Hi-end là nơi bắt đầu của mọi chuyện, nơi hai đứa đã "say hi!" và cho đến giờ này vẫn chưa "end"
Hi-end là quán cafe anh đưa em đến trong lần hẹn đầu tiên.Cảm giác đầu tiên của em là quán thật êm dịu, một thứ gì đó dịu dàng và nồng ấm tràn ngập không gian...nồng ấm như anh...
Em thích những âm thanh phát ra từ dàn loa, nghe dìu dặt như tiếng tâm sự khẽ khàng, thích chiếc ghế cao và êm, với hai chiếc gối nhỏ xinh (em màu xanh đậm, anh màu nâu), thích cái hơi lạnh lạnh để có cớ cho chúng mình ngồi sát nhau hơn, thích cốc cafe sữa nóng của anh, thích youhurt dâu dầm của em... Nhưng điều em thích nhất, anh yêu ah, là ANH, người đưa em đến chỗ này và sau này là nhìu nhìu chỗ khác nữa, những không gian lãng mạn, êm đềm, những bản nhạc country, new age mà anh đã truyền cho em niềm say mê bất tận... Em thích chàng trai ngồi cạnh em vào tối thứ sáu hôm đó, đúng 14 tháng trước đây, người thật nhẹ, thật dịu, như những bản nhạc kia thấm dần vào tâm hồn em, vào trái tim em... Tối hôm đó em đã thấy lòng mình nhẹ bỗng, lâng lâng, và em biết... em biết... có một người đã trở thành người đặc biệt của lòng em... Bước xuống cầu thang, em tầng ngầng trước chiếc kệ kính đựng toàn nến, thật đẹp anh ah, em thích nến, nhưng không thích chúng cứ đứng hoài trong tủ kính như thế, em thích chúng cháy lên, sáng lên, hy sinh thân mình trong từng giọt sáp để đổi lấy những phút giây ngắn ngủi được là chính mình
Cho đến bây giờ, Hi-end vẫn thật đặc biệt đối với chúng ta, là nơi ghi dấu buổi tối chúng ta không thể nào quên được... Anh yêu, nếu vô tình anh có đọc được những dòng này, em muốn anh biết rằng EM YÊU ANH, anh ah, bắt đầu từ buổi tối thứ sáu ở Hi-end cho đến khi em cũng như những ngọn nến kia, cháy đến giọt sáp cuối cùng....
Viết tặng anh....