07/12/2010
873 lượt xem
Cac ban yeu thich khieu vu thi DZO co 1 goi y cho cac ban ne. Vu truong Hoa Binh - 240 Duong 3-2 (Tang tret cua Nha hat Hoa Binh) dang co chuong trinh khuyen mai free ve tu t2 den t6, cac ban chi tra hoa don thuc an, nuoc uong ma cac ban order thoi. Neu ko an uong gi thi vo ngoi coi thien ha khieu vu xong ve cung OK.
|
24/10/2010
1039 lượt xem
Người ta bảo đời người như một cuốn sách, và nếu như thế thật thì cuốn sách đời tôi thật hấp dẫn, cuốn hút và nhiều biến động...
Tuy nhiên, dù nội dung sách thế nào thì cũng không thoát ra khỏi cái tinh thần mà tác giả muốn truyền đạt đến người đọc nên dù thế nào thì tôi cũng không thể thoát ra khỏi cái số phận đời mình khi có những thứ là tinh thần, là máu huyết, là mạng sống của chính tôi đã được quy định sẵn rồi.
Tôi hầu như hiểu được tôi một cách thông suốt, khách quan và cặn kẽ, tôi thấy rõ những khuyết điểm của mình và từng ngày khám phá bản thân như những người yêu nhau thường làm. Và kì thực, tôi thấy bị cuốn hút bởi điều đó.
Tôi yêu chuộng hòa bình, hay nói khác hơn là tôi không thích gây chiến, tham chiến hoặc thậm chí nhìn thấy chiến tranh vì đơn giản tôi nghĩ con người sinh ra là để được hạnh phúc. Theo tôi thì ai cũng biết điều này nhưng đôi khi người ta quên mất mình sống vì cái gì và loay hoay mãi. Tôi từng trải qua nhiều biến cố trong cuộc đời mình và không ít lần chừng như quỵ ngã, tôi trải qua những vất vả và khổ đau, tôi yêu và tuyệt vọng... nhưng tôi chẳng bao giờ rút được kinh nghiệm.
Có lẽ sợ bản thân mình thất vọng nên tôi cố gắng nhìn mọi thứ tốt đẹp hơn, tôi biện hộ cho những người làm lỗi với mình, tôi tha thứ cho họ vì chính bản thân tôi. Tôi cho rằng không chắc mình là họ thì mình làm khác hơn hoặc họ có lý do để làm như thế. Nếu ai đó không tốt với mình, tôi thường tránh tiếp xúc và lờ đi sự tồn tại của họ; lâu dần tôi thấy mình mất khả năng phản kháng và không biết tự vệ. Hơn thế, vài người quanh tôi khó chịu, thậm chí tức giận trước sự bình thản này nhưng vì sao như thế thì tôi không được biết.
Dạo gần đây tôi tập yoga và học thiền, điều này làm tôi dễ dàng kiểm soát cảm xúc bản thân hơn cũng như không lang thang mãi trong những hệ lụy tinh thần nhưng cũng chính vì tôi giữ mình trong đời sống nội tâm của chính mình, tôi tìm sự bình yên và tĩnh lặng trong đó nên tôi quên mất sự khốc liệt trong đời sống hiện thực bên ngoài. Khi cái hiện thực đó đập vào tôi, tôi choàng tỉnh và thấy mình không được an toàn, tôi cần ai đó, tôi chới với, loay hoay và đáng thương như một đứa trẻ lạc mẹ giữa đời.
Có người nghĩ cuộc sống thật đơn giản nhưng cũng có người cho là phức tạp. Với tôi, đã là cuộc sống thì phải có biến cố, dù ta là ai, như thế nào thì cũng hãy sẵn sàng một tinh thần đón nhận.
Ai đó nói với tôi rằng:"Cười cũng mất một ngày, khóc cũng mất 24 giờ". Và câu nói này có tác dụng cực tốt khi nụ cười không đậu trên miệng ta, suy tư dồn nén trong tâm tư ta.
