Đã gần 1 tháng nay, địa điểm này trở thành điểm hẹn của tôi và nhỏ bạn. Tuy đã ăn 1 lần bên 3/2, và cả 2 đứa đều cảm thấy nước lèo bên Võ văn tần k ngọt bằng bên 3/2, nhưng k có vấn đề gì vì ở đây tiện đường, mà 2 đứa có thời gian để ăn uống, nói chuyện xả stress. Và tối hôm qua 2 đứa lại hẹn nhau ra chỗ cũ.
Chắc nếu như b.thường thì cũng chẳng có vấn đề gì để tôi phải viết lời bình. Số là 2 đứa đều thích ăn lẩu Well-being, mà lẩu đó thì k kèm thịt hay hải sản, nên tôi đã tự ý mua thịt bò ở ngoài đem vào (vì đầu tôi chỉ nghĩ là 50 nghìn cho vài lát thịt bò của quán thì hơi đắt). Chúng tôi bắt đầu vừa chén vừa nói, vừa nhúng thịt bò. Được 2/3 cái lẩu thì 1 chị mặc đồ đen (tôi xưng chị cho lịch sự, vì tôi nghĩ chị cũng ngang tuổi tôi, nhưng thôi, cứ xưng "chị" cho nó đúng), đến và bảo "anh chị vui lòng lần sau k mang thịt bò vào vì quán có quy định...". Sau đó, chị giở trang cuối cùng của Menu, và chỉ cho chúng tôi xem dòng chữ nhỏ xíu ở dưới cùng. Và chị tiếp "nều lần sau anh chị vẫn tiếp tục đem vào, em sẽ tính phí".
Trước khi chị áo đen đến và nói thế, gần như tất cả nhân viên phục vụ trong quán, đi tới đi lui nhìn 2 đứa tôi bằng cắp mắt dò xét. Và trước khi trở vào lấy Menu để ra nói chuyện với chúng tôi, chị ấy có vẻ hùng hằn, bực tức. Thấy vậy nên tôi dừng đũa, và chờ chị ấy đem cái-vật-thể-lạ mà khi chị đến gần tôi mới nhận ra đó là cái Menu. Tôi im lặng để chị ấy nói mà k hề cắt ngang. Sau khi nói xong, chị ấy đi vào nhẹ nhõm như vừa trút được gánh nặng. Vì lúc đó là 10h tối nên quán hơi vắng, và chị lại cười nói vui vẻ với mọi người trong quầy PV.
Tôi công nhận là mình có sai trong việc tự ý đem thức ăn bên ngoài vào, nhưng sau khi nghe chị nói, tôi cũng chẳng muốn tiếp tục ăn mặc dù vẫn còn phần cơm chiên. Nhưng vì có bạn ở đó, nên tôi tiếp tục ăn nhưng giống như k nuốt trôi được. Ông bà ta có câu: "Trời đánh tránh miếng ăn", vì sao k đợi chúng tôi ăn hết rồi hãy góp ý, thế k lịch sự hơn àh? Vấn đề tôi muốn nói ở đây, là phép lịch sự tối thiểu. Tôi k hiểu vì sao chị lên được chức quản lý? Quản lý mà chỉ hơn kém nhân viên phục vụ ở cái bộ đồng phục, chức danh, xưng hô thì xin lỗi, tôi cũng có thể làm quản lý đấy chị àh. Hơn nữa, mặc dù 2 chúng tôi chỉ mới 21 tuổi nhưng chúng tôi có nhận thức, chị k nhất thiết phải dặn dò chúng tôi như đứa trẻ lên 3 như thế.
Nếu bạn có đọc được Lời bình này và cho rằng tôi đang dùng thủ đoạn để hạ thấp danh tiếng của Mì Hàn Quốc thì hoàn toàn k đúng. Nếu vậy thì tôi chẳng cần ngồi, đánh ra cả 1 "bài" Lời bình như thế này. Nhân tiện tôi chỉ góp ý, vì chuỗi Mì Hàn Quốc ăn thực sự ngon. Vấn đề ở đây là những nhân viên "được" gọi là quản lý, có thực sự xứng đáng hay k.
|