À... ơi...
Một từ khá quen thuộc với tất cả chúng ta, nhưng lại là một tên khá lạ, ngộ ngộ đối với tớ trong list danh sach những quán cafe mà tờ được biết...
Tớ biết đền cái tên này từ tháng 07/2007, cái ngày mà Alone post bài giới thiệu này lên thodia đó, ngạc nhiên quá lạ, và tớ đã rất tò mò muốn biết nó thế nào, nhưng mãi đến trưa hôm qua mới có dịp ghé thăm quán.
Ăn trưa xong cà nhóm đang phân vân chưa biết nên đến đâu để uống cafe... và rồi một nhỏ bảo, eh, hay tụi mình đến À... ơi đi - nghe đến cái tên này, tớ nhất trí ngay và còn kể rằng nghe mọi người khen về quán này nhiều lắm, nhưng lại chưa đến lần nào, thôi quyết định đến đó đi, hén!
Quả là lời đồn không sai tí nào
--> chỉ tiếc là hình chụp nằm trong máy điện thoại di động của nhỏ bạn, nên...
Ngay từ cấu trúc bờ tường gạch đỏ được giăng kín những dây leo xanh biếc, và cổng vào là 2 cây cột thân gỗ như hai cột đình... bước vào trong nào là sỏi đá, cây tre, dây leo trên bờ tường, chiếc cầu gỗ bắc ngang, hồ hon non bộ, ... có cả một vị la hán ngồi giữa hồ nhìn khung cảnh thiên nhiên, suối nước reo, những chú cá bơi lượn qua lươn lại... và tay gõ lên trán suy ngẫm sự đời... --> tớ mườn tượng đến bài thơ "Các Vị La Hán Chùa Tây Phương"... toàn bộ khung cảnh chứa đựng nét hoang sơ, mộc mạc nhưng lại thật gần gũi...
Nếu bạn là người vùng Cao Nguyên, vùng biển, hay Đồng bằng... thì vào đây bạn cũng sẽ thấy rất gần gũi, bởi sự phối hợp trang trí nội thất bên trong quán theo từng khu vực gắn liền với từng vùng... có làng chài, có gùi, nỏ, cung tên, tù và, những bộ trang phục thổ cẩm, những cái sàns thco1 gạo, những cái chụp bẫy chim...
Cảm giác gợi nhớ về vùng quê nơi chôn nhau cắt rốn của mình, về những ngày thơ ấu, về lời ru, về cái nôi... ai trong chúng ta mà lại chưa từng trải qua những "hồi ấy", phải không nè, và ... cái nôi và lời ru là những cái khởi đầu cho một cuộc đời --> đó là cảm nhận và suy luận của tôi về "À ... ơi"
Những cảm nhận này xuất phát từ tiếng nhạc, khung cảnh...
Tưởng rằng khung cảnh hoang sơ và mộc mạc thì rest-room cũng như thế, nhưng không, phòng này cũng thật là sạch và lịch sự, toàn bộ gian phòng này được lát bởi gạch đỏ Liên Xô đó - loại gạch này rất thịnh hồi năm 1988 thì phải
Nhân viên phục vụ tận tình và dễ thương.
Thức uống được pha chế cũng ok, đặc biệt là sinh tố bơ - ngon cực
Đang ngồi uống là trời nắng, sau đó thì râm, rồi trời lại chuyển mưa... wow mưa, lâu lắm rồi tớ mới có dịp ngồi ngắm mưa rơi cùng bạn bè như thế này, tuyệt lắm, mưa làm cho khung cảnh ở đây càng hay hơn, thơ mộng hơn,...những hạt mưa rơi xuống hồ cá, những bong bóng nước nổi lên rồi bể cứ như thế l