Vào một ngày tháng 4-2008,buổi sáng hôm ấy trời rất đẹp.Theo như những gì đã tính trước,chúng tôi lên xe đi Giang Điền-một khu du lịch nổi tiếng của Đồng nai- nơi mà tôi chưa một lần biết đến trước đó.
Sau gần 2h đi xe,cuối cùng đã đến nơi,Tôi thật sự choáng ngợp với vẻ đẹp hoang sơ va thơ mộng đến thế.Một không gian không quá đổi ồn ào như Tp.HCM,nhưng cũng khong quá ư trầm lắng như Đà Lạt mộng mơ.Chi cách đường quốc lộ ốn ào có gần 3km vậy mà nơi đây như là một nơi hoàn toàn khác lạ,không gian rộng lớn bao la,không khí trông lành với những hàng cây nối dài như vô tận.Dòng suối êm đềm,nhẹ nhàng chảy róc rách qua những khe đá nhỏ.
Tôi chọn một nơi ở Vườn Xoài và cắm trại tại đó,nhân viên ở đây rất nhiệt tình họ chỉ cho toi cách cột dây và dựng lều,cùng mọt vài nội quy.Ngoài ra họ để chúng tôi hoàn toàn tự do và thoải mái ma vui đùa va chơi các trò chơi dân gian.
Sau đó chúng tôi duoc thưởng thức các món an rất tuyệt ở đây,nhưng giá cả lại chẳng cao hơn TP.HCM là bao nhiêu nếu không nói là rẻ hơn.
Đến chiều chúng tôi đi ra thác và vui đùa thỏa thích dười dòng suối trong mát,chúng tôi tha hồ bơi lội(nếu muốn) va tung tăng như chưa bao giờ gặp thác(mà thật sự trước đó chúng tôi có biết thác nước là gì đâu).
Thế rồi thời gian ngắn ngủi cũng qua đi,đến giờ chúng tôi phải về lại Sài Gòn.Thật tiếc vì chỉ có thế,nếu có cơ hội được đến Giang Điền một lần nữa,tôi sẽ không ngần ngại nói rằng:"Tôi sẽ đến".
Tạm biệt Thác Giang Điền,hy vong sớm trở lại,I LOVE Giang Điền Part.