Chọn kiểu gõ: Tự động TELEX VNI Tắt
 
Việt Nam | Hồ Chí Minh | Hà Nội
Cafe Mei Xuân Hương
11092 lượt xem | 5 lời bình | 0 sưu tầm
2 Trần Quốc Toản, Thành phố Đà Lạt - Lâm Đồng
Điện thoại:
Fax:
Email:
Website:
Phân mục:  
Đăng ký làm chủ địa điểm?
 
97
288
Hồ Chí Minh
Gửi tin nhắn
26/04/2011
Gửi lời cảm ơn
     
Người Đà Lạt gọi nhà hàng-bar-cà phê này bằng cái tên ngắn gọn: Quán Mei. Nằm bên hồ Xuân Hương, từ chợ Đà Lạt băng qua cầu Ông Đạo, đi thêm chừng 30m là ta đã đứng trước quán. Một vị trí đắc địa: ngay giữa trung tâm thành phố, cạnh hồ Xuân Hương thơ mộng, đường giao thông thuận tiện và hơn thế nữa, nằm nép mình bên dưới đồi thông quanh năm xanh mát.

Bước chân vào quán ta lập tức cảm nhận được sự khác biệt so với các nơi khác. Một lớp kính trong suốt che ở mặt trước, ngăn tiếng ồn và bụi từ con đường xe cộ qua lại tấp nập. Trên đầu thông xanh và liễu rũ che mát mang lại một cảm giác yên bình, thư thái. Kiến trúc kiểu sân vườn, hạn chế tối đa việc xây dựng kiên cố, cách bài trí không cầu kỳ nhưng vẫn tạo một cảm giác khá sang trọng và thanh thoát. Không chỉ có vậy, khách còn rất ấn tượng với sự đón tiếp lịch sự, lễ phép của nhân viên nơi đây. Qua phong thái nhanh nhẹn, ân cần và trân trọng của họ trong khi phục vụ khách hàng, có thể nhận ra họ đã được đào tạo rất tốt và bài bản.

Vừa ngồi xuống, khách đã lập tức được mời một ly trà artichoke miễn phí, sau đó nhân viên sẽ theo dõi để châm thêm trà chứ không đợi khách yêu cầu mới làm.

Cảnh quan đẹp, tầm nhìn thoáng hướng ra hồ Xuân Hương, thức ăn đồ uống ngon, giá cả không mắc, phục vụ tuyệt vời, tất cả điều đó khiến ta hiểu vì sao quán luôn đông khách, đặc biệt vào những ngày lể thì phải nói là đông nghẹ
0 phản hồi Gởi cho bạn bè Tin xấu
0
2
Bà Rịa - Vũng Tàu
Gửi tin nhắn
21/05/2010
Gửi lời cảm ơn
     
Một sự đồng cảm
Trong thời gian lưu lại Đà Lạt, mỗi ngày tôi đều đến đây ít nhất một lần. Đó là một nhà hàng - quán cà phê rộng rãi và nên thơ nằm dọc theo bờ Hồ Xuân Hương có cái tên hơi lạ tai: Mei Xuân Hương. Dưới tán tùng, thông xanh um, tiếng nhạc không lời văng vẳng. Một chốn thanh bình cho những người muốn có một nơi yên tĩnh nhưng không quá tịch mịch .

Tối hôm đó tôi chọn một bàn gần lối đi nhất. Sau khi ăn, tôi ngồi lướt web, thỉnh thoảng lại khoan khoái nhấp từng ngụm cocktail Mojito thơm mùi bạc hà. Tận hưởng cảm giác yên bình và cảm thấy mình thật hạnh phúc khi đã khám phá ra chốn này. Bỗng dưng, không khí yên bình đó bị phá vỡ bởi tiếng bóp còi inh ỏi của một chiếc Mercedes màu đen bóng loáng. Hai người đàn ông đứng tuổi bước xuống sau tiếng dập cửa xe thật mạnh.

