Mình là cựu học sinh trường Minh Khai. Và thật lòng, cho đến tận bây giờ, dù đã ra trường, bước vào một ngôi trường mới, một cuộc sống mới, mình vẫn cảm thấy tự hào và yêu trường như ngày mới đặt chân đến đây.
Ngôi trường bao năm nay vẫn uy nghiêm như thế, vẫn cổ kính như thế. Bây giờ thì khu C của trường đã được xây sửa lại, khang trang hơn, nước sơn mới tinh, cái màu vàng sáng, khác hẳn màu vàng xưa cũ, nhưng sao trông vẫn hoài niệm thế nào.
Ba năm học ở trường, đi mòn gót những hành lang, cầu thang gỗ mà mỗi lần chạy là tưởng chừng như sắp rơi xuống, những mảng sân gồ ghề,.... Vậy mà bây giờ vẫn còn thèm cái cảm giác được tung tăng trên những dấu yêu đó.
Hoạt động Đoàn của trường thì không chê vào đâu được. Tuần nào, tháng nào cũng có việc phải làm, cũng có cái phải tham gia. Thích nhất là những ngày gần 20/11 có văn nghệ, rất sôi động, rất vui. Rồi năm nào gần Tết cũng có chương trình Tuổi hồng. Mà đã đi một lần, là muốn đi nữa, đi nữa. Không hiểu sao mà dân Minh Khai nhảy nhót, hát hò đỉnh trên đỉnh thế nhỉ ?!!
Nhớ sao năm lớp 10, cái năm học suốt ngày chui vào thư viện, lục đến banh mấy cái tủ sách chỉ để kiếm những quyển truyện Quỳnh Dao, để rồi mỗi lần đọc xong là khóc sướt mướt. Nhớ năm lớp 11, hầu như tuần nào cũng ra sân banh để nhìn các bạn nam giữa các lớp thi đấu, hò reo hết mình. Nhớ năm lớp 12, những ngày tháng cuối cùng của đời học sinh, quậy tưng, chọc phá thầy cô mặc cho ngày tháng ôn thi tốt nghiệp đang ráo riết sau lưng. Nhớ cái lớp A2 của mình, đến ngày cuối cùng vẫn còn nhảy sập một cái bàn. Nhớ cái khu hồ bơi, mà suốt ngày lũ con gái mò ra chụp hình, làm kiểu, làm duyên. Nhớ ngày tổng kết cuối năm, bọn 12 nhảy ùm ùm xuống hồ bơi mặc kệ mấy cô giám thị và cô hiệu trưởng đứng la. Rồi thì mấy cô cũng chỉ lắc đầu cười. Ai nỡ trách cái lũ sắp ra trường kia chứ !!! ÔI CHAO, nhớ ơi là nhớ..................
|