Chọn kiểu gõ: Tự động TELEX VNI Tắt
 
Việt Nam | Hồ Chí Minh | Hà Nội
Cafe Trầm
217258 lượt xem | 136 lời bình | 19 sưu tầm
100 Trần Huy Liệu, Quận Phú Nhuận - Hồ Chí Minh
Điện thoại: 0909511095
Fax:
Email:
Website: faviocoffee.com
TAGs:
Cafe Cafe Trầm Cafe sân vườn
Phân mục:  
Đăng ký làm chủ địa điểm?
Giá:
Thích hợp với:
Bạn bè, Tình nhân
 
Phân bố
Tuyệt vời -
44
Yêu thích -
59
Bình thường -
14
Thất vọng -
9
Quá tệ -
10
 
Xu hướng
Tuyệt vời
Yêu thích
Bình thường
Thất vọng
Quá tệ
31
19
Hồ Chí Minh
Gửi tin nhắn
12/11/2009
Gửi lời cảm ơn
     
Hôm nay về lại Trầm như về lại 1 chốn ngày xưa, cũng chẳng biết bao nhiêu tháng ngày đã trôi wa nó xa Trầm, xa luôn cả cái chốn mà nó cho là thiên đường hạnh phúc...Ko phải vì nó quên Trầm mà nó sợ....người ta thường hay nói kỷ niệm là thứ đáng sợ nhất trong hạnh phúc, nó không dám đối diện với Trầm vì nơi đó chứa toàn bộ kỉ niệm hạnh phúc của nó....Hạnh phúc ấy hôm nay đã trôi theo từng bước chân trên lối đi của Trầm, trên những bậc đá bé nhỏ xinh xinh - lối đi ngang qua hồ nước mà nó yêu thích nhất ở Trầm.
Vẫn là Trầm ngày xưa của nó, 1 không gian đẹp, trầm lặng không ồn áo, một không gian hiếm có quán cafe nào ở sài gòn có được.Và vì thế dù không dám đến Trầm nhưng nó vẫn phải tìm đến vì ko có quán nào có thể thay thế được. Vẫn là những bản nhạc trữ tình da diết ngày cũ, mọi thứ vẫn nguyên vẹn như ngày xưa duy chỉ có nó là khác - tâm trạng, cuộc sống và hạnh phúc cũng đã khác đi thật nhiều...quan trọng nhất là giờ đây chỉ còn nó và Trầm...Nó muốn chọn chỗ ngồi ngày cũ, tìm chút hơi ấm còn sót lại...nhưng nơi ấy chỉ dành cho những ai đang hạnh phúc, với nó hạnh phúc đã xa wá rồi...đành chọn cái bàn mà ngày trước mỗi lúc hết chỗ nó vẫn ngồi với anh, sao cảm giác lại trống trãi đến thế này...từ cái ngày ấy, nó cứ nghĩ rằng mình cứng rắn, trái tim mình thành băng đá rồi, nhưng hôm nay về với Trầm, hình như nó lại được về với chính nó - vẫn yếu đuối với những kỉ niệm của ngày hôm wa...Gọi cho nó 1 ly nước quen thuộc, loại nước mà nó chưa 1 lần thay đổi khi bước chân vào Trầm - lipton chanh đá, ít ngọt...kêu nước xong, 1 giọt nước lăn dài trên má, ngày xưa nó chẳng bao giờ phải gọi nước, anh luôn nhớ từng sở thích của nó, lúc nào gọi nước xong anh luôn thêm 1 câu, "lipton ít ngọt nha!"...HÔm nay, chính nó phải gọi nước cho mình, phải đi trên con đường đời bằng đôi chân cô độc cà con đường ấy giờ đây chỉ còn 1 mình nó...và sẽ chẳng có ai ở bên vỗ vễ, động viên và phía cuối con đường ấy cũng ko còn anh nữa...
Từng ngụm lipton chanh đá thường ngày ngọt ngào sao hôm nay bỗng đắng ngắt...cái cầu thang dẫn lên khu D - khu dành cho người hạnh phúc xuất hiện từng cặp yêu nhau...nó vẫn thấy thấp thoáng bóng hình của ngày hạnh phúc...nhưng rồi hiện tại là những nhát dao cứa vào tim, kỉ niệm là những lằn roi quất vào trái tim nó...
Khi Trầm đóng cửa sữa chữa và rồi đổi sang địa điễm hiện nay, nó sợ tình yêu của mình cũng sẽ tan nát như Trầm nhưng anh đã nói "tình yêu của anh là vĩnh cửu" và giờ đây khi Trầm vẫn nguyên vẹn nhưng tình yêu ấy đã vỡ tan rồi...nó chẳng mong sẽ gặp lại anh ở Trầm...có lẽ như thế sẽ tốt hơn!
Cảm giác đau đớn, trống vắng nhưng có phần dễ chịu khi đến Trầm...Xa Trầm và xa cả những kỉ niệm của những ngày hạnh phúc....Ngày mai rồi ngày kia nó vẫn sẽ quay lại vẫn làm một khách hàng trung thành của Trầm vì nó tin rằng cách tốt nhất để vượt qua nỗi đau là đối diện và song hành cùng nó....
1 phản hồi Gởi cho bạn bè Tin xấu
moon địa này có vẻ lãng mạn và hoài cổ nhỉ?
17/07/2009  
8
5
Hồ Chí Minh
Gửi tin nhắn
19/08/2008
Gửi lời cảm ơn
     
Lui tới nơi đây nhiều lần, nhưng hôm nay mới có tâm trạng viết tí lời bình cho quán.

Ngày đầu tiên tớ bước vào trầm là 1 ngày tết. Vì ngày lễ người ta đi chơi đông, kẹt xe nên mấy chị em dắt nhau đi về mua kem ra sân ngồi ăn còn thú vị hơn. Chợt để ý có cái wán nằm ẩn hiện với tấm biển màu sẫm kế bên Khúc giao mùa, thấy hay hay nên rủ mấy chị vào xem. Ấn tượng đầu tiên là lối vào thú vị, bước từng bậc đi ngang wa cái hồ. Đèn bố trí hợp lí nên dòm rất vui mắt. Thoang thoảng có mùi nhang nhè nhẹ mà sau này mới biết là mùi trầm :P... Lần ấy tớ ngồi trong khu phòng lạnh trên lầu, quán tuy nhỏ nhưng bố trí cũng khá hợp lí nên ko thấy ngợp cho lắm. Lần ấy đi về là đã thấy thik phong cách của quán, nên tự nhủ, sẽ có ngày quay lại.

Lần thứ 2 tớ bước vào quán là 1 ngày được thầy cho ngỉ học, nên cùng 2 đứa bạn vào đây tán dóc cho hết bủi sáng. Kì này thì tớ ngồ trên lầu, nhưng ngồi ở bên ngoài, cảm thấy thoáng đãng và dòm xuống cái lối đi phía dưới thấy có cảm giác rất thú vị. Bọn tớ ngồi tán dóc đến gần 12h lúc nào cũng ko biết, ko gian nơi đây wả thật tạo cảm giác rất là dễ chịu. Lần này thì tớ mới được biết chocolate đá ở đây pha ngon nhất so với những quán đã từng đi.

