29/6/2008
Lâu lắm rồi mới ghé lại quán, kể từ ngày gặp lại người ta.
Quán đổi khác một chút.
Thay đổi tất cả bàn ghế trong quán, ghế trăng, nệm màu vàng nâu, thát dây, không thích lắm vì hơi có gì đó bụi bùi, không phù hợp.
Dàn dây leo ngoài khoảnh sân để xe đã bị bỏ đi, thêm 1 cây khế, 2 cây chuối, nhìn quán thoáng hơn 1 tí, nhưng Nó thấy hơi xa lạ với "Ngôi nhà nhỏ"
WC được quét vôi lại, nhiạsch sẽ hơn, nhưng vẫn còn giữ nguyên cái nguyên tắc kì quái, có thể chủ quán đúng, nhưng thô thô sao ấy
Bức bình phong đã bị cất đi,đàn đèn treo thay đổi một tí.
Về không gian, Nó không thích bằng quán cũ, nên vừa vào là "théc méc" với chủ quán ngay. CÒn những thứ khác vẫn vậy.
Quấn có tên nước uống lạ nhất mà nó biết : Mùa thu cho em, Destiny 's choice, Nụ tầm xuân, Bản tình ca mùa đông....
Hôm đó, đi với 3 ngừoi bạn nữa, mua đồ ăn mang vào quán, thấy ngại ngại. Thế mà chủ quán vẫn vui vẻ, không biết nên buồn hay nên vui nữa
---------***----------------------------
Uhm, nếu bạn thích một không gian nho nhỏ, ấm cúng dành riêng cho bạn và người ấy hay với 2-3 người ban thân, tách biệt với cái náo nhiệt ồn ào của đường phố bên ngoài, nhạc trữ tình và không quá kén nước uống thì Riêng một góc trời cũng là một sự lựa chọn. Mình thích những chiếc bình đặt trên hốc tường, những chùm đèn ở đây, thích mùi hương thoang thoảng dễ chịu của dàn hoa leo, và đặc biệt thích khoảng sân dành để đậu xe. Lúc nào đến mình cũng chỉ mong còn bàn trống ở lối đi vào ngoài sân, ngồi đây thoáng và dễ chịu đến lạ, nhìn từ hẻm nhỏ ra đường Lê Văn Sỹ, thấy mọi người hối hả đi về mà thấy quý những phút giây mình được rảnh rỗi, ngồi nhâm nhi ly cà phê sữa, lắng nghe "Niệm khúc cuối" vọng về...
|