Đôi khi chúng ta hay nhìn mặt để bắt hình dong, chỉ thấy hình ảnh của một quán café nào đó trên mạng được chụp dưới nhiều góc độ ánh sáng khác nhau làm tôn lên cái nét đẹp vượt quá mức thực tế.
Một buổi chiều không có gì làm, sau một hồi tìm kiếm quán café lạ tài sài gòn và những lời bình của anh em, tmình quyết định đến La fenêtre soleil ( la fenêtre du soleil ).
Lay hoay hỏi mãi mới gửi được cái xe máy, đã dến trước cổng dẫn lên quán rồi nhưng không cách nào lên được vì vướng cái xe máy, hỏi hoài mới tìm được chỗ gửi trên đường Lê Thánh Tôn ( đi ngược trở lại chỗ ngã tư, dắt xe đi ngược chiều đến bãi xe của một hiệu sách để gửi, may mà không có chú bồ câu nào chứ không thì em bị phạt chít ). Nghĩ: sao đi uống café mà mệt thế không biết.
Lối cầu thang cũ không có gì phải đáng phê bình, vì nhìn cũ như thế cũng có cái hay hay, nhưng chỉ có cái là tờ rơi ở đâu ra mà dưới đất nhiều thế, trên tường dán mấy tờ rơi tiếng Nhật thôi. Phong cách của quán , tên của quán là tiếng Pháp vậy mà toàn Nhật với Nhật, hơi lạ 1 tí.
Bài học đầu tiên: Đi café 1 mình mà vào đây thì có mà buồn thúi ruột, vì cách bài trí thường là đôi hoặc là nhóm, có thể chia ra làm hai khu ghế cao nhìn ra đường ( chỉ có 2 bàn ) và khu ghế nệm có 2 hướng, một là chỉ nhìn thấy phần dưới của cái cửa cũ, chặn ngay tầm nhìn rất khó chịu, hai là nhìn vào qầy pha chế.
Không gian nhỏ, bàn ghế không nhiều nên ít có lựa chọn. Mình ngồi ngay phải chổ đối diện với cánh cửa, buốn ghê, No choice mà. Toàn phải ngước mắt nhìn lên trời thôi.
Ghế ngồi cũng khá êm, nhưng không biết phải dùng từ cũ hay từ cổ nhỉ, vì cổ thì phài là đồ có giá trị về mặt thời gian, và đương nhiên sẽ không có tình trạng vải bọc ghế bị rách đến mấy đường, cái ghế mình ngồi đó. Do vậy chắc phải dùng từ Cũ Kỹ thì chính xác hơn.
Ngồi buồn muốn tìm cuốn sách đọc cũng không có, chỉ có vài cuốn báo xa lắc xa lơ, cách đây cả mấy tháng, thôi đọc lại cho đỡ buồn không thì buồn chết mất. Nhạc nền trong quán thì khá hợp với phong cách của quán, nhân viên phục vụ cũng bình thường không đến nỗi đạt 4* như 1 bác nhà ta đã ý kiến, nước uống bình thường thôi, giá cả thì cũng không quá cao, thấp nhất là 35k thì phải, em chộp cái café latte 45k uống hơi lạ nhưng không có gì special, chỉ muốn thử một lần vì tò mò tên của nó hêhêêhê.
Không gian đang im lặng, nhạc êm đềm thế mà mỗi lần có khách vào là, ù ù, xèo xèo, loẹt xọet, lách cách, loảng choảng, bốp bốp, đó là tiếng động của bộ phân pha chế, quay, xay, rửa, đập làm phá tan không khí tĩnh lặng, chán ghê.
Mà quả thực em cũng thấy 1 cái giường nho nhỏ đặt ngay đối diện lối ra vào, vào quán là thấy liền, chắc để cho bác nào mệt nghỉ xả hơi, nhưng em thì không dám, vì nó không hề kín đáo chút nào, người ta uống café xung quanh chẳnng lẽ nhảy lên ngủ, làm thế kỳ wúa.
Không biết mình có khó tính lắm không nhỉ, nhưng thực sự đây không phải style của mình.
Em chỉ đưa ra ý kiến đánh giá của mình sau khi đã sử dụng dịch vụ, chắc chắn sẽ khác với các bác khác rất nhiều.
Rất vui được chia sẻ !!!