13/9/2008
Ghé quán lần nữa, và quyết định cho thêm sao.
Vì quán gần nhà hơn, không gian quán tạo cho mình không khí thích ăn uống.
Vì nhạc mở có gu và hay hơn, "Tuấn Ngọc,Ngô Thụy Miên, Trịnh Công Sơn"
Quan trọng hơn, thức ăn ngon và vừa miệng. Mì quảng, hến xào, bún cá nục, món nào cũng hơi mặn kiểu miền Trung, nhưng "bỏ qua" vì tội lỗi của mình là phần nào"mất gốc"
Thêm điểm nữa cho phục vụ, mấy em rất dễ thương, vui vẻ, và rất biết đùa nữa. Mình chọc là "cho ăn cá bạc má, không phải cá nục" (vì cá nục hiếm lắm), mí em ấy hỏi "chị ui, cá bạc má ngon không" và không quên dặn kèm "chị ăn vừa miệng không, giới thiệu cho bạn bè đến ủng hộ tụi em nha". Dễ thương
13/8/2008
Từ 04/08/2008 Quán đổi địa điểm, dời qua 110 Nguyễn Trọng Tuyển, Quận Phú Nhuận.
-----------------***************------------------
10/10/2007
Chiều, trời mưa to quá, cố nhìn qua ô cửa kính nó cũng không thể nhìn thấy gì. Cao quá, lầu 18, chơi vơi, nó thèm một giọng nói quen thuộc. "N ơi, đói chưa đi ăn với chuột ha"...." Quảng vị, 15 Trần Doãn Khanh, bao giờ sắp tới nơi thì nhắn chuột ha, hình như nó ở gần Hi-end đó".
5h50pm, nó rời công ty, hên quá, trời không mưa nữa. Chạy Nguyễn Bỉnh Khiêm, qua Nguyễn Văn Thủ, vòng mấy lượt, hỏi thăm tới người thứ 6 nó mới tìm ra đường.
Quán nhỏ, không có một người khách nào, và cái ánh sáng màu vàng làm nó thấy khó chịu quá. Tấm bảng "Quảng vị" buổi tối tù mù, nhàn nhạt. Bàn ghế trống trơn, không có cả ống đũa, muỗng, không có khăn ăn hay 1 bình hoa nho nhỏ như nó nghĩ, tự nhiên muốn đi về. Bạn nó đến. Không thích khung cảnh ở dưới, nó hỏi cô bé phục vụ có thể lên trên lầu được không, cũng được, nhưng nó ngồi ở dưới thì tốt hơn, vì cô bé nói ở trên có người đang làm việc. Chọn được chỗ ngồi gần cửa ra vào thì ông chủ quán cũng vừa về. Ấn tượng bởi đầu tóc 1 phân, dáng cực "xì po" và hàm râu quai nón cá tính.
Nghe mọi người quảng cáo nhiều quá, nó quyết định gọi cơm hến, bạn nó chọn bún hến và cộng thêm một đĩa bao tử rau răm.
Không như nó nghĩ, đầu tiên là không có nước hến, theo lời giải thích của ông chủ thì "nấu theo kiểu quảng vị chứ không kiểu Huế em ah". Tiếp sau đó là nước mắm, không phải là mắm ruốc mà là mắm nước, mặn chát, đậm vị muối, không cay. Xin thêm 1 đĩa ớt, nó được ông chủ đẹp trai mang ra 1 đĩa ớt xanh xắt lát to như ngón chân cái + " không cay đâu em". Pó tay, ớt không cay ăn làm gì, nó xin ớt đỏ cay mà không có. Cơm dẻo quá, giống xôi, và hến, khác hẳn mẹ nó làm vì được xào thơm, chua chua, lợ lợ, càng khác xa cơm hến nó được ăn ở Cồn. Rau sống là 1 đĩa to hoàng tráng chứ không phải được xắt nhuyễn. Bạn nó khen bún hến ngon, nó ăn thử, thấy cũng được, nhưng khô quá. Món bao tử rau răm, 2 đứa lắc đầu, gắp được vài đũa là bỏ cuộc vì hành tây quá hanh, không chua chua ngọt ngọt như món gỏi thường có, nhất là màu vàng nghệ làm đĩa thức ăn nhìn không ngon, bánh tráng ăn kèm quá nhiều mè.
Hết 62k, thôi kệ. Tính tiền, nhìn quanh nó thấy quán đã đông hơn, giờ ăn, khoảng 10 khách. Có lẽ hầu hết là khách quen vì không thấy ai ngơ ngác như nó lúc ban đầu. Nhạc mở không hợp với "gu" của quán, lúc đầu là "rock", sau là jazz. Ra về, không nghĩ sẽ quay lại dù nó là người Quảng, nó thích vị Huế của cơm hến hơn. Mà biết đâu đấy, còn mì quảng, mít trộn nó vẫn chưa thử.
|