Lần thứ 3 lui tới quán là do một con bạn lâu ngày không gặp, tự dưng rủ đi kiếm chỗ ngồi chơi để nge nó tiếp thị mấy mặt hàng nó bán. Nhưng không hiểu sao khi tới ngồi nó lo quan sát cả cái quán, rồi ngồi tâm sự, hết cả buổi chiều, khi về nó mới sực nhớ chưa kịp tiếp thị gì, chỉ kịp quẳng cho cái cuốn catalogue rồi bảo liên hệ nếu muốn mua gì. Kì này tớ vẫn uống chocolate đá, còn nhỏ bạn kêu kem chocolate, nếm thử cũng ngon phải biết :>...

Lần thứ 4, là do một cuộc họp mặt mấy đứa bạn cấp 2. Kì này thì ko thoải mái cho lắm vì lớp mình đông wá, mà lại chọn 1 cái phòng private ở trên lầu, ngồi đông hơi ngộp. Nhưng chỉ khó chịu 1 lúc thì cảm thấy giải tỏa phần nào vì ngồi đây vẫn ngắm được con đường ở phía dưới, bọn bạn ngồi phòng private nên nói chuyện mạnh miệng, ngồi nge cười cũng thích thú, tớ lại uống chocolate đá, ko hiểu sao ghiền ko cưỡng lại được :x...

Rồi lần thứ 5, thứ 6, thứ 7.... Đa số các lần lui tới tớ hay uống chocolate đá, có lẽ chỉ là bột milo, nhưng nó pha thế nào mà tớ cảm giác đắng đắng như chocolate chứ ko nồng mùi sữa như cacao. Không gian ở Trầm thật sự tạo nhiều cảm giác khó mà có thể nói hết được, một cảm giác dễ chịu, thanh thản...
4 phản hồi Gởi cho bạn bè Tin xấu
kalodakill... bạn cũng hay ghé Trầm hả, tớ cũng rất hay ghé Trầm, thường thì sáng ngày thường vắng hoe, muốn ngồi đâu cũng được cả, bữa nào bạn thử manage ngày thường xem, không khí khá dễ chịu, nhớ ngồi ở ngoài ^^
20/09/2008  
Hoa Trên Đ... Ghé lần đầu vào 1 buổi tối sau cơn mưa, không thể wan sát đc gì, vì nó tối wá.
Ghé lần 2 vào 1 buổi trưa, ghé ăn trưa với 2 anh bạn.
Ghé lần 3 vào 1 bủi chiều với Nice, do trời mưa nên phải...
22/08/2008  
45
43
Hồ Chí Minh
Gửi tin nhắn
11/06/2008
Gửi lời cảm ơn
     
CHiều hôm ấy, tôi đi Trầm.đi cùng một người bạn, một người bạn mà tôi có thể nói là hơn cả một người bạn, chẳng biết hôm ấy tôi uống say hay vì tâm trạng không được tốt lắm..mà lòng đầy trĩu nặng..

Trầm cái tên tôi nghe đã lâu rồi, nhưng tới hôm đó tôi mới đến, đến ko phải vì chủ đích đến, đến vì người bạn đó rủ tôi đi....nhưng thật sự tôi cũng rất muốn đi Trầm

nhìn bên ngoài chẳng ai nghĩ đó là quán cafe cả, ngõ hẻm sâu, đi qua một khóm tre già (giữa lòng SG cũng còn giữ được một khóm tre quả là đặc biệt).
đi bộ chừng vài bước chân tôi vào quán, hương thơm thật quen và ấm áp, ko phải là hương hoa mà đó là hương trầm...

những bậc thềm bên dưới toàn nước và cá, ánh nên hiu hắt khiến cho người vào đây cảm giác như bỏ lại tất cả ưu tư của đời thường.
Tôi và người ấy ngồi trong góc quán, thông qua một cửa kính đủ nhìn rõ ra ngoài...quan sát quán thì thấy quán khá trầm lặng (có lẽ giống với cái tên) trên tường gần nóc có trang trí những bức tranh gỗ thật đẹp và lạ..ánh sáng vừa đủ  để nhìn thấy mặt nhau ko sáng lắm nhưng phù hợp với những ai đến Trầm để suy tư, để in lặng và nhìn nhau..

Tôi đã đến trầm một lần đó chỉ một lần, nhưng đọng lại trong tôi là một kỷ niệm êm đềm và đẹp. cảm ơn Trầm!
4 phản hồi Gởi cho bạn bè Tin xấu
nhdaica uh, quán này cũng đẹp, có điều bạn đang say, vào quán mà ko bị rớt xuống nước thì cũng là may mắn rồi, đi ko cẩn thận là lội nước như chơi.
24/08/2009  
duc hoang co phai nhung quan okhu ho ca cu o?
07/10/2008  
67
174
Hồ Chí Minh
Gửi tin nhắn
03/07/2008
Gửi lời cảm ơn
     
Có lẽ khi tôi viết bài về Trầm thì cũng không có j mới mẻ , bới những thổ địa khác đã dành sức viết cho Trầm rồi , nhưng vẫn muốn viết lên những cảm xúc của chính mình .

Bỏ thói quan đi cafe cũng lâu rùi nên những quán cafe mới thì chỉ biết vậy thui , Trầm tọa lạc trên đường Trần Huy Liệu , con đường cũng khá nhiều cafe với Khúc Giao Mùa , Lặng..... lối đi dẫn vào Trầm đầu tiên phải kể đến là bụi tre , không biết là có tự nhiên hay chủ quán mang về trồng , nhưng tạo cho tôi cảm giác như những bụi tre của làng quê . Tiếp đến là cánh cửa cổng bằng gỗ , cánh cửa dc mở ra là cả 1 thế giới khác , ngăn cánh bên trong và bên ngòai là 2 nơi hòan tòan trái ngược nhau , bạn ngòai ồn ào , náo nhiệt , đông đúc xe cộ bao nhiêu thì sau cánh cửa ấy là cả 1 thế giới yên tĩnh , thanh bình..... Cứ thế cứ thế ta bước vào , bên tay trái là 1 mô  hình lâu đài nước chãy trông rất cổ kính , bên dưới chân ta không phải lối đi như bình thường nữa mà dc thay bằng 1 hồ nước rộng với những chú cá tung tăng bơi lội , nổi lên những tảng đá đủ để 2 ng có thể lách nhau , men theo con đường vào quán có biết bao nhiêu điều thú vị mà ta không thể rời mắt được , những ngọn nến , những bụi cây , những chiếc lu thật lớn , những ngọn đèn dầu lâu rồi ta chưa từng dc thấy  .......... Cứ như ta lạc vào thế giới khác mất rồi..... Thế giới cách xa với bên ngòai cuộc sống hằng ngày bận rộn , bon chen..........

Không gian chia thành 2 khu vực : máy lạnh và ngòai trời . Có lẽ vì trang trí quá nhiều nên ta cảm thấy dường như Trầm bị hẹp lại , bên dưới là không gian máy lạnh , thấp thôi , những chiếc gương dc thay cho những bức tường khô cứng hướng ra cho khách thấy phong cảnh bên ngòai . Phía trên là không gian ngòai trời , và 1 góc nhỏ có máy lạnh . Đặc biệt bên dưới còn có 1 số bàn không có máy lạnh , nẳm trong góc khuất , dành cho những nhóm bạn đông người .... Nhưng dù bạn chọn góc ngồi chỗ nào thì đều  nhìn ngắm dc Trầm ......