Người đàn ông đi trước có chiếc đầu hói bóng lưỡng hất hàm nói bằng giọng Bắc rất nặng:
- Này em. Một bàn xịn nhất cho hai anh nhá.
- Dạ. Mời hai chú…à, anh theo lối này ạ.
- Bảo mấy thằng bồi mang nước ra ngay nhá. Khát bỏ mẹ luôn rồi!
Cô nhân viên vẫn giữ nét mặt tươi cười trước câu nói chối tai. Cô nhanh nhẹn dọn bàn rồi nhanh chóng mang ra hai ly trà artichoke còn đang bốc khói.
Người đán ông trẻ hơn cầm ly nhấp ngay một ngụm rồi la toáng tên:
- Trà gì lạ vậy? Hôi như là thuốc bắc ấy!
- Dạ, đây là trà a-ti-sô ạ, cô gái cố gắng giải thích một cách rành rọt, a-ti-sô là một loại cây chỉ có ở Đà Lạt. Nó rất tốt cho gan, thân, làm lợi tiểu và giải nhiệt. Ngoài ra, bông của nó nấu canh với xương rất ngọt và bổ dưỡng đấy ạ.

Đáp lại thiện ý của cô bé là một tràng cười khả ố:
- Vậy à? Nhưng anh đây chỉ thích uống loại nào…”bổ dương” thôi, cô em ơi!
Cô gái có phần lúng túng, đành gắng gượng cúi đầu chào hai ông khách “quý” rồi quay đi.

Tôi không thể giấu một cái nhăn mặt khó chịu trước hai vị khách kệch cỡm, ăn nói thô tục. Khi cô gái trở lại với cuốn menu màu đỏ trên tay, gã đầu hói cau mày:
-Sao lâu vậy?
-Dạ, em xin lỗi. Xin hai anh thông cảm vì đông khách quá. Trong lúc chờ nhà bếp làm món ăn, hai anh uống gì ạ?
- Sữa, em! Ông ta cố tình nói không ngắt câu và cười đểu cáng, ánh mắt không ngừng dò xét trên ngực cô gái.
- Dạ… sữa gì ạ?, cô gái chớp chớp mắt nhưng vẫn gắng gượng nở nụ cười hỏi lại.
- Anh muốn sữa tươi, vắt tại chỗ càng tốt.

Nói xong, cả hai nhìn nhau đầy ẩn ý rồi phá lên cười sặc sụa. Tiếng cười sao mà nham nhở và chát chúa giữa một chốn tao nhã và thanh lịch như thế này. Tôi cảm thấy phẫn nộ thay cho cô gái đáng thương.
Cô nhân viên bé nhỏ vẫn cố giữ bình tĩnh:
- Cháu chỉ đáng tuổi con của hai chú thôi. Xin hai chú tự trọng cho!
- Mày nói cái gì?!
Mặt gã hói tím bầm, sừng sộ đứng lên định gây sự với cô bé nhưng người kia chừng như còn tỉnh táo hơn, ngăn hắn lại.

Tôi ngồi ở bàn bên cạnh, chứng kiến câu chuyện từ đầu đến cuối, căm ghét bọn người vô giáo dục kia bao nhiêu thì càng thương và nể phục cho sự nhẫn nhịn và câu cảnh tỉnh rất đúng “liều lượng” của cô. của cô nhân viên kia.
Lúc đó, tôi đã đến bên cô bé an ủi vài lời và được biết em là sinh viên đi làm thêm. Về nhà, chuyện hai gã “ễnh ương” kia vẫn ám ảnh tôi và tôi viết lên những dòng này để đông đảo các bạn đọc đồng cảm với cô nhân viên phục vụ đáng mến.
1 phản hồi Gởi cho bạn bè Tin xấu
21/05/2010  
0
1
q10
Gửi tin nhắn
26/04/2010
Gửi lời cảm ơn
     

Bàn về vấn đề gì khác thì mình không dám chắc chắn chứ về khoản phục vụ thì mình chưa thấy nơi nào bì kịp Mei Xuân Hương. Từ khi biết Mei Xuân Hương, lần nào lên Đà Lạt mình cũng ghé nhà hàng này. Không phải vì nhà hàng này sang trọng hoặc thức ăn ngon hơn chỗ khác mà đơn giản là vì mình và cả gia đình mình thích cung cách phục vụ của nhân viên ở đây.

