Trên bức tường của ngày
ta mở ra một cánh cửa sổ
đánh rơi những hạt nhớ
vào mùa em
Ta phong thánh cho nụ cười và nước mắt
để khi hoang mang quay về tạ lỗi
trên bức tường của ngày
ta vẽ cho mình những sợi khói bay hoang
Trên bức tường của ngày
ta quét lên trắng màu sơn tuyệt vọng
tán sắc vào chính mình
một thứ ánh sáng không thể xuyên đêm
Ta ru mùa đông ngủ
không ngờ để suốt đời riêng em thức trắng
trên bức tường của ngày
ta vạch một linh hồn theo vôi vữa bong đi.
Trên bức tường của ngày
ta gieo mầm tầm gửi
một phần ba thế kỷ lạnh
ta kí sinh trên chiếc bóng buồn
Ta rót hoàng hôn đầy chiếc ly sứ cũ
uống cạn đáy những buổi chiều tàn
trên bức tường của ngày
ta lộ màu viên gạch cháy đau
Trên bức tường của ngày
ta úp mặt mớ ngủ
cơn bão bụi mặt trời vùi nát giấc - mê - em!
...................................................................................................
(tan ka )