cho em chiếc áo, phủi những giọt nước mưa còn vương tên tóc em, tự nhiên những buồn bực vô cớ cũng dần trôi theo những giọt mưa đang tí tách ngoài sân...

    Gọi cho mình một ly đen không đường và một ly nâu cho em... hai đứa ngồi nhìn những giọt cafe rơi trong im lặng... Em ngước đôi mắt nâu sóng sánh nhìn tôi...



    "Nói gì đi?"



    "Nói gì bây giờ...đang nghe nhạc!"


    "Xì..."
    Em lườm lườm rồi lại chống tay nhìn ra ô cửa...

    Những giọt mưa khẽ đập vào cửa kiếng vỡ ra từng mảnh,chảy thành dòng như nước mắt em mỗi khi hai đứa giận nhau... cafe hôm nay tự nhiên có vị mằn mặn... Tôi thở dài...em lại thắng!


    Vòng tay qua em, khẽ khàng gỡ những ngón tay ra khỏi cái cằm bướng bỉnh...


    "Thôi, nhạc hết rồi... Giờ anh nghe bé hát nè"



    "Hứ... ai thèm? Ai cho?"



    "Người ta cho... để anh mượn cây guitar nha..."



    "Thôi, người ta hát hay thí mồ! Bé hát dở ẹc
    "


    Ngườt hát hay thì hát to, bé hát không hay thì hát nhỏ... Người ta hát hay thì hát vô mic,còn bé hát vô...tai anh cũng được... Người ta hát cho mọi người nghe, bé hát cho mỗi mình anh thôi...Nha bé...


    "Trời còn làm mưa ,mưa rơi mênh mang.Từng ngón tay buồn,em mang em mang,đi về giáo đường... Ngày chủ nhật buồn,còn ai còn ai...

    Trời còn làm mây, Mây trôi lang thang...Sợi tóc em bồng, trôi nhanh trôi nhanh như giòng nước hiền... Ngày chủ nhật buồn, còn ai còn ai... Đóa hoa hồng, vùi quên trong tay. Ôi đường phố dài, lời ru miệt mài ngàn năm ngàn năm...Ru em giận hờn, ru em giận hờn..."


    Em cười, thì thầm hát theo tiếng nhạc...mắt xa xăm...

    Tôi nhìn em, lạ lùng... Cô bé hồn nhiên nghịch ngợm biến đâu mất rồi... Cô bé ngồi bên tôi hôm nay, thật dịu dàng...thật sâu lắng... Có phải tại mưa? Hay tại nhạc? Mà cũng có thể tôi đang say cũng nên! Cà phê Càlat làm tôi say, và em... hãy cứ dịu dàng thế, đằm thắm thế em nhé!

    ***Happy Birthday Càlat ***
 

Vui lòng đăng nhập để gửi góp ý của bạn!