Nhớ lần đầu tiên đến đây, xe vừa vào cổng đã có nhân viên ra chào đón. Một cậu nhân viên ân cần đỡ người lớn tuổi như bà ngoại và ba mẹ mình còn cô bé phục vụ thì bế các cháu nhỏ con mình xuống xe. Chỉ riêng điều đó thôi đã khiến ngoại mình hết sức hài lòng, bà bảo :"Mấy đứa nhỏ này ngoan quá!"
Cô nhân viên tiếp tục hướng dẫn, đưa cả gia đình lớn của mình tới chỗ mình chọn, lắng nghe và phục vụ chu đáo từng người.

Ăn xong thì ngoại bỗng thèm thuốc cẩm lệ nhưng bà lại quên không mang theo. Vừa nghe mình hỏi nơi bán thuốc cẩm lệ, cậu nhân viên phục vụ đã nhanh nhảu: "Để em" và chay đi ngay, khoảng 10 phút sau thì quay lại. Vừa thấy bịch thuốc quen thuộc trên tay cậu ta ngoại mừng đến nỗi cười phô cả hàm răng rụng gần hết, thấy thương hết sức!

Lúc ra xe, cả nhà lại một phen ngạc nhiên khi thấy xe đã được rửa sạch đến độ bóng loáng. Ông xã mình thích lắm. Anh gọi cô nhân viên đến để trả tiền rửa xe nhưng cô mỉm cười, lắc đầu: "Dạ, ở đây rửa xe miễn phí anh ạ!"
Khi xe chay ra cổng, tất cả nhân viên nhà hàng đang đứng gần đó đều tươi cười cúi đầu chào một cách lễ độ.

Về nhà, khi kể lại cho người khác về chuyến đi ngoại cứ tấm tắc khen mãi về "mấy đứa phục dzụ của hồ Xuân hương" (bà không thể nào nhớ được từ "Mei" nên cứ gọi như thế)!
1 phản hồi Gởi cho bạn bè Tin xấu
moon Đã đọc mấy lời bình mà ai cũng  khen nơi này về khâu phục vụ hết ! Ấn tương quá ! biết bao giờ mới có dịp mục sở thị đây !!!
20/05/2010  
0
2
q10
Gửi tin nhắn
26/04/2010
Gửi lời cảm ơn
     
Giống như Kathy mình cũng rất ấn tượng với những chiếc dù đỏ thắm của Mei Xuân Hương, đến mức mình đã đặt cho quán cái biệt danh "Dù đỏ". Khi lên Đà Lạt, mỗi lần muốn rủ "anh xã" ghé Mei Xuân Hương mình chỉ cần nói: " Đi Dù đỏ không anh?" là anh ấy hiểu.

Tuy nhiên, nếu chỉ có thế thì quán Mei không đủ sức níu chân mình quay lại nhiều lần như vậy. Điều chủ yếu là khi vào đây mình có được một cảm giác rất thoải mái và cảm thấy được tôn trọng thật sự. Các nhân viên phục vụ ở đây hầu hết là sinh viên đi làm thêm, nhưng có tác phong làm việc rất chuyên nghiệp. Qua tró chuyện mới biết các em phải trải qua quá trình đào tạo rất bài bản và nghiêm túc.

Riêng "anh xã" của mình thì nhớ nhất lần sơ ý làm rơi hộp kính (có cả kính) hiệu Ray Ban xuống gầm ghế mà không biết, cứ thế ra về. Đến lúc đang trên đường trở về Sài Gòn anh mới sực nhớ, gọi điện đến văn phòng nhà hàng nhờ tim giúp. Dù cô nhân viên nhiệt tình nhận lời nhưng anh cho đó là chuyện cấu may thôi, đồ xịn thất lạc dễ gì có chuyện "Châu về Hợp Phố"! Thế nhưng thực tế đã diễn ra hoàn toàn ngược lại. Hóa ra một vị khách đến sau đã nhặt được hộp kính nhưng im lặng, khi nhân viên của quán đến hỏi mới miễn cưỡng đưa ra. Sau đó nhà hàng đã gởi kính tới tận nhà theo địa chỉ mà anh cho.