Không thích cách phục vụ của nhân viên nam , tôi không thích ngồi máy lạnh nên yêu cầu 2 chỗ ngòai trời , thế là chỉ lên lầu cho khách tự tìm bàn mà ngồi , chỉ còn duy nhất 1 bàn ngày lối đi qua đi lại , bàn ghế j cũng bị ứơt , tôi không bằng lòng thì nhân viên nam trả lời : Không còn chỗ nào khác , không thích thì thôi . Tôi hơi bất ngờ và đứng như tượng 5p , tôi không nghĩ mình bị đối xử như thế . Trầm ơi ! 1 câu nói làm tan trong tôi những cảm xúc mất rồi . Cũng may chị chủ quán đi qua đi lại cũng kiếm dc cho tôi 1 chỗ cho 2 ng . Nhân viên nữ phục vụ tốt hơn .

Buối tối không gian không có máy lạnh bên dưới có muỗi nên phải dùng nhang muỗi , hơi khó chịu 1 chút.

Thức uống giá 25.000 trở lên , không mắc lắm
3 phản hồi Gởi cho bạn bè Tin xấu
sâu con em cũng không thích cách phục vụ của nhân viên nam, nữ thì chưa gặp. Mình chọn được chỗ này vừa ý, thì lại khăng khăng không cho ngồi, vì đó là chỗ cho 4 người, mình đi 2 người !!!!!
13/11/2008  
H_classic Đấy, lên trang nhất rồi nha!  hihi,,,
29/07/2008  
263
137
Đà Nẵng
Gửi tin nhắn
14/04/2008
Gửi lời cảm ơn
     
Cafe phê chiều tại Trầm

Đứa bạn vô tình hẹn lại ở Trầm trong một chiều chủ nhật oi bức. Nắng chói chang bỏng rát cả da mặt, nhưng đặt chân vào Trầm tưởng chừng như khi trời dịu lại, như đang chuẩn bị đổ mưa. Nó phát hiện  ra một góc ngồi mới với ghế nệm êm đủ cho 6 người ngồi quanh chiếc bàn và ngắm ra cổng ngoài của quán. Tiếng nước chảy rỉ rả, hơi nước theo gió ùa vào phòng lạnh và trong trẻo. Chỉ có điều anh chàng phục vụ dễ thương ngày đầu tiên không thấy đâu nữa! Tiếc ngậm ngùi.


Tăng 2 họp lớp

Đến Trầm, cứ ngỡ nó là đứa đến sớm nhất! Ai dè "đồng bọn" đã phục kich sẵn tại một cái phòng riêng cực kỳ ầm cúng rùi! Chiếc phòng nhỏ đủ cho 8 đứa chụp hình, la ó, và tám đến hơn 10 pm mới chịu rã đám!

Nó phục mấy anh phục vụ ở đây ghê! Chỉ nói là đi với bạn khoảng 10 mà chỉ đến trúng phóc phòng! Cực kỳ kiên nhẫn và nhã nhặn chờ cho tụi nó gọi hết món! Rùi lại mở sẵn bài Happy Birthday vì thấy tụi nó vác thêm chiếc bánh kem to đùng đi theo Hôm đó vui cực!

Lần đầu đến Trầm
Lối vào quán dài, nhỏ và có chút gì đó cô cỗ! Cái cữa gỗ mở toang ra một khung cảnh thiên nhiên với nước và cây! Bạn chỉ sẽ nghe tiếng nước chảy rĩ rã ở Trầm! Tiếng nước làm cho dây thần kinh giãn lại, thư thái lạ! Nước từ trên tường giả thác đổ xuống, nước len lỏi dưới chân bạn, trong vắt! Hơi nước lành lành bốc lên!

Nó loay hoay đi tìm chỗ ngồi! Một anh phục vụ dáng vẻ thư sinh và hiền lành chỉ đường cho nó! Khu vực ngồi cafe được giấu đi như không muốn quấy rầy cái khung cảnh thiên nhiên sống động này!

Nó chọn khu vực ở phía dưới, có cửa sổ hướng ra khung cảnh thiên nhiên, tạo cảm giác như bạn đang ngồi trong một chiếc tàu ngầm và đang từ từ trôi đi trong nước và những đám lá! Căn phòng tối được thấp sáng bằng những chiếc đèn lồng màu vàng treo dọc suốt những ô cửa sổ! Toàn bộ nội thất được làm bằng gỗ! Cái trần thấp làm không gian vô cùng ấm cúng!

Cafe sữa ở đây cũng không đặc biệt hơn chỗ khác! Cũng có thể vì nó vẫn còn viêm họng nhẹ, và nó quá talkative nên lãng quên luôn ly nước! (Bạn nó than phiền là nó nói như sáo nhảy vào ngày hôm đó)

Một điều nó rất thích Trầm là phục vụ rất dễ thương! Mặc dù nó gọi nước ấm, nhưng hết nước là phục vụ thay nước liền! Và khi tụi nó về thì phục vụ mở cửa chào và cám ơn! Hic, rất kết anh phục vụ dễ thương đeo kính cận ^^
1 phản hồi Gởi cho bạn bè Tin xấu
bebuon Vừa nghe wa thì mình đã thix ! nhưng cho mình hỏi giá chênh lệch các khoảng là bao nhiu vậy?
19/10/2007  
242
113
Hồ Chí Minh
Gửi tin nhắn
16/06/2008
Gửi lời cảm ơn
     
  Trầm là 1 trong những quán khá lý tưởng cho 1 cuộc găp mặt, hẹn hò. Không gian lắng đọng với những mảng xanh làm diu những cảm giác mệt mỏi & ồn ào bên ngoài. Màu xanh của cây lá hòa vào màu của đá, nước, thật tuyệt !!!
   Tại đây, mình đã có 1 ngày 14/2 thật sự ý nghĩa & lãng mạn với GF của mình. Mình còn nhớ hôm ấy rất đông, bọn mình đã đến sớm nhưng cũng chỉ còn 1 bàn duy nhất nằm ngay giữa ,dãy phòng bên trái. Nhạc êm dịu, không gian lãng mạn với nhứng ánh đèn vàng hắt , mọi người trông tươi trẻ với những bộ quần áo đẹp bên cạnh người yêu. 
   Phải là sao cho thật đặc biệt vào 1 ngày đặc biệt chứ ! Các bạn biết ko, mình đã xin anh phục vụ 1 ngọn nến. Bình thường thì 1 ngọn nến không thể sáng hơn 1 ngọn đèn nhưng vào lúc ấy, bạn có tin ko, ngọn nến nơi bàn của mình là sáng nhất phòng. Thật đặc biệt !!! .... Cám ơn không gian của quán đã mang đến cho mình 1 điều thật đặc biệt trong 1 ngày đặc biệt. 

  Sau đó mình có trở lại quán vài lần nhưng vẫn chưa thể khám phá hết các không gian của quán. Chắc chắc mình sẽ quay lại đó.
  
