Chọn kiểu gõ:
Tự động
TELEX
VNI
Tắt
Đăng nhập
|
Đăng ký
HỒ CHÍ MINH
Hà Nội
Tìm Trên Bản Đồ
Địa điểm
Diễn đàn
Sổ tay
Tạo địa điểm
Viết lời bình
Viết bài diễn đàn
Mời kết bạn
Ẩm thực
Giải trí
Mua sắm - Thời trang
Làm đẹp - Sức khỏe
Du lịch
Dịch vụ
Học tập
Trên trời - Dưới đất
Trên trời - Dưới đất
Giờ trái đất
20/03/2011
|
Đặng Duy P...
|
1138
lượt xem |
1
thảo luận
Ngày ngày tôi ngồi bên chiếc máy vi tính coi nó như một người bạn, là người thân, là thế giới nơi tôi sống, làm việc. Nơi đó không ai biết tôi là ai, chẳng ai quan tâm tôi làm gì, là nơi tôi cảm thấy mình thành công. Rồi cứ thế tôi cần cái máy vi tính như thể con nghiện cần ma túy. Tôi cảm tưởng một ngày không có nó tôi sẽ rất khó chịu, như một ngày không trọng vẹn hay đại loại như tôi đang thiếu một thứ gì đó.
Rồi cái hôm đó cũng như mọi ngày đúng vào cái giờ ấy thì tôi đang say xưa với thế giới của riêng mình thì bỗng dưng, bụp … Tôi chả còn thấy gì, mọi thứ quanh tôi giờ chỉ còn một màu đen, là bóng tối. Tôi nghe văng vẳng bên tai lời của mẹ tôi cũng như của những nhà hàng xóm “cúp điện rồi”. Tôi mò mẫm trong cái bóng tối để xuống bếp kiếm cây nến hay chí ít cũng là một cái bật lửa. Khi tôi thắp được cây nến tôi vừa tìm ra cũng là lúc tôi chợt nhận ra. Ôi! Cúp điện thì làm sao mà lên mạng đây. Thế là cái thế giới của tôi phải chấp nhận khép lại chí ít trong ngày hôm nay. Rồi cái cảm giác thiếu thốn trong tôi bắt đầu xuất hiện và tôi cũng không ngừng nguyền rủa ông nhà đèn vì cúp điện kiểu này. Trong lúc ấy, tôi nghe những tiếng cười đùa của lũ trẻ trong xóm. Đối với chúng đây là lần đầu tiên chúng sống trong bóng tối giữa cái thành phố này, như những cảnh trong phim nhà nhà thắp nến giống như nhà quê. Tôi cười nhạt trên sự ấu trĩ non nớt của chúng. Nhưng tiếng cười của chúng cũng đã lôi tôi ra khỏi ngôi nhà đang bị bóng tối kia xâm chiếm cùng ánh sang yếu ớt của những cây nến đang chiến đấu một cách quật cường.
Những đứa trẻ đang nô đùa cùng những cây nến. Cái thứ ánh sáng yếu ớt ấy dường như đã lâu lắm rồi tôi mới bắt gặp lại. Chúng làm tôi nhớ lại cái ngày xa xưa nhất là dịp trung thu, tôi cùng bạn bè rước đèn cùng với những ngọn nến leo lét bên trong. Lúc đó, tôi thường bực mình sao trung thu gì mà không cúp điện, đèn đuốc sáng thế này đốt nến chả vui gì cả. Thế là cả bọn hùa nhau tắt hết đèn giang phòng khách rồi bắt đầu thắp lên những ngọn nến nhỏ bé. Chúng tôi sắp đủ hình cả, những ngọn nến theo trí tưởng tưởng của chúng tôi, chẳng mấy chốc mỗi đứa đã có một tác phẩm của riêng mình. Đứa thì sắp các ngọn nến thành tên mình rồi đốt lên, đứa thì hình con cá hay hình ông mặt trời … Cứ cứ các tác phẩm dần hiện ra trong bóng tối rồi cả căn phòng bừng sáng dưới ánh sang của những ngọn nến nhỏ bé kia, những ngọn nến nào chợt tắt chúng tôi sẽ nhanh chóng thắp sáng lại, đến khi chúng tôi chẳng còn gì để thắp nữa. Thế là chúng tôi nô đùa ca hát quanh những ngọn nến bé nhỏ. Tôi chợt mỉm cười khi những hình ảnh của ngày xưa cứ thế kéo về. Rồi tôi hướng ánh mắt mình về lũ trẻ xóm tôi. Chúng cũng đang quay quần bên những ngọn nến như tôi năm nào.
