Một ngày mưa, rả rích, vào thứ hai, đầu tuần.
Se lạnh, không gian vắng lặng.
Sàn gỗ, tường gỗ, mái gỗ, cầu thang gỗ, bàn ghế gỗ, tất cả đều là một tông màu từ gỗ - dù giả dù thật, nhưng mình và cô bạn đã chọn nơi đây, căn phòng này ... để hàn quyên.
Những tờ được gọi là "notes", có chữ, nét khác nhau. Được dán đầy ấp trong căn phòng gỗ hắt hiu ánh sáng đó. Một không gian giúp ta dễ dàng tĩnh tâm và làm chậm nhịp sống thành thị xô bồ lại.
Mình và cô bạn Ruby, nói với nhau những điều chưa bao giờ nhắc trước đó. Thoải mái hơn, rộng tâm hồn hơn.
Lumineux Coffee ngày hôm đó, tuy không có chút âm nhạc (vì có lẽ style riêng của căn phòng), nhưng với 1 ngày mưa, với "Purple Green" của mình, "Ginger Honey" của Ruby, vài bịch đậu, khoai tây Poca, hẳn đã đủ thi vị. Bỗng làm mình nhớ đến bài "Rainy days n Mondays" của Carpenter:
"Talkin' to myself and feeling old.
Sometimes I'd like to quit
Nothing ever seems to fit
Hangin' around, nothing to do but frown
Rainy days n mondays always get me down ..."
Một chiều mưa thứ hai không xa khác, sẽ lại đến Lumineux, để tận hưởng sự lắng đọng và yên bình còn sót lại trong thành thị chật chội, ồn ào này!