  
Sưu tập: Cafe cà pháo
2 phản hồi Gởi cho bạn bè Tin xấu
Kenny uhm, có vẻ vậy, mấy lần Ken vào mà ko còn bàn nữa @_@
31/07/2008  
nhóc chỗ này đẹp, nhung hơi nhỏ hen>? ^^
31/07/2008  
23
20
Hồ Chí Minh
Gửi tin nhắn
20/09/2008
Gửi lời cảm ơn
     
Tiếng đàn bầu Việt Nam, cung thanh là tiếng mẹ, cung trầm là giọng cha….
Nhắc tới Trầm, tự dưng ta chợt nhớ tới câu hát này… ta băn khoăn “không biết chữ Trầm ở đây nghĩa có giống chữ “trầm” trong câu hát kia không nhỉ???
Tên quán thật đơn giản, nhưng lại khơi gợi biết bao cảm xúc. Trầm, ừh, là trầm lắng vậy.
Tôi đã nghe về Trầm lâu lắm… biết bao lần đi lướt qua Trầm khi ghé 104 Trần Huy Liệu rước Sunshine đi off.
Ta bước đến Trầm lần đầu tiên, là vào lúc 21h45 1 buổi tối CN cách đây 5th cùng với Redkop. Đã nghe Redkop nói quá nhiều về Trầm, và đó là lần đầu tiên cảm nhận.
Ta đến Trầm sau 1 trận mưa rả rích, nước mưa còn đọng đầy trên khóm tầm vông cạnh lối vào, cho cảm giác u sầu, hun hút.
Sau cánh cửa gỗ vào quán, là 1… vũng nước mưa còn đọng lại. Và ngay kế vũng nước là … “1 cái cầu thang bằng gỗ trông khá cũ, và khi nó bị thấm nước mưa thì trở thành đen kịt, khiến mình e ngại cất lên câu hỏi “nhìn ghê quá, có sập không anh?” “haha, chất thêm 10 người nữa còn chưa sập nữa là”.
Trầm, nằm tách biệt hẳn với sự ồn ào của thành phố về đêm. Vô đây ta chỉ còn nghe tiếng thác nước, tiếng rì rầm trò chuyện, và tiếng của nỗi lòng. Được bao bọc xung quanh bởi những ngôi nhà cao tầng, Trầm như lọt thỏm giữa lòng thành phố.
Lần thứ 2 ghé Trầm, là vào 1 buổi trưa nắng gắt. Ghé để ăn trưa, café ca fáo với Redkop và Kập. Bước từ cái trời nắng giữa trưa tháng 4 vào Trầm, mắt mình như mờ đi, vì cái bóng mát của khóm tầm vông… Quả thật tới Trầm vào buổi trưa và tuyệt nhất, không cần quạt, không cần máy lạnh, chỉ cần bóng cây và hơi nước hắt ra từ cái thác nhân tạo đang đổ xuống kia. Lần này mình có cơ hội quan sát Trầm kỹ hơn. Khá nhiều cây to, thích thật. Ngay bên cạnh là văn phòng cty Shishedo. Những lẵng hoa và cây dây nhỏ treo khắp nơi… ở đây, ngồi ở không gian ngoài trời thì không thể nào nghe được tiếng nhạc, nhưng bù lại, tiếng thác nước lại hay hơn rất nhiều.
Hôm mình tới thì đã ăn trưa ở cty, nên không biết đồ ăn ở đây thế nào, giá cả ra sao. Nhưng theo lời Redkop – chuyên ăn trưa ở đây, thì “đồ ăn ở đây khá ngon, lại vệ sinh, gần cơ quan (toà soạn tuổi trẻ) nữa nên anh toàn ghé đây ăn trưa”.
Còn về nước uống, cũng không có gì đặc biệt, mấy món kem ở đây thì thua xa Pinky hay Bud. Giá cả thì okie, cỡ như Du Miên, hợp lý so với không gian.
Lần thứ 3 ghé Trầm là với…Nice, vào 1 buồi chiều… xui sao hôm đó có chút mưa, nên phải vào phòng lạnh. Có lẽ đây chính là điểm tệ nhất của Trầm :”nhạc ồn, nói chuyện ồn ào, khói thuốc, chật chội…” nói chung không thích cái phòng lạnh của Trầm chút nào, tốt nhất có tới Trầm thì chỉ nên ngồi ngoài. 
Và còn 1 điểm nữa, không thích mấy cái dù ở đây chút nào, cũ và xấu quá.
Lần gần đây nhất ghé Trầm là vào buổi sáng ngày 31/08 với 2 anh bạn. Buổi sáng vào Trầm cảm giác thật yên bình và dễ chịu.
Kết luân : Mình chỉ thích tới Trầm vào ban ngày, chỉ thích ngồi không gian ngoài. Và chắc chắn sẽ còn ghé Trầm nhiều lần nữa vì thật sự thích cái không gian ngoài trời và tiếng thác nước ở đây lắm lắm.
1 phản hồi Gởi cho bạn bè Tin xấu
Capp hì, còn một chỗ cũng yên tĩnh không kém. Cái phòng tối hù í. Cực kỳ yên tĩnh, trời mưa ngồi nhìn ra ngoài thì hết í. Ánh sáng ít nên có thể ngủ vô tư.
21/09/2008  
135
183
Hồ Chí Minh
Gửi tin nhắn
27/06/2011
Gửi lời cảm ơn
     
Về Sài Gòn những mùa tháng sáu mưa rào ướt phố, con đường 3 tháng 2 nghiêng mình suy tư trầm lắng, lá xà cừ bỗng viết thành dòng thơ bỏ dở...có đôi mắt ai chợt thẹn thùng sau thoáng chạm bất ngờ trên phố. Sài Gòn dịu dàng tháng sáu như cô gái thuở yêu, từng nhịp thở cứ dập dồn trong con tim thổn thức. Tựa vai vào đêm lặng nghe tiếng gió thì thào những lời yêu dấu. Lòng nhẹ thênh thênh…

Sáng nay thấy màu nắng rộn tươi nhảy nhót trên theo gánh hàng hoa của chị áo nâu. Con đường thân quen bỗng thấy thêm yêu thương kì lạ. Bước chân đưa ta trở lại những nơi tưởng như đã là kỉ niệm. Trầm cà phê bây giờ vẫn thế, vẫn nét cũ kĩ và tiếng cửa rên nhè nhẹ nhắc ta về một thuở yêu thương nồng nàn.

Ca khúc của Ngô Thụy Miên da diết với những nét thanh nét trầm ghép lại như mảnh thời gian vô tận đang chầm chậm, chầm chậm trôi qua. Ta bỗng như đứng lại giữa dòng đời tấp nập, dõi mắt nhìn theo để cố tìm lấy những thân quen. Ly cà phê trầm mặc bên bàn như giận hờn vì nỗi ơ hờ của cô gái…Bàn tay xoa vào nhau để tìm chút hơi ấm …


Ngày ấy ở Trầm, mỗi bậc đá cũng gắn bó với ta thành những khoảnh khắc đẹp. Từ cánh cửa gỗ cũ kĩ thường rên nhẹ mỗi lần bàn tay chạm mở, tiếng rên nhẹ làm ta muốn ghi lại cái chầm chậm rất đỗi thường nhật ấy. Ta tìm đến Trầm sau những bộn bề của cuộc sống, có đôi khi chỉ là ngồi trong vô định cho mọi thứ trôi đi, trốn mình vào một góc để quên hết mọi thứ cơm áo gạo tiền ngoài kia. Trầm đồng điệu với ta ở chỗ ấy. Không gian nhẹ nhàng, dòng nước mát trong, đến cả cỏ cây cũng như hiểu được lòng người.

