Tổng Lượt Xem:
Vào Sài Gòn mình biết nhiều loại chè, nhưng chỉ ăn được duy nhất Chè Thái. Lúc trước ăn tùm lum quán trên đường NTP, sau này thì đóng đô hẳn ở Ý Phương, ở đây có cái biển hiệu rất bắt mắt. Nhưng càng về sau mình thấy người ta làm càng ngọt, số loại và lượng trái cây thì ít hơn trước, sữa chiếm đa số. Giá cũng tăng theo vật giá thị trường, lúc còn là sinh viên thì thấy 8000đ/ly, lần gần đây nhất là 12.000đ/ly. Sau vụ xăng tăng giá gần đây thì không biết người ta có tăng nữa không, tại không thuận đường nên mình ít ghé qua. Món này rất hợp gu với người hảo ngọt, còn với mình lâu lâu ăn thì mới thấy ngon.
Mình biết Piano qua một anh bạn thích chơi ghita và chỉ mới đến đó một lần. Quán lịch sự, phòng máy lạnh. Thức uống được. Piano được chơi bắt đầu từ 7h30, đến 8h30 thì kết hợp Piano, Ghita và Violon. Âm nhạc phục vụ theo yêu cầu nhưng không phải yêu cầu nào cũng được đáp ứng. Yêu cầu nối tiếp yêu cầu nên đoạn kết mỗi bản nhạc trở nên vội vã, không tìm thấy đựơc cảm xúc của người nghệ sĩ và cái hồn của những bản tình ca. Gu của mình là cafe sân vườn, có cây, có gió... nên Piano không ấn tượng nhiều với mình.