Có lẻ ngày nay chúng chả biết những trò chơi dân gian mà ngày xưa tôi vẫn thường chơi. Nếu ta hỏi chúng rằng “các em thích chơi gì?”. Chúng sẽ sẵn sãng trả lời là những trò chơi trong chiếc máy vi tính hiện đại. Tôi bỗng giật mình khi thấy mình cũng như chúng khi ngày ngày cũng ôm khư khư lấy chiếc máy vi tính kia. Tôi chợt nghĩ lũ trẻ ngày nay thật tội nghiệp khi chẳng biết gì đến những trò chơi vui vẻ ấy, nào là lò cò, bắn bi, rượt bắt, năm mười hay trò rồng rắn lên may với bài hát đồng dao và những câu hỏi ngây ngô của trò chơi … Tự nhiên lúc đó tôi chạy đến bên chúng hòa mình vào cuộc chơi của chúng rồi bày cho chúng những trò chơi tôi đã từng chơi. Thế rồi những hình thì như ngôi sao, trái tim bắt đầu hiện lên trong con hẻm của tôi. Rồi đỉnh cao khi tôi bày cho chúng chơi trò phù thủy. Tôi nấu chảy sáp trong một chíêc nắp chai nước ngọt, rồi làm ngọn lửa bùng lên bằng cách búng những giọt nước lạnh vào chíêc nắp chơi chứa sáp nóng chảy kia. Chúng phấn khích và hò hét quanh tôi theo từng ngọn lửa …
Kết quả là tôi hàng xóm và ba mẹ la cho một trận vì chơi dại, nếu lửa bùng lên to quá sẽ gây phỏng hay cháy nhà rất nguy hiểm. Tuy thế nhưng tôi cảm thấy rất vui và từ đó tôi bớt ngồi bên chíêc máy tính hơn. Đó là câu chuyện tôi nhớ lại khi ngồi đọc bài báo về giờ trái đất ngày hôm nay. Vân dĩ nhiên tôi sẽ ngắt điện và thắp sáng lại những ngọn nến của tôi …
Họ và tên: Đặng Duy Phương
Năm sinh: 1988
Email: Princesky_0812@yahoo.com
Tags:
Có
1
người yêu thích. Bạn thích bài viết này?
Có
Gởi cho bạn bè
Gửi lời cảm ơn
Xóa bài viết diễn đàn
X
Khi thực hiện xóa bài viết bạn sẽ bị trừ:
- 15 điểm tích lũy
Bạn muốn xóa bài viết ?
Cùng người đăng
Cơn gió lạ ...
19/12/2010
1345
lượt xem,
2
thảo luận
Tiêu điểm trong tuần
15 lưu ý khi lựa chọn công ty làm tủ bếp, nội thất...
07/03/2021
368
lượt xem,
0
thảo luận
Viết bởi
phankt
Lịch Gỗ Phong Thủy Ngọc Phàn V2_NP
13/08/2017
310
lượt xem,
0
thảo luận
Viết bởi
Hai Vo
Máy hút bụi công nghiệp Supper Clean PD-80H
31/08/2019
376
lượt xem,
0
thảo luận
Viết bởi
duonghoang...
Cần vốn bán gấp nhà mặt tiền đường Tây Lân, Bà...
16/09/2014
273
lượt xem,
1
thảo luận
Viết bởi
thanh91028
Vé máy bay đi cực rẻ đi Nha Trang
01/11/2014
172
lượt xem,
1
thảo luận
Viết bởi
vemaybay16
Ẩm thực
|
Giải trí
|
Mua sắm - Thời trang
|
Làm đẹp - Sức khỏe
|
Du lịch
|
Dịch vụ
|
Học tập
|
Trên trời - Dưới đất
Email cho bạn bè
X
Tên người gởi:
Tất cả bạn trong danh sách
Tìm bạn
Không phải là thổ địa
abc@yahoo.com
Email cách nhau dấu phẩy (,)
Lời nhắn
X
Lời cảm ơn
Avatar đẹp quá!
Bạn dễ thương thật đấy!
Cám ơn bạn nhé!
Hình đẹp quá!
Viết thêm đi bạn nhé!
Bạn hài hước quá!
Rất hữu ích!
Bộ sưu tập rất hay!
Viết rất hay!
Hoạt động tích cực nhỉ!
Hồ sơ hay nhỉ!
Bạn thật lãng mạng!
Đang gửi...
X
Lời cảm ơn
Avatar đẹp quá!
Bạn dễ thương thật đấy!
Cám ơn bạn nhé!
Hình đẹp quá!
Viết thêm đi bạn nhé!
Bạn hài hước quá!
Rất hữu ích!
Bộ sưu tập rất hay!
Viết rất hay!
Hoạt động tích cực nhỉ!
Hồ sơ hay nhỉ!
Bạn thật lãng mạng!
Đang gửi...