Bạn hay tới Trầm một mình như ta. Hai đứa chọn hai chỗ ngồi kín đáo, ta thường tự kêu cho mình một ly cà phê ít sữa, rồi lặng im, có khi chỉ là lặng ngắm một nhành hoa nở bên thềm, là nghe tiếng lá nhẹ lay sau mỗi cơn gió, là để nghe bước chân của gió đang đi trên bàn hay lùa vào. Cảm nhận một cuộc sống rất khác sau cánh cửa gỗ cũ kĩ kia. Bạn cũng thế, luôn đi một mình, để làm gì ta chẳng biết…Cho đến một ngày, hai đứa chạm mặt nhau…Ta bỗng giật mình bởi thấy ở bạn một cái gì đó thân thuộc và gần gũi như chính những người thân của mình. Bạn bảo bạn tới Trầm là để muốn hãm cái vội vã của phố phường bớt lại, là để tìm cho mình sự an lạc từ ngay trong hiện tại. Ngồi ngắm dòng nước trong, lặng nghe bản nhạc yêu thích… Vậy là ta với bạn và Trầm đã thành điểm hẹn. Ngồi chung bàn, nhưng ta và bạn có cách thưởng thức riêng, không huyên thuyên những chuyện trên trời dưới đất, không bàn luận những chuyện của người đời…Có khi chỉ là một câu chào, một cái gật đầu nhẹ, một nụ cười thôi…cũng đủ. Thế là đủ, với ta, với bạn. Bạn bảo ở Sài Gòn chẳng bao lâu nữa, đi xa rồi chỉ nhớ góc cà phê ở Trầm nhất thôi. Bạn bảo muôn vật đều thay đổi, bạn chỉ sợ mai này đi rồi, khi quay trở lại không còn tìm được những nét cũ kĩ, và kỉ niệm trong vắt như thế!

Không có những chia ly bịn rịn, bạn đi như gió phải thổi, như cây phải lớn lên, như mây bay trên trời, tự nhiên và nhẹ nhàng. Ta cũng thế. Thi thoảng những dòng tin nhắn về vẫn nhắc về cái góc cũ kĩ ấy, về Trầm, và về Ta …với nỗi niềm của một kẻ xa xứ…

Hôm nay ta mới quay lại Sài Gòn sau những ngày dài lăn lộn, điều đầu tiên vẫn thấy một màu yêu trên từng góc phố, hàng cây. Ta bước chân vào lại nơi xưa, run run mở cánh cửa gỗ để nghe một tiếng rên nhè nhẹ…Ngoài kia nước vẫn hiền hòa chảy, hoa vẫn cười trong nắng, gió đang nhởn nhơ vui đùa cùng cây lá…bạn à!
9 phản hồi Gởi cho bạn bè Tin xấu
my house , tieubangnhi , Sky Lucky Star 6 người khác thích lời bình này.
nguyen huu... Đọc những chia sẻ của bạn như tìm thấy mình trong đó, trong trải nghiệm, cảm xúc và cả cách quan sát-lắng nghe. Chúc bạn: dù giữa bộn bề chuyện cơm áo, gạo tiền bạn vẫn giữ được sự nhạy cảm của tâm hồn.
17/06/2012  
nguyen huu... Đọc những chia sẻ của bạn như tìm thấy mình trong đó, trong trải nghiệm, cảm xúc và cả cách quan sát-lắng nghe. Chúc bạn: dù giữa bộn bề chuyện cơm áo, gạo tiền bạn vẫn giữ được sự nhạy cảm của tâm hồn.
17/06/2012  
41
44
DOP
Hồ Chí Minh
Gửi tin nhắn
14/06/2008
Gửi lời cảm ơn
     
Nếu nói theo 1 cách duy tâm thì cứ có cảm giác như mình ko có duyên lắm với quán Trầm.
Nói thế nào nhỉ? Nhớ cách đây 2 năm bạn rủ đi Trầm, lúc đó còn ở chỗ cũ bên gần sân khấu kịch Phú Nhuận, nhưng rồi cuối cùng lại ghé Hình Như Là. Vậy là lỡ mất 1 cái hẹn với Trầm.
Một lần gần đây, 1 người anh rủ đi café, 2 anh em tới Trầm, vì cuối tuần nên quán đông hết chỗ. Cho nên cũng mất đi 1 dịp nữa.
Nhưng mà người ta nói "quá tam ba bận", lần thứ 3 đi cùng bạn thì đã vào được Trầm.

Cái tên Trầm có lẽ đã nói lên hết đặc trưng của quán, THÂM TRẦM.
Đến Trầm sau 1 cơn mưa, Trầm được ngăn cách với bên ngoài bằng 1 cánh cổng đóng kín, bước vào là 1 lối đi trên nước với cơ man nào là cá, những ngọn nến lung linh, những bông hoa cúc tươi, những chiếc lu to bự. Chọn cho mình và bạn chỗ ngồi trên chiếc sofa êm êm nhìn ra lối đi, nhìn ra phòng lạnh có những chiếc đèn lồng, nhìn 1 ko gian mờ mờ ảo ảo hư hư thật thật.
Rồi ngửi thấy mùi hương Trầm trong gió. Phải ko? Mùi hương từ những khoanh nhang xua muỗi bình thường lại đem đến 1 cảm giác khó tả.

Chỉ tiếc là hôm đó ko được nghe Trịnh...
Chỉ tiếc là đôi khi Trầm đừng quá mờ ảo, vì ngay cả menu mà giấy màu nâu ghi chữ màu đen soi đèn bằng điện thoại cũng ko thấy rõ thì ko ổn rồi...
Chỉ tiếc là có những quy định đôi khi khắt khe quá...
Chỉ tiếc là Trầm dạo này lúc nào cũng đông...
...
Nếu ko Trầm chắc sẽ trọn vẹn lắm...
Mà thôi, thiếu 1 chút có
khi lại trở thành hoàn hảo...
Có dịp, sẽ đến ngắm Trầm ướt sũng trong mưa!
0 phản hồi Gởi cho bạn bè Tin xấu
65
137
Hồ Chí Minh
Gửi tin nhắn
01/10/2007
Gửi lời cảm ơn
     
Vừa trở về thành phố vào tối qua, chuột lại thèm cà phê không chịu được. Sau một hồi loay hoay chọn lựa, bỏ qua À ơi, không ghé vào Tiếng Dương Cầm, Chuột sực nhớ ra lâu lắm rồi mình không ghé Trầm. Uh, thì ghé Trầm vậy!

Chuột với bạn tới quán là đã 9h, quá đông khách. Một bên lối vào và dãy vỉa hè trước quán kín đầy xe. Theo thống kê trong vòng 10s thì ít nhất phải là 60 xe máy đủ loại xếp san sát nhau.

Cánh cửa gỗ he hé mở, một anh phục vụ quần tây áo trắng đã đứng đó chờ mở cửa, toét miệng cười thân thiện. Thơm, thơm thật! Mùi hương thoang thoảng của những cánh hoa hồng dập dìu trong chậu nước đặt dọc hai bên lối đi, cộng thêm vào đó là mùi hương hoa lavender từ những cây nến thơm. Ánh sáng của nến và những ngọn đèn lồng vàng làm cho không gian lành lạnh bởi nước và lá của Trầm bỗng trở nên ấm cúng.

Bước qua những tảng đá, để bạn lên gác chọn bàn trước, chuột làm một vòng tham quan tầng trệt. Không có gì khác biệt lắm so với Trầm ngày xưa ở Nguyễn Đình Chính, có khác chỉ là rộng hơn phải đến 3 lần. Thêm vào đó là căn phòng kính ấm cúng bởi nến và ghế sôpha êm ái. Ghé thử vào restroom, hix, nhỏ hẹp, chật chội hay nói chính xác hơn là cảm giác tù túng, may là khá sạch sẽ.

Lên gác, cầu thang gỗ nhỏ hẹp uống quanh 1 cây to (hình như là cây sung). Phải công nhận chủ quán là một người khá kỹ tính, quan tâm đến từng chi tiết nhỏ. Thanh gỗ dài được nẹp dọc theo thân cây là nơi vịn tay, dãy đèn lồng treo bên hông cầu thang vừa đủ sáng để chuột bước lên tầng trên an toàn, tránh lọt chân xuống cái lỗ đường kính 20cm cho 1 thân cây khác chui qua.