Vậy nên, dù cuốn sách đời bạn thuộc thể loại sách gì, dù bạn thuộc lớp nhân vật nào thì cũng hãy mỉm cười đón nhận cuộc sống, đón nhận con người, đón nhận tình yêu... và tất nhiên, cả điều tuyệt vọng.
|
26/07/2010
586 lượt xem
Có ai hấp dẫn nhau mãi không? Mình vẫn tự hỏi mình như thế ???
Mình có 1 người bạn - là con trai, là người con trai đầu tiên mình thích suốt 1 khoảng thời gian dài (từ lớp 9 đến năm 3 ĐH) và đó là tình cảm đơn phương. Mình biết rõ bạn ấy chỉ xem mình là bạn nhưng mình vẫn quyết định nói cho bạn ấy tình cảm của mình, rằng bạn ấy có thể không yêu mình nhưng hãy cứ là bạn tốt của mình như trước nay, hãy cho mình biết bạn ấy vẫn ở đó.
Bọn mình vẫn duy trì được mối quan hệ tốt đẹp đó, tụi mình vẫn thăm hỏi nhau, vẫn mừng sinh nhật cùng nhau (vì sinh nhật 2 đứa chỉ cách nhau 3 ngày), cùng ăn bánh kem... bọn mình có rất nhiều kỹ niệm.
Cuối năm 3 ĐH, mình gặp "mối tình đầu", mình tìm đến bạn, nói với bạn tất cả những gì mình nghĩ, rằng mình đã yêu 1 người khác, rằng tình cảm mà mình dành cho bạn không còn nguyên vẹn nữa, bạn không nói gì, cả 2 lặng lẽ...
Bạn có bạn gái, bạn đưa đến giới thiệu với mình; mình đi diễn văn nghệ cho trường, bạn đưa bạn ấy đến xem. Mình vui vì cô bé kia cũng đáng yêu và mình đặc biệt tin tưởng vào sự lựa chọn của bạn.
Rồi những vui buồn trong tình yêu bọn mình chia sẻ với nhau, mặc dù bọn mình ít gặp nhau dần nhưng bạn ấy luôn là 1 phần quan trọng và luôn hiện diện đâu đó trong cuộc sống của mình.
Chia tay mối tình đầu, những bực dọc mình trút hết với bạn và bạn luôn lắng nghe mình - tất cả. Bạn luôn ân cần và nhẫn nại với mình, chỉ cần mình gặp bạn, nói bâng quơ chuyện đâu đâu nhưng mình luôn thấy nhẹ lòng.
Gần đây bọn mình lại gặp nhau, cùng đến 1 quán caf mà bạn nói rằng chỗ đó là chỗ riêng của 2 đứa, cả bạn và mình đều không được đi cùng người khác đến.
Sau mười mấy năm, kể từ lúc mình biết mình thích bạn, mình ngỡ ngàng phát hiện ra rằng bạn vẫn luôn hấp dẫn được mình - kể cả lúc mình có người yêu, mình không biết gọi đó là gì, tình yêu thì chắc là không phải vì mình còn đang loay hoay với mối tình đầu tan vỡ. Trong khi đó, bạn trai cũ của mình, mỗi lần gặp lại, mình thấy chán ngấy những điều anh nói, thái độ, cách anh ấy thể hiện đều làm mình ngán. Có phải vì mình hiểu anh ấy nhiều nên mình chán, còn người bạn kia vì mình chưa thực sự có được bao giờ nên mình luôn bị hấp dẫn?
Mình không có kinh nghiệm trong chuyện tình cảm và mình cũng không dám mang điều đó hỏi người thân nên mình mong các Thổ địa có kinh nghiệm chia sẻ với mình. Mình thực sự thắc mắc đấy, giúp mình nhé!
Thanks!!!
|