Vào một tối khá trễ, trời chưa trăng không sao, dắt zai tung tăng đi ăn, nghĩ Bún bò 3A3 - Ngô Đức Kế gần công ty nên tấp vào mần luôn cho tiện.
Vào quán, khá vắng, đảo mắt một vòng mới công nhận nội thất có phong cách, liếc nhìn từ ngọn tóc đến gót chân phục vụ phán liền chữ chuyên nghiệp.
Chưa kịp lên mặt với zai - ở xứ khác đến - thì phải hóng hớt gần 5 phút mới có người đến để gọi thức ăn. Rồi tiếp tục chóc mỏ chờ tô bún nó bò lên mặt bàn, bấy giờ đã quá đói.
Cái tô khá là to, nước khá là trong, điểm xuyến vài lát hành khá là hấp dẫn. Nhưng ăn vào thì nước khá là không thơm, thịt khá là dai và mùi vị thì chẳng có gì để nói (có gì đâu mà nói)
Cam đoan là ở đây chắc hẳn rất thích bài hát "lòng mẹ" nên tận dụng triệt để "bao la như biển thái bình, dạt dào"...
Bởi bún trong tô khá là khiêm tốn ngập chìm trong một biển nước khá là bao la
(viết đến đây vừa thấy khát vừa thấy thương cho zai. Khua mãi khua mãi mà chỉ được mấy cọng bún, kiểu như đang vớt rong rêu dưới đáy đại dương)
Túm lại ngày xưa ăn ngon lắm, bây giờ tệ hơn rất nhiều.
Chuyện đến đó không phải vấn đề chính, vì cái gì cũng phải có đầu có đuôi cho tròn cho vẹn.
Ăn là mở đầu, trả tiền là đuôi, đôi bên đều tròn vẹn.
Haizzz, nhưng chỉ tròn vẹn 1 nửa mà thôi.
Tính tiền phải kêu 5 lần 7 lượt (giống 3 chìm 7 nổi 9 lênh đênh quá). Tổng cộng 140k. Con số đẹp, lòng thì hẹp nhưng mình chơi đẹp.
Rút 500k hoành tráng trả tiền với nụ cười điểm trên môi hết sức là dịu dàng, hiền lành, đáng yêu, nhu mì, nhã nhặn... chờ thối tiền lại.
Ánh mắt đang lúng liếng nhìn zai, thì phục vụ đã cầm tiền thối lại đến bàn.
Nửa mắt lúng liếng nhìn zai, nửa mắt nhìn tiền thối lại.
Mắt bỗng dưng đứng tròng, 1 con nhìn zai, 1 con nhìn tiền.
Máu dồn lên não, khí tụ đan điền...
Mẹ ơi!
Chịu đời không nổi.
Bình thường với số tiền lẻ 1-2k, quán hay tiệm không có tiền lẻ thối lại thì trước khi đưa kẹo cho khách thì người phục vụ cũng nói lời xin lỗi.
Hoặc như ở các siêu thị cũng có dòng chữ "do không đủ tiền lẻ phục vụ quý khách nên sẽ... Mong quý khách thứ lỗi"
Còn đây KHÔNG NÓI KHÔNG RẰNG.
Tiền ăn 140k. Tiền trả 500k. Phải thối lại 360k.
Một số tiền quá chẵn.
Vậy mà...
3 tờ 100k
1 tờ 20k
3 tờ 10k
1 tờ 5k.
Vị chi là 355k.
(đến đây đã có thể thành 1 bài thơ hẳn hòi, rất là thi vị)
Kèm theo 2 cục kẹo CoolAir
1 cắc 2k
2 cắc 500đ ==> 5k???
(Lúc đó bấn loạn quá không nghĩ ra được cái màn chụp hình lại quả thối tiền này)
Lòng miên man si nghĩ...
Phải chăng quán cần có người CHO những đồng bạc lẻ???
Lén thở một hơi dài...
Ôi! Thương thay...