Mình thấy hình của Kathy bắt mắt đấy chứ! Mình cũng có chụp vài tấm ở Mei nhưng có lẽ do ...yếu tay nghề nên hình mờ và xấu lắm! Không dám  post lên đâu!
À, mình có ghé nhà hàng vào dịp Tết vừa qua, chắc là sau Kathy không lâu, thấy toa-let đã được gắn gương soi rùi!
1 phản hồi Gởi cho bạn bè Tin xấu
moon Ngày nào đó tới Đà Lạt, e sẽ ghé Mei, nhất định thế !!!
19/05/2010  
0
2
Lâm Đồng
Gửi tin nhắn
15/04/2010
Gửi lời cảm ơn
     
Lời bình đầu tiên
Mei xuân hương wifi - Lãng mạn mà lại Hitech!

Có những lúc người ta cảm thấy bức bối, ngột ngạt vì quanh quẩn giữa bốn bức tường nhà hay nơi làm việc và muốn tìm cho mình một khoảng riêng êm ả và thơ mộng để vừa thư giãn vừa có thể làm việc. Tuy nhiên, ngay cả ở một thành phố không đông dân và nổi tiếng là có không khí trong lành như Đà Lạt, những chốn bình yên như vậy cũng không có nhiều. Thế mà, từ chợ Đà Lạt qua cầu Ông Đạo và chỉ cần tiếp tục đi dọc bờ hồ Xuân Hương một đoạn chừng 30m là bạn đã tới được một nơi như ý.

Ngồi giữa hoa lá cỏ cây, trên đầu là thông xanh vi vút, liễu rũ thướt tha, trước mặt là hồ Xuân Hương thơ mộng, tay tha hồ bấm phím lướt web qua sóng wifi, đó là những giây phút thật thú vị mà tôi đã trải qua ở Mei Xuan Huong - một nhà hàng-bar cà phê sân vườn nằm cạnh hồ Xuân Hương. Giống như tôi, khá nhiều khách cũng đang sử dụng laptop. Có người chăm chú làm việc qua mạng, người thì đọc báo online, có người mang headphone ngồi nghe nhạc, người thì thoăn thoắt gõ phím chơi game…Ở đây, ta có thể thường xuyên bắt gặp hình ảnh những nam thanh nữ tú đang uống cà phê, cocktail hoặc đang ăn trưa nhưng trước mặt là màn hình laptop luôn mở để lướt web. "Nơi thành phố của tình yêu, chắc wifi cũng chạy theo kiểu lãng mạn", một người bạn tôi nói đùa khi chứng kiến cảnh một đôi tình nhân đang…một tay trong tay, còn tay còn lại thì giành nhau bấm phím một cách tinh nghịch. Giữa khung cảnh vừa lãng mạn vừa đầy tính "công nghệ cao" này, tự dưng tôi thấy mình cũng… lãng mạn và hi-tech ra phết!