Hên thiệt, vừa lên tới nơi, chị chủ quán dễ mến đã hỏi “em đi với bạn trai phải không, bạn em nói em đi lạc rùi :D” và dắt mình qua cây cầu gỗ, nhắc mình đi cẩn thận nữa. Không gian trên này được chia làm 2, phần sân vườn rợp cây xanh, nước chảy róc rách qua kẻ lá, dây leo bám dọc theo tường và hàng rào gỗ, đúng là “về với thiên nhiên”. “Hết bàn ngoài sân rồi, em vào phòng trong nhé, bạn em chờ trong ấy”. Chị chủ quán không quên chào mình trước khi đẩy cánh cửa kính, dẫn mình vào một căn phòng nhỏ thôi, nhưng ấm cúng lắm.

Khoảng 8 bộ bàn ghế cho 3,4 người đặt khá gần nhau, ngăn cách bởi các cây cột vuông vức (cột giả thui, hổng phải cột thật) và trần nhà thấp (chắc khoảng 2m) làm mỗi góc ngồi đều rất riêng tư. Ngó nghía qua bàn khác, mới biết quán có phục vụ wi-fi miễn phí, lần sau phải vác “bánh kẹp” tới Trầm xem tốc độ truy cập thế nào.

Bạn mình thì lúc nào cũng café đen đá. Theo lời giới thiệu của anh phục vụ, chuột thử café’ samba nóng. 10 phút sau mới biết mình sai lầm như thế nào. Café’ đen pha đường ở dưới, mặt trên là trứng gà đánh bông với một ít sữa tươi. Ngọt kinh khủng và đắng lắm, cứ như là nước đường bị lỡ tay nấu cháy đen, thêm vô một ít trứng gà để át bớt mùi cháy khét . Nhấp thử ly đen đá, cũng không khá hơn. Khi rời quán mới biết là café’ Brown với slogan “Vị đắng của thời gian”. Có lẽ chuột không hợp với loại café’ này.

Nhạc hay, phục vụ vui vẻ, ân cần, lịch sự. Thêm vào đó, gian phòng nhỏ ở tầng lửng ngay ngã rẽ của cầu thang gỗ (đến khi ra về chuột mới phát hiện được góc này) bài trí như phòng trà đạo, hay hay, dịch vụ giữ xe chu đáo, miễn phí đủ để chuột cho Trầm 9 điểm.

Tiếc nhất là quán không cho khách chụp hình, chuột chỉ kịp “chớp” 3 lần mà cũng không có đèn flash nên nhìn không rõ lắm. Lần sau sẽ ghé nữa, ban ngày, Trầm ha!

P/s : Quán nên có đồng phục cho nhân viên, cả nam và nữ.
4 phản hồi Gởi cho bạn bè Tin xấu
ti chuot Đúng uì Xù ơi,hổng có trả tiền gởi xe đâu. Đó là mấy người giữ xe "xin" ấy, chủ quán mà biết là họ nghỉ việc ah
01/10/2007  
Pham Chau mình đâu có trả tiền xe đâu nhỉ ? mà chuột nhiu tuổi rùi nhỉ có năng khiếu viết văn đấy lời bình nào cũng rất thú vị
01/10/2007  
8
10
Hồ Chí Minh
Gửi tin nhắn
11/06/2008
Gửi lời cảm ơn
     
mình vào đây ăn trưa cùng 3 người bạn,
thức ăn cũng tạm ổn,
đến phần tráng miệng, nhân viên chỉ đem ra 1 fần bánh flan, trong khi bọn mình đến 3 người! chờ mãi ko thấy ai đem ra 2 phần còn lại...
mình hỏi nhân viên quán thì chỉ được giải thích 1 nhân viên khác đem lộn lên trên kia!Questionmark
và rồi lại chờ mãi cũng ko đc mang ra 2 phần...
thế là 2 bọn mình nhìn bạn còn lại ăn bánh flan!
ko bao giờ đến đây ăn trưa lần nữa!
0 phản hồi Gởi cho bạn bè Tin xấu
187
33
Hồ Chí Minh
Gửi tin nhắn
17/09/2007
Gửi lời cảm ơn
     
Bạn bảo buồn muốn đi xù tóc, nó bảo buồn nó muốn đi Trầm, đi Trầm để rồi thấy nhẹ lòng hơn, vậy thì cái nào trước cái nào sau? Thôi đi Trầm nha, từ ngày dời chổ đã chưa đi lần nào.

Mưa rã rích chiều ngày thứ bảy, mom men con đường lất phất mưa,....cảm giác có gì đó không là như cũ, thoáng chút buồn nhưng vì là vô lý, nơi đã đi qua chỉ gợi lại chút kĩ niệm của riêng mình. Bạn nói cái lối vào sao giống Bồng quá, ừh thì giống, nó đã thấy từ khi bước chân vào.

Không gian chậm rơi vào tối, đu đưa vài chiếc là rời cành, nó muốn đi 1 vòng nhìn quán, ừh thì nó thích, bạn nó cũng thích,.." quán đẹp phải không..? "...không có câu trả lời, nhìn về phía bạn nó thấy ánh mắt có 1 nụ cười.
Mà có lẽ Trầm đẹp hơn trong mắt mọi người, đẹp hơn trong mắt bạn nhưng với nó có gì đó lai tạp, nó thích quán bởi cái tên, thích không gian ngày xưa dẫu có gò, có chật, 1 tý thôi nhưng gợi đúng tên "Trầm"...đứng trên chiếc cầu nhìn bao quát, nó không tìm lại cảm giác cũ, nó biết mình vô lý, vậy mà cứ thấy nao nao, có lẽ nó quá khó tính.
Vẩn vơ ngẫm nghĩ khi không hay biết kim đồng hồ đã đi qua con số 10, ra về trong cảm giác lẩn lộn, nó vẫn nhủ thầm sẽ quay lại để được gần hơn với những gì mới mẽ này, tự tay mình đẩy cánh cửa cổng, nó quay đầu nhìn lại, bổng có 1 ánh mắt cũng biết cười...
Sưu tập: cafe
5 phản hồi Gởi cho bạn bè Tin xấu
? ?
28/09/2007  
alone alone thay Tram co' nhieu nguoi viet qua roi, nen chi viet cam xuc cua alone khi vo quan', alone se rut kinh nghiem lan sau, thanks your cm...
18/09/2007  
12
38
Hồ Chí Minh
Gửi tin nhắn
18/05/2008
Gửi lời cảm ơn
     
Đến Trầm được 4-5 lần gì đấy, nhưng kể từ lần cuối cùng thì ko bao giờ đến đó nữa. 
Mấy lần họp nhóm, đặt bàn 8 người, nó đều xếp vào cái phòng ngồi riêng, nhìn cũng rất xinh xắn lém. Thế mà đến lần cuối cùng, cũng đặt 8 người, nhưng chỉ đi có 7 người. Thế là nhân viên vào, tính thêm phí phục vụ của 3 người nữa, lý do là phòng này chỉ dành cho 10 người. 
Nhân viên được cái lịch sự, nói ciện cũng okie, nhưng muh ko chịu nói rõ đầu đuôi cho đàng hoàng. Lúc dặn đặt chỗ ko chịu nói trước với khách, lúc tính tiền thì một hai đòi lấy đủ tiền cho bằng được. Bảo mời người quản lý lên cũng ko thèm mời, mà người quản lý cũng chẳng chịu lên. Típ khách mà cái kỉu cứ chực chờ lột lấy tiền khách như thế thì ko chịu được.
Ra lấy xe thì rõ rành rành là nhìn thấy hai chữ MIỄN PHÍ, thế muh ông bảo vệ cứ nằng nặc đòi trả 2k giữ xe. 2k thì chả bao nhiu, nhưng làm ăn như vậy thi ko chịu dc.
Chưa tính, lần đó vào, gọi cafe mà hơn nửa tiếng sau mới thèm đem ra. Gọi cafe nóng, đem ra thì nguội ngắt lun. Pó hand!
Quán đẹp, nhưng cứ típ khách kỉu đó thì có cho tiền Jas cũng ko trở lại...
0 phản hồi Gởi cho bạn bè Tin xấu
475
94
Hồ Chí Minh
Gửi tin nhắn
22/02/2008
Gửi lời cảm ơn
     
