Lâu lắm rồi mới gặp lại bạn, cùng luyện thi nhưng cuối cùng bạn chọn Mỹ Thuật là nơi dừng chân, từ ngày đầu bạn đã để lại ấn tượng cho mình, hôm nay bạn nói dẫn mình đi ăn, đi ăn món của người Quảng, vậy là bạn vẫn còn nhớ quê của mình.
Chiếc xe cup 50 màu vàng bạn tự sơn hơi bị đẹp và ấn tượng, mình cầm lái, bạn chỉ đường: " Đi ăn ở Quảng Vị đi, mình hay đi ăn ở đó lắm, chắc bạn sẽ thích.."
Vòng vèo rồi cũng đến nơi, trưa nắng nóng nhưng cảm giác ở nơi này làm bạn và nó thấy dể chịu, bạn dẫn nó lên lầu, quán không đông người, có nhạc Pháp nhè nhẹ, những bàn gỗ sạch sẽ và khá trang trọng. Anh phục vụ cười hiền nhìn bạn nó " Cơm hến ha em, hôm nay đi 2 mình ah? " Nhìn bảng thực đơn, nó hơi ngạc nhiên khi bảng giá không có món nào cao hơn 18.000 ngìn, 1 đĩa cơm hến chỉ 15.000 ngìn thôi nhưng rất chất lượng, nước uống giá cao nhất 8000 ngìn, ấn tượng quán càng nhiều hơn khi món cơm khá đặc biệt, mùi hến nguyên chất, hạt cơm trắng thơm như được hấp, và 1 điều làm nó hài lòng hơn cả là chén nước mắm, vị mắm mặn nguyên chất hơi cay của người miền Trung làm nhớ nhà, lâu nay trong cái thành phố này, vị mặn ấy bị pha loãng nhiều đường làm nó khó chịu, đến nơi này nó thầm cảm ơn vì cái vị vừa mặn vừa cay ấy, giật mình nghe bạn gọi tên quán, nó càng thích nhiều hơn: Quảng vị
Đi ăn với bạn, bạn kể cho nghe nhiều chuyện cả vui lẫn buồn, bạn có vẻ "già" đi và ít cười như lúc trước, vòng bánh xe lăn tròn lao vút về phía trước, bóng bạn và nó đổ dài 1 góc xa!
Trưa nay ghé lại quán, không đi riêng với bạn nửa mà là nhiều người, ai cũng vui và miệng khen ngon làm nó thấy thích, ít nhiều vị mặn, cay của món quảng đã thuyết phục được mọi người, nghe xầm xì điều gì đó...rằng là sẽ trở lại Quảng vị 1 ngày không xa..