Trong thời đại của kỹ thuật số, đối với một số bạn trẻ, làm khách của Mei Xuân Hương wifi cũng là một trong những cách thể hiện sự "sành điệu". Chỉ cần một chiếc laptop, PDA hay những chiếc smartphone nhỏ nhắn có tính năng wifi… những “tín đồ” của wi-fi có thể ngồi nhâm nhi cà phê, vừa tán gẫu với bè bạn,vừa tranh thủ lướt web, làm việc, chat, chơi game... suốt ngày.
Một khách quen của Mei nói với tôi: " Tôi thường mời bạn bè, đối tác đến Mei Xuân Hương để vừa ăn uống vừa tán gẫu, hoặc bàn công việc, ngồi giữa không gian thoáng đãng, khung cảnh tươi đẹp làm mình và khách hàng cảm thấy rầt dễ chịu, nhờ đó công việc cũng được giải quyết hiệu quả hơn".
Tuy nhiên, điều hơi đáng tiếc là vào thời điểm này hồ Xuân Hương đã bị tháo hết nước để nạo vét. Thiếu hồ nước, cảnh vật mất đi phần lớn sự thi vị, đồng thời không khí quanh đây cũng nóng hơn. Tuy vậy, khách vào nhà hàng vẫn rất đông cho dù giá cả không hề rẻ hơn những nơi khác..
Lý giải cho điều này ngoài những nguyên nhân như là vị trí thuận lợi của nhà hàng, cảnh đẹp, món ăn ngon…thì theo tôi có một nguyên nhân rất quan trọng: đó là chất lượng của nhân viên phục vụ. Thời đại này, người ta không chỉ đến nhà hàng để ăn mà còn muốn tận hưởng cái cảm giác được phục vụ đến nơi đến chốn. Về mặt này, quả thật ở Đà Lạt số nhà hàng có một đội ngũ nhân viên phục vụ chu đáo, lễ phép, lịch sự mà lại niềm nở như Mei Xuân Hương chỉ đếm được trên đầu ngón tay! Tuy nhiên, theo tôi điều chủ yếu tạo nên sự khác biệt giữa nhà hàng này với nhiều nơi khác chính là nhân viên ở đây đã thành công trong việc tạo cho khách một cảm giác hết sức thân thiện. Ngay cả các khách Tây cũng đánh giá thái độ phục vụ của nhân viên ở đây là "very good", thậm chí có nhiều người còn viết bài trên mạng để khen ngợi.
Một ưu điểm nữa là tuy có những thời điểm khách ngồi kín chỗ nhưng không khí nơi đây vẫn giữ được sự nhẹ nhàng, thanh thoát chứ không có vẻ gì là xô bồ, chật chội. Hầu hết khách đến đây cũng tỏ ra rất lịch sự. Không hề có chuyện la lối lớn tiếng, mắng mỏ nhân viên hoặc kiểu cách búng tay gọi “Ê, bồi!” một cách khinh bạc như nơi khác. “Cho cái gì đi sẽ được nhận lại chính điều ấy” Dường như đã bước vào một nơi yên bình, tao nhã và cảm thấy mình được thật sự tôn trọng như chốn này, người ta cũng thấy cần cư xử nhẹ nhàng và cẩn trọng với nhau hơn.
1 phản hồi Gởi cho bạn bè Tin xấu
trucdao Chào nguyenphongdl và các bạn,
Bàn về vấn đề gì khác thì mình không dám chắc chắn chứ về khoản phục vụ thì mình chưa thấy nơi nào bì kịp Mei Xuân Hương. Từ khi biết Mei Xuân Hương, lầ...
25/04/2010  
Gợi ý lựa chọn
 4 lời bình
Phân loại: Café - Kem - Sinh Tố
 4 lời bình
Phân loại: Café - Kem - Sinh Tố
 3 lời bình
Phân loại: Café - Kem - Sinh Tố
 5 lời bình
Phân loại: Café - Kem - Sinh Tố
 1 lời bình
Phân loại: Café - Kem - Sinh Tố
Sưu tập mới
thiết bị mầm non 2 địa điểm
thiết bị mầm non
Mới sưu tập Đồ Chơi Phú Long
Nước Tinh Khiết H2O 3 địa điểm
Từ Thiên Nhiên Đến Cuộc Sống” - Sau hơn...
Công ty 1 địa điểm
Thông tin từ vấn đặt hàng liên hệ: NHÀ...
Bánh canh cua 1 địa điểm
Quán Bánh canh cua - Hải Cua chuyên...
Mới sưu tập Quán Hải cua
Địa điểm hay 12 địa điểm
Địa điểm hay
Mới sưu tập Nội Thất UMA
Đóng

Thông báo
X
Hệ thống sẽ cập nhật lại thông tin này ở tất cả các thông tin Ưu Đãi & Khuyến mãi đã đăng và thông tin địa điểm. Bạn có muốn cập nhật lại không?