Có một hôm khi vừa tan học, cả nhóm rũ nhau đi uống nước, đứa thì bảo quán này hay, đứa bảo quán kia được. Sau đó có 1 đứa nhắc tới quán Trầm. Một cảm giác trong ngừoi mình nỗi dậy. "Trầm" trầm lắng, trầm tư... Cái tên nghe thật buồn. Nhắc tới nó như là nhắc tới một nơi dể người ta tìm tới và trầm ngâm suy nghĩ về cuộc đời này, Nơi mà những cảm xúc được khơi dậy trong mình và nhóm quyết định ghé nơi này

Một không gian trầm mặc, tĩnh lặng giữa lòng thành phố ồn ào, bụi bặm, một nốt nhạc trầm lắng giữa những giai điệu vui nhộn, một không gian thanh tịnh với bông sen thanh khiết lững lờ trôi, một không gian nghệ sĩ với cây đàn guitar và những bức tranh hoài cổ…đó là không gian mà mình cảm nhận được khi bứoc qua cánh cửa của cà phê Trầm, một không gian đẹp của sự trầm mặc.
2 phản hồi Gởi cho bạn bè Tin xấu
Hoa Trên Đ... Đi ngang hoài., mới sáng ni cũng đi ngang, bởi có nhỏ bạn nhà ở số 104 THL, kế bên Trầm ,nghe mó nói Tâầm rầt 9dẹp, nhưng chưa vô bao giờ 
03/04/2008  
Mi Mi Sun chỗ này thích nhất
01/04/2008  
4
25
Hồ Chí Minh
Gửi tin nhắn
15/07/2010
Gửi lời cảm ơn
     
Đến Trầm vào một buổi sáng trời âm u, hẹn nhỏ bạn 9h.
Gửi xe xong nhìn mãi lối đi không thấy cửa, quyết định đi thẳng vào thì thấy cánh cửa gỗ, đẩy cửa vào, thứ đầu tiên cảm nhận đựoc là mùi trầm hương thoang thoảng, quyện với mùi ẩm của nứơc và rêu. cảm giác thoải mái.
Đi vào trong, lối đi đầy cá và nứơc, muốn ngồi ngoài nhưng vì trời u ám, sợ mưa nên vào trong phòng lạnh, ngồi 1 bàn ở góc, ngắm cảnh... nước chảy róc rách, cá lội tung tăng, cảm giác thư thái ập đến.
Đến Trầm cứ như cảm giác đựoc về nhà vậy, rất tuyệt, không gian tuyệt vời cho những ai muốn xả stress.
Phục vụ thì không có gì nổi bật, cafe ngon,đồ ăn ngon giá cả hợp lý (>=20k/ly, >=30k/1 suất ăn). cafe Trầm một khi đã tới thì chắc chắn bạn sẽ muốn trở lại lần nữa.
0 phản hồi Gởi cho bạn bè Tin xấu
99
28
HSK
Hồ Chí Minh
Gửi tin nhắn
24/10/2007
Gửi lời cảm ơn
     
Trầm đã có nhiều hình chụp ban ngày, HSK góp thêm vài tấm hình toàn cảnh ban đêm of Trầm cho các bạn xem nè... (sao cho đăng có 3 tấm trong bài vậy? lại phải vô phần khác đăng tiếp hình sao?...)

Phải nói là HSK có bị bất ngờ sau khi bước qua cái cửa gỗ cũ kỹ để vào quán.
Tiếng nước chảy trong ánh sáng dịu dịu của những cây đèn cầy, thoang thoảng mùi hương trầm, không gian thoáng với nhiều cây xanh... tất cả được chủ quán thiết kế như muốn lấy trọn tình cảm của khách ngay khi bước vào quán.

Cái tên "Trầm" tuy đơn giản nhưng lại rất có nhiều ý nghĩa & nghe rất hay hay. Chắc vì vậy mà có lắm quán đặt tên Trầm. Nhưng may sao, tất cả các Trầm đều đáng để đi cả.

21h30 thứ 7, bước chân vào Trầm sau khi rời khỏi 1 Highland (thương xá Tax) với quá nhiều thất vọng. Cảm nhận đầu tiên là chủ quán của Trầm đã thành công trong việc dùng thiết kế để tạo dấu ấn với khách. Trầm đẹp thật! Đẹp nhất ở con đường xuyên quán.

Chủ quán cũng thành công ở cái cổng bằng gỗ cũ kỹ. Sẽ ra sao nếu không có cái cổng đó? Không phải tự nhiên mà lời bình nào cũng có nhắc đến cái cổng này, dù nó không đặc biệt so với cái ở sau nó.

Nhân viên phục vụ toàn nam trong độ tuổi sinh viên, đồng phục là áo sơ mi trắng quần tây. HSK Ngồi gần 1 tiếng mà Không thấy quản lý?

Trầm có nhiều khu vực cho khách chọn lựa, thoải mái trong không khí thiên nhiên ở khu vực sân vườn hay ấm cúng với những không gian nhỏ trong các phòng là tùy ở bạn chọn lựa. Cái nào cũng good hết.

Hôm đó đến Trầm để gặp 1 bạn thodia. 1 bạn thodia có hoàn cảnh hơi lạ  với 1 lý do để gặp mặt tại Trầm cũng hơi lạ luôn. Hehe.

Từ lúc ngồi đến lúc ra về không có ấn tượng về nhạc. Không biết là không có hay là mở quá nhỏ nữa? Nhân viên phục vụ dễ thương nhưng chắc do ít nên bị khách than phiền nhiều về chất lượng phục vụ.

@Tí Chuột nói Trầm không cho chụp hình? Thực ra có rất ít quán cho bạn cầm máy tự do đi khắp quán của họ để chụp. Lý do thì mai mốt bạn mở quán café, khách đến chụp lia lịa hết các góc của quán bạn thì bạn sẽ biết tại sao người ta không cho bạn chụp...

Dù cho hay không thì HSK cũng có được sêri ảnh về Trầm tương đối vừa ý. Nếu muốn có ở Trầm bộ sưu tập ảnh đẹp thì nên đến Trầm khoảng 17g30, khi ánh sáng & phong cảnh of Trầm kết hợp với ánh sáng hoàng hôn nữa thì tuyệt đẹp.

Trầm đã có gần chục lời bình của thodia rồi, có bạn nào lấy được phiếu giảm giá của Trầm chưa nhỉ? Tạm biệt Trầm, hẹn 1 ngày khác trở lại để xâm nhập vào các phòng kít bít kia của Trầm. Một quán café với 2 chữ "được đấy" dành cho đối tượng khách tình nhân thì đúng hơn.

