Với trà đá vào mùa hè, ngô khoai nướng vào mùa đông, cầu Long Biên đã ghi tên mình trong "bản đồ" những địa điểm ăn uống dân dã của người dân Hà thành và bất kỳ du khách nào đặt chân đến thành phố 1000 năm tuổi này.
Không chỉ là cây cầu dành cho các phương tiện đi lại, cầu Long Biên giờ đây đã trở thành điểm hẹn lí tưởng cho đám bạn tán gẫu, cho những đôi lứa yêu nhau. Những quán trà đá vỉa hè, quán cóc trở nên phổ biến và nó cũng rất đúng “chất” của Hà Nội, của con người nơi đây. Đó là điểm khác biệt giữa thành phố 1000 năm tuổi này với các thành phố khác. Và giờ đây không chỉ có trà đá, quán cóc vỉa hè, mà nay còn có sự xuất hiện những quán ngô khoai nướng trên cầu Long Biên, cây cầu hơn 100 tuổi của thủ đô Hà Nội.
Cứ mỗi khi hè đến, các quán trà đá di động lại xuất hiện trên cầu, góp thêm “gia vị” cho mỗi cuộc chuyện trò. Chỉ là cốc trà nhạt được pha sơ sài, ấy vậy mà nó lại đắt khách không kém bất cứ loại trà ngon nào trong nhà hàng sang trọng. Với chiếc chiếu trải ra, cùng cốc trà nóng hay đá tùy theo sở thích của mỗi người với đôi ba đĩa hạt hướng dương, đĩa củ đậu, ổi… cũng có thể khiến cho các cuộc tán gẫu diễn ra hàng giờ liền. Vào những ngày hè nóng bức, không khí nhộn nhịp trên cầu cùng cốc trà đá khiến cho bạn có cảm giác như được sống trong tiết trời Xuân mát mẻ.
Dù mùa đông có mang theo những cơn gió lạnh buốt tràn về thành phố, thì nhịp sống của con người nơi đây vẫn không thay đổi và sự nhộn nhịp, râm ran trên chiếc cầu hơn 100 tuổi ấy cũng không bị ảnh hưởng. Chỉ có điều khác biệt là, ta không còn thấy sự xuất hiện của những quán trà đá di động, mà thay vào đó là những quán ngô khoai nướng.
Cứ đến khi Đông về là những quán ngô khoai nướng lại xuất hiện dày đặc ở trên cầu Long Biên. Trong cái lạnh giá, cầm trên tay bắp ngô hay củ khoai vừa được nướng vẫn còn nóng hôi hổi cho ta cảm giác thật lý thú, ấm áp. Và việc ngồi trên cầu thưởng thức ngô khoai nướng, ngắm nhìn dòng người ngược xuôi khi vừa tan tầm cũng là sự trải nghiệm mới mẻ đầy hấp dẫn.
Cầu Long Biên buổi tối đông đẹp lắm, với ánh đèn vàng rọi chiếu những thanh thép cầu đã hoen rỉ, hay những lần cầu bị hỏng vì bom đạn oanh tạc, dấu tích một thời hào hùng của nhân dân thủ đô. Rồi đến những bếp than rực hồng với âm thanh tí tích, ngửi thấy mùi thơm ngầy ngậy khi nướng khoai nướng ngô và âm thanh của những cuộc trò chuyện phát ra từ những đám bạn, hay lời thủ thỉ ngọt ngào của đôi tình nhân, rồi bất chợt phải nheo mắt vì bắt gặp ánh đèn pha của chiếc xe máy nào đó đi lại… tất cả đều chầm chậm, thanh bình tạo nên một thế giới riêng của cầu Long Biên, tách biệt hoàn toàn ra khỏi đô thị ồn ào, tất bật. Và xa xa kia, nằm song song với cây cầu “lão thành” này là hình ảnh của cầu Chương Dương với ánh đèn rực rỡ, cùng dòng xe cộ đông đúc qua lại, là biểu tượng cho thành phố hiện đại, đầy hối hả và bận rộn. Quả thực trên cùng một con sông lại có hai hình ảnh trái ngược nhau quả là điều thú vị không chỉ trong mắt người dân Hà Nội mà với cả những du khách đến đây.
Những hôm trời mưa phùn, ta lại được bắt gặp hình ảnh của những tấm bạt lụp xụp, được căng ra một cách vụng về để che những quán ngô khoai nướng ở trên cầu. Có trải qua những giờ phút ngồi ăn ngô khoai nướng trên cây cầu này, bạn mới cảm nhận hết được những điều lý thú, cái cảm giác rất mộc mạc, rất thực và dân dã ấy.
Cầu Long Biên cùng những món quà quê Việt như nốt nhạc trầm trong lòng thủ đô phồn hoa, một nơi ghi dấu biết bao kỉ niệm. Ngồi trên cầu bất chợt những hoài niệm về Hà Nội một thưở ùa về và cầu Long Biên - nơi những kỉ niệm xưa vẫn còn ở lại