Chọn kiểu gõ: Tự động TELEX VNI Tắt
 
Trên trời - Dưới đất
Muốn khóc
09/06/2011 | Vu Yen | 2218 lượt xem | 9 thảo luận
Thời gian, lâu lắm rồi hôm nay, nó mới lại ngồi để chiêm nghiệm lại thời gian…thời gian, muôn đời vẫn thế, vẫn cứ cần mẫn làm cái nhiệm vụ cao cả nhưng thật khủng khiếp đối với con người đó là xóa đi tất cả những gì thuộc về quá khứ….



Vậy là cũng đã 3 tuần trôi qua, nó đi làm công ty mới…môi trường mới, công việc mới, con người mới…sao nó áp lực và mệt mỏi quá…chưa bao giờ nó lại chán cái cảnh đi làm như thế này…nó cố tìm một lý do cho sự chai sạn này của nó, nhưng càng tìm thì nó lại càng loay hoay, không có một lý do chính đáng để thỏa mãn cho câu hỏi của nó..

Có lẽ, sau tất cả những gì đã xảy ra, điều đó đã làm cho nó mất hết cảm xúc, nó không còn hứng khởi với những gì gọi là mới mẻ…công việc mới, nó học hỏi được nhiều điều, nó khả năng làm độc lập, nhung không hiểu tại sao, nó lại có gì đó sợ hãi thế, nó không biết là nó sợ điều gì nữa, chỉ biết rằng nó đang cảm nhận được rất rõ sự sợ hãi vô hình bao vây lấy nó…

Thế nhưng, nó cứ thế, lúc nào cũng lầm lì và vô cảm…nó cảm thấy stress rất nặng về tâm lý…ngay lúc này đây,nó muốn khóc lắm, nó muốn gào thét cho những gì nặng nề trong nó sẽ bay đi cùng với gió…nó cần ai đó có thể nghe nó khóc, nó cần một một chỗ dựa về tinh thần…hơn lúc nào hết nó hiểu, lúc này nó cần gì…gia đình để nó trở về…một nơi để nó được chia sẻ và bình yên….nhưng tất cả, chẳng bao giờ nó nó thể chạm vào hay cảm nhận nữa…

Nó khóc thầm trong màn đêm thanh vắng nghĩ tới mẹ và bác…nó ước gì nó được như cô bé bán diêm trong câu chuyện cổ tích của nhà văn nọ, nó ước nó cũng đang ở trong không gian của mùa đông năm ấy, có những que diêm mà khi đốt lên cũng màu nhiệm như thế, để nó thấy mẹ, để nó thấy bác…và để rồi, nó cũng tan biến đi như tàn tro của những que diêm kia…

Nó nguyện sẽ chẳng bao giờ trở về quê hương nữa, nơi mà nó sinh ra, biết bao kỉ niệm của thời thơ ấu vẫn còn im đậm trong nó như mới ngày nào…thế nhưng, torng những lúc ở nơi xa này, những lúc khó khăn và cô đơn này, nó lại khao khát nơi ấy bình yên…nhưng nó lại nghĩ, nó sẽ về đó làm gì, về với ai, những con đường làng thì vẫn vậy, thênh thang cho bước chân nó trở về, nhưng con đường của lòng người thì lại quá hẹp và chật chội..thế cho nên nó lại cứ phải ra đi, không ám quay đầu nhìn lại dù là những lúc như thế này, nó cũng chỉ dám khóc và nhớ về những điều tốt đẹp tồn tại trong quá khứ, về quê hương nó thôi.

Ngày mai, lại một tuần mới, nó đi làm, rồi sẽ ra sao khi tâm trạng nó không được tốt, sức khỏe nó không được tốt và công việc nó làm vì thế cũng không tốt như mong đợi…có ai hiểu chứ…và nó lại cảm thấy một sự chán nản, sợ hãi…

Nó nặng nề khi chuông đồng hồ reo đã đến giờ đi làm……ngay lúc này, nó mệt mỏi quá, nó chỉ muốn được ở một mình trong góc tối vì không hiểu sao nó lại sợ thế nhỉ? Nó không hiểu nó sợ cái gì nữa, nó chỉ muốn khóc mà không thể……….

Nó tưởng chừng trong 2 tuần vừa qua, nó đã gục ngã khi sức khỏe đã quá mệt và tâm lý không tốt, thế nhưng may thay, nó vẫn nhận được những lời động viên chân thành của bạn bè và nhũng người yêu thương nó, chẳng nhẽ bao nhiêu gian nan trải qua, bao nhiêu thách thức đã trải qua, giờ đây lại thất bại trước những gì gọi là nhỏ nhặt và vu vơ….nó không biết điều gì đang làm nó sợ, nên nó không thể so sánh được với những gian nan trong quá khứ, xem cái nào hơn kém…nhưng thật sự sao lại có gì đó làm nó sợ nhỉ? Không ai hiểu được cả, ngay chính bản thân nó cũng không hiểu…

Bây giờ nó chỉ ước sao được bình yên, nó được quay về như những gì nó vốn có…nó đang lục soát trong trí nhớ của nó…nó sẽ tìm ai trong lúc này…có lẽ là người đó, có lẽ là nơi đó…và có thể, nó sẽ về đó trong thời gian tới…

