Ở Sài gòn này mình đi uống cà phê cũng khá nhiều nơi, nhưng chưa bao giờ vào quán cà phê Trung Nguyên cả. Nhưng cuối cùng cũng có cơ hội vào quán Trung Nguyên. Chủ nhật, quán nào cũng đông cả ( hình như dân sài gòn rất ghiền uống cà phê và tám thì phải ), đi vào quán Ta Kê trên đường Nguyễn Bỉnh Khiêm thì nhận một lời xin lỗi hết sức lịch sự " Mong anh chị thông cảm " . Qúan đông nghẹt. Thế là suy nghĩ xem nên đi đâu. Cuối cùng là vào một cái quán TRUNG NGUYÊN vừa quen , vừa lạ. Quen là vì đã biết nó lâu lắm rồi, còn lạ là vì chưa bao giờ bước chân vào đây cả.
Vào đây mới thấy không khí đỡ ngột ngạt, trong phòng thưa thớt người. Rất lạ, vẫn tìm ra một chỗ yên tĩnh để nói chuyên. Ở tầng trệt thì cũng không đông lắm, nhưng nếu bạn còn sức khỏe thì cứ leo lên tầng lầu cao nhất ( hình như lầu 2 hay 3 gì đó )thì yên tâm là rất vắng khách. Chọn góc ngồi phía ngòai cửa số , bạn sẽ thấy thành phố về đêm, còn nếu hôm nào gặp trời mưa thì nhìn xuống thấy những hàng cây mờ trong mưa cứ như mình ở trên cao nguyên. Nếu bạn nào rảnh tay thì cứ việc lấy tay mở cửa số thì sẽ thấy gió mát vô cùng . Mình chấm mỗi chỗ này là không gian không ồn ào ," lắng đọng " rất thích hợp cho các bạn " tâm sự đời cô Lựu"....^-^