Sưu tập: Café
4 phản hồi Gởi cho bạn bè Tin xấu
bungbau hình chụp rất đẹp
12/05/2008  
NTTU E rất thik cách a viết lời bình cho những sưu tầm của a. Quả là dân pro thì mới có nhận xét tỉ mỉ như thế. Phải học hỏi ở a nhìu đây. Chỉ giáo cho e nhé!!
05/01/2008  
3
1
Hồ Chí Minh
Gửi tin nhắn
02/07/2010
Gửi lời cảm ơn
     
Đã lâu rồi không vào quán cafe trầm. Nay vào lại cảm giác như đang ơ một cõi thiên đường nào vậy. Không gian yên tĩnh rất đẹp. Rất phù hợp cho hẹn hò. Nếu cuộc sống có nhiều điều cần phải dừng lại và tìm không gian nào để suy nghĩ thì Trầm là nơi như vậy. Khi bước ra khỏi trầm, mọi phiền muộn như tan đi và ta trở về với cuộc sống thực tại thêm nhiều tự tin hơn. Cuộc sống lại tươi đẹp hơn.
Hãy vào trầm để tìm chúc trầm lắng nhe!
Sưu tập: Cafe
0 phản hồi Gởi cho bạn bè Tin xấu
91
220
Hồ Chí Minh
Gửi tin nhắn
05/09/2008
Gửi lời cảm ơn
     
Những ngày stress như mấy bữa nay, chỉ muốn quăng hết mọi việc đi
Những lúc tâm trạng dở hơi, chả rõ ràng...

Chỉ muốn chui vào 1 vùng ấm cúng, yên bình .....
Ngắm 1 khuôn mặt bạn bè .....
Tha hồ than thở, kể lể, trút bớt những lo toan bộn bề đời sống ....
Lại thèm được rảo chân bước dưới bóng tre đẹp như đường làng
Tiếng nước chảy vọng ra sau cánh cửa cứ tưởng tiếng lá tre xào xạc - như ru ta về miền xa vắng.
Đẩy cánh cổng gỗ cũ kỹ như từ xa xôi lắm để tan vào không gian của TRẦM.

Chìm đắm..... chìm đắm .....

Dù TRẦM có nhiều ngóc ngách, nhưng mình sẽ chỉ ưa 1 bàn trong phòng lạnh bên ô cửa kính dưới ánh đèn lồng mà thôi. Lòng bồi hồi 1 cảm giác mới mẻ mà quen thuộc. Thì ra, ở TRẦM, mình tìm thấy lại những cảm xúc phảng phất chút gì đó của Cafe Hình Như Là... cũ, lại mang nhiều không khí của Cafe Thiên Hà xưa. Mình như trở lại những kỷ niệm khi hay ngồi ở Thiên Hà u tối chỉ sáng bởi nến, bập bùng tiếng đàn - hát.... Tiếc là TRẦM không có hoa tươi trên mỗi bàn. Còn nhạc thì dễ chịu.

Tuy nước uống nhiều loại nhưng chưa khen được món nào. Bù lại cơm trưa ngon. Nhất là gạo để nấu cơm dẻo, mềm ngon cực! Hơi ngạc nhiên khi cơm được để trong tô sứ trắng to đùng mà không bày ra dĩa như mọi nơi.
Có nhiều Set cho bạn chọn. Gồm cơm + đồ ăn + chén canh + chút salad. Giá : 38.000đ
Nhân viên phục vụ chưa ổn lắm về phong cách cũng như đội hình.
Sưu tập: Quán cafe
8 phản hồi Gởi cho bạn bè Tin xấu
TG "Nhân viên phục vụ chưa ổn lắm về phong cách cũng như đội hình." 
Hnay đọc lại để ý thấy câu này. TG hoàn toàn đồng ý với ss về khoản này của Trầm 02/03/2009  
H_classic @cha..: thanks! Sis hết chét roài. hihi...
13/09/2008  
11
43
Hồ Chí Minh
Gửi tin nhắn
26/03/2008
Gửi lời cảm ơn
     
He he, quán này mình mới đi tối hôm qua. Tuyệt! Bên dưới có mùi trầm rất ấm và thơm lạ lùng. Nhưng bên trên thì không gian thoáng nên mùi trầm loãng ra, khó ngửi thấy. Quán nhiều góc riêng và đẹp, dành cho nhiều đối tượng.  
Có điều buổi tối do đèn vàng và ít, nên muỗi cắn. Mình phải mở cái quạt ngay góc cho mát. Bạn nào đến đi giày cao gót, cẩn thận khi qua mấy cây cầu gỗ kẻo gót giày bị lọt xuống khe.
Wifi cũng yếu, chập chờn. Giá cả có lẽ trên mức trung bình một chút, nhưng nói chung thức uống ngon.
Quán này trang trí và thiết kế làm mình ấn tượng.
0 phản hồi Gởi cho bạn bè Tin xấu
15
3
Hồ Chí Minh
Gửi tin nhắn
15/09/2007
Gửi lời cảm ơn
     
Thật sự mình cũng ko rành lắm về các wán cafe biết tới Trầm wa lời giới thiệu các bạn khác thui. Thế là mình quyết định chọn nơi này làm nơi tố chức SN cho bạn gái. Cảm giác ban đầu là lối vào chật, tối nhưng khi bước wa cái cửa gỗ sẽ là 1 thiên đường lãng mạn có cây có nước. Không khí rất tuyệt nhất là vào ban đêm, nhưng điều làm mình thích nhất ở wán này là cung cách phục vụ của nhân viên phải nói là cực tốt. Mình chỉ nhờ họ giữ dùm bánh kem sau đó mình dắt bạn gái tới, thế mà họ làm tất cả cho mình từ thắp nến, bưng ra rồi đem dĩa muỗng để ăn rồi bật bài Happy Birthday nữa chứ. Thật sự là mình không dặn trước họ đâu, thật sự bất ngờ về điều này.
6 phản hồi Gởi cho bạn bè Tin xấu
Pham Chau em gái cùng cha khác ông nội của Châu đấy xinh ko :) Sunmy năm nay nhiu rùi nhỉ
01/10/2007  
Pham Chau hic trai gái thì có gì đâu mọi người vui vẻ là được rùi
01/10/2007  
Trang: 1 2 3 4 5 6 7 Tiếp
Gợi ý lựa chọn
 126 lời bình
Phân loại: Café - Kem - Sinh Tố
 75 lời bình
Phân loại: Café - Kem - Sinh Tố
 65 lời bình
Phân loại: Café - Kem - Sinh Tố
 40 lời bình
Phân loại: Café - Kem - Sinh Tố
 208 lời bình
Phân loại: Café - Kem - Sinh Tố
Sưu tập mới
anhlucky2 1 địa điểm
anhlucky2
Mới sưu tập Bột chiên Bình Thạnh
thiết bị mầm non 2 địa điểm
thiết bị mầm non
Mới sưu tập Đồ Chơi Phú Long
Nước Tinh Khiết H2O 3 địa điểm
Từ Thiên Nhiên Đến Cuộc Sống” - Sau hơn...
Công ty 1 địa điểm
Thông tin từ vấn đặt hàng liên hệ: NHÀ...
Bánh canh cua 1 địa điểm
Quán Bánh canh cua - Hải Cua chuyên...
Mới sưu tập Quán Hải cua
Đóng

Thông báo
X
Hệ thống sẽ cập nhật lại thông tin này ở tất cả các thông tin Ưu Đãi & Khuyến mãi đã đăng và thông tin địa điểm. Bạn có muốn cập nhật lại không?