Chọn kiểu gõ: Tự động TELEX VNI Tắt
 
big boo bear
Giới thiệu cho bạn bè
Gửi lời cảm ơn

Gia nhập: 20/9/2007

Tổng Lượt Xem:  32523

95 điểm
Lời cảm ơn
0
0
0
0
0
0
0
0
0
0
0
0
Đánh giá
Danh mục địa điểm đánh giá

Địa phương: Phân loại:   
      Lời bình đầu tiên
Xôi Lá Chuối Lề Đường 02/10/2007
Đường Hoàng Diệu, Quận 4
Hồ Chí Minh
 
Sài Gòn trời tháng 10 se lạnh. Cái lạnh bất thường của thành phố quanh năm nóng ẩm, khiến người dạo đêm thấy thòm thèm cái cảm giác úp mặt trên bát phở, hay nắm xôi nóng hổi cho từng làn hơi nóng ấm lùa lên mặt đem theo cả những nồn nàng của những hương vị.

Nhớ hồi bé, mẹ hay gói cho nắm xôi gấc trong cái lá chuối xanh mướt, nóng hổi mỗi khi đi học. Thích thú ngắm nhìn từng làn khói toả ra cùng với mùi gấc thơm lừng. Gấc mới đỏ au như giữ nguyên cái vị ngọt tinh khiết trong tấm lá chuối tươi xanh. Vị xôi giòn tan trong miệng, cái nóng ấm lan toả khắp người. Nhớ hoài những ngày tháng 10 như thế lúc bé tí teo! Xôi chỉ ngon khi phải đồ bằng nồi nhôm hai tầng, để hơi nước nóng làm tơi từng hạt nếp. Gấc phải chín vừa, phải được đảo đều tay. Và nhất là phải được gói trong lá tươi, thì xôi mới giữ được vị nguyên thủy, không lẫn tạp chất!

15 năm hơn, đi cùng nỗi nhớ xôi gói trong lá chuối. Thời gian trôi vù, chẳng mấy ai còn gói xôi trong cái tấm lá chuối xưa cũ. Người ta hay dùng nhựa thay cho lá chuối. Nhớ cái vị ngọt tinh nguyên của gấc bọc trong lá chuối mà lâu lâu chỉ thấy cái vị ngắt đường hoá học.

Đêm nay, gió lớn lại nhớ cái mùi gấc ấy. Lặn lội khắp nơi, khó mà tìm được một nơi nào còn dữ vẹn nguyên cái mùi tinh nguyên. Rồi cũng tim được, lòng lại như đứa bé hồi lên năm lên sáu, hít hà gói xôi nóng hổi, ở góc đường. Hạnh phúc! Anh nhìn cái cảnh em cố gắng nắn từng miếng xôi với cái muỗng là thân chuối bẻ đôi. Anh phì cười, bé con to xác mà vẫn hồn nhiên. Cảm ơn anh và gói xôi gấc lá chuối đã đánh thức bé thơ trong em.

Em sẽ nhớ xôi gấn lá chuối, em sẽ nhớ anh, và em sẽ nhớ cả đêm Sài Gòn gió lạnh này! Xôi lá chuối, anh, đêm lạnh và em......!
 
2 phản hồi Gởi cho bạn bè Tin xấu
 
      Lời bình đầu tiên
Cafe Papa 20/09/2007
6b Công Trường Quốc Tế, Quận 3, Hồ Chí Minh
Quận 3, Hồ Chí Minh
 
Có khi nào vô tình trong quán nhỏ ấy: ta vô tình nhận ra nhau?

Trong cái vàng mờ ấm áp từ những ngọn nến, hay từ cái róch rách tiếng nước nơi cuối quán nhỏ, ta nghe thấy tiếng từng lớp ván gỗ nâu sần sùi cũ kỷ kể những câu chuyện thời gian? Cái mùi ngây ngất của ly cà phê đúng điệu Việt Nam khơi lên một chút nhớ bấng khuâng.

Nếu ta có vô tình gặp lại, thì anh hãy cố gọi tên em dù chỉ một lần. Để chi ấy à? Để em vội chạy lên cái bậc bằng gỗ nâu đến chiếc bàn cạnh ô cửa sổ và bắt đầu huyên thuyên những câu chuyện như bất tận.

Nếu có vô tình gặp lại, ừ vô tình thôi anh nhé, thì anh hãy nắm tay em kéo em về phía bàn đằng sau cái đèn bão nhé! Đừng để em rút vào góc khuất mà gặm nhấm nỗi buồn trong giai điệu mượt mà của những bản tình ca buồn bên ly soda chanh đường đã nhạt.

Nếu ta có gặp lại, vào một chiều nhiều gió, anh sẽ vẫn ngồi ở phía ngoài nơi có những chiếc ghế tre và vài cây dù hướng ra Hồ Con Rùa nhé anh. Để em còn chút lung linh như đêm tối Sài Thành hay tựa hàng ngàn dây đèn vàng óng treo nơi thềm quán. Hãy để em cùng anh, với gió trong đêm tối chớm đông trong quán nhỏ nơi ồn ào tấp nập.

Vậy là bao nhiêu ký ức sẽ ùa về, nếu ta gặp nhau nơi quán ấy, như từng ký ức Sài Gòn cỗ ùa về theo từng nét trang trí đượm chất thực dân nơi đây.

PaPa, một chiều hồng nắng!
 
6 phản hồi Gởi cho bạn bè Tin xấu