Nó đang cố vùng vẫy, thoát ra khỏi tâm trạng này, nhưng hình như, nó càng cố gắng bao nhiêu thì lại càng loay hoay trong cái mớ bòng bong của sự sợ hãi, cô đơn và quạnh hiu……
Tags:
2 người yêu thích. Bạn thích bài viết này?
Gởi cho bạn bè
Gửi lời cảm ơn
Thảo luận
09/06/2011
Buồn quá, em vẫn không thoát ra khỏi mớ bòng bong hả. Mỗi lần đọc bài của em làm chị nhớ nhà, nhớ mẹ quá, bao giờ để có thể nói câu: "Mẹ ơi! Con đã về"
09/06/2011
vậy hả? đối với mình, nếu mình có mẹ như bạn mình sẽ không phải phiêu bạt như thế này, sẽ về ngay, để nói câu đó...bây giờ bạn không nói được câu đó, tức là bạn chưa muốn về và vẫn còn muốn bon chen với cuộc sống nơi đây. Đối với mình, suốt 20 năm qua, mình phải chạy trốn, chạy trốn những sự thật khủng khiếp lắm...tuy nhiên càng chạy trốn thì càng mệt mỏi và nó vẫn cứ theo mình. Thế cho nên chấp nhẫn sự thật....
Cuộc sống, tất cả mọi thứ đều vô thường.....chả có gì là chắc chắn cả, hãy làm những gì có thể khi mình còn 1 phút nào đó trên cõi đời này, để không phải hối tiếc...
09/06/2011
Bài của chị cứ man mác buồn làm sao á! dấu chấm dài lê thê, kéo lòng nặng nề hơn.. Nghĩ đơn giản cho lòng thanh thản :)
09/06/2011
Chào bạn Vu yen, kể từ ngày bạn ghé qua thổ địa, dường như bạn mang lại một luồng cảm xúc mới cho thổ địa, đúng là bài nào cũng thế, có gì đó man mắc buồn, có gì đó day dứt, oán than, hận thù...nhưng thật sự, những bài bạn viết, nó giống như 1 dấu lặng để tớ cũng suy nghĩ lại mình và suy nghĩ đến mọi người...để tớ biết rằng, cuộc sống thì không phải hoàn toàn tốt đẹp..đâu đó còn những người như bạn rất buồn...
09/06/2011
Mọi thứ chỉ là Vô Thường thôi bạn Vu Yen ơi, hãy cố gắng tiếp tục sống dù cuộc sống có khó khăn đến mức nào vì dù sao đi nữa thì bạn cũng đã được sinh ra rồi
10/06/2011
 Em thấy khá u tư và nhiều suy nghĩ cùng sẻ chi với chị Yến quá. Chị Yến có vẻ là khá đa sầu đa cảm đó chứ . Chị ơi! Chị đừng quá buổn, chị hãy cố lên, hãy tự tin vững bước đi về phía trước nha chị, con đường còn dài lắm đ1o chị à. Chị còn quá nhiều chông gai chưa vượt qua, phụ nữ bây giờ đâu còn ai yếu mềm nữa đâu chị.
1 Phản hồi
12/06/2011
Uhm, cảm ơn e, hầu nh7 bài viết nào của c e cũng đọc và có nhưng comment làm c xúc động, cảm ơn em đã động viên nhé...
12/06/2011
Tự dưng đọc tựa đề lại nhớ tới câu: "Bỗng muốn khóc cho lòng nhẹ nỗi đau, sao em không cứ khóc cho vơi đi?" Nếu sau những tiếng nấc nghẹn ngào mà lòng nhẹ nhàng hơn thì hãy cứ khóc, cứ la hét để xoá tan đi tất cả nhé! Cầu cho bạn luôn được bình yên trong lòng...
1 Phản hồi
12/06/2011
Cảm ơn bạn đã đọc và chia sẻ nhé,,,,
Cùng người đăng
Bún Bò Huế 3A3 - Thưởng thức món ăn đậm chất Huế...
07/07/2011
2701 lượt xem, 2 thảo luận
Nét đẹp thiên nhiên kỳ lạ ở Phong Nha - Kẻ Bàng
06/07/2011
1355 lượt xem, 0 thảo luận
9 bảo tàng nghệ thuật ấn tượng nhất thế giới
04/07/2011
2009 lượt xem, 2 thảo luận
Đẹp mê hồn những thác hoa Tử đằng ở Nhật Bản
03/07/2011
1638 lượt xem, 8 thảo luận
BA NGƯỜI MẸ
24/06/2011
2382 lượt xem, 9 thảo luận
Tiêu điểm trong tuần
Thất tình
27/04/2011
1156 lượt xem, 4 thảo luận
Viết bởi crossfire
Tự tạo dòng suối nhỏ từ vật dụng đơn giản và những...
23/01/2017
619 lượt xem, 0 thảo luận
Viết bởi Bluesky012
Đàn Ông Thành Đạt Thích Yêu .."GÁI HƯ"
12/06/2011
7038 lượt xem, 52 thảo luận
Viết bởi hoasimtim
Điều quý giá nhất là...?
27/05/2011
1957 lượt xem, 6 thảo luận
Viết bởi Topu
Cún !
05/08/2011
1259 lượt xem, 10 thảo luận
Viết bởi zhirakiz
Ẩm thực | Giải trí | Mua sắm - Thời trang | Làm đẹp - Sức khỏe | Du lịch | Dịch vụ | Học tập | Trên trời - Dưới đất
Email cho bạn bè
X
Tên người gởi:  
Không phải là thổ địa abc@yahoo.com Email cách nhau dấu phẩy (,)
Lời nhắn