Đà Lạt có hàng trăm quán cafe, mỗi quán có một phong cách riêng rất đặc biệt Cafe Tùng nằm ở ngay khu Hòa Bình chỉ phục vụ với 1 loại nhạc cổ điển, hòa tấu, tiền chiến (Nhạc Trịnh, Vũ Thành An, Ngô Thụy Miên... được mở bằng những đĩa nhạc do những ca sĩ như Tuấn Ngọc, Khánh Ly, Lệ thu, Jully, Sĩ Phú được thu âm từ trước giải phóng) dành cho người sành nhạc lại sành cà phê. Chất lượng cà phê ở đây đã được khẳng định từ cách đây hàng chục năm. Cà phê Tùng có mặt tại Đà Lạt lâu lắm rồi, từ khi tôi còn bé tí đã theo chân bố đến quán này, hơn 20 năm qua, Cafe Tùng vẫn vậy, vẫn không gian bé tẹo vối 2 dãy ghế xưa lắc xưa lơ từ thuở nào, vậy mà khách vẫn tấp nập vì có lẽ hương vị cafe mấy chục năm qua vẫn không thay đổi. Khách đến quán Tùng phần lớn là dân nghệ sĩ, Nào là Nghệ sĩ nhiếp ảnh, hoạ sĩ, nhà văn nhà thơ, nhạc sĩ... (Một gương mặt quen thuộc nhất mà tôi thường thấy là nhiếp ảnh gia Phước MPK...) Du khách nước ngoài cũng hay ghé vào quán này (khách sành Cà phê).
Có một người thích chọn nơi này để nghe nhạc của chính mình - nhạc sĩ Trịnh Công Sơn và hình như là chính nơi này nhạc sĩ Trịnh Công Sơn đã gặp Khánh Ly lần đầu tiên. Cafe ở một nơi mà nhạc sĩ Trịnh Công Sơn từng ngồi, nghe những bản nhạc mà nhạc sĩ Trịnh Công Sơn từng nghe, và biết đâu là sáng tác chính tại nơi đây, cảm giác đó thật thú vị.
Cafe Tùng nổi tiếng bởi địa chỉ này xuất hiện trong hầu hết sách hướng dẫn của các hãng lữ hành và còn bởi nó tồn tại trong một không gian đã đi qua thời gian. Quán cà phê nhỏ không mấy nổi bật ấy từ lâu đã trở thành một góc hồi niệm quá vãng và hơn nữa, là chốn tưởng niệm cho những kẻ luôn mang quá khứ vào đời sống hiện tại. Thật lâu rồi tôi mới có lại cái cảm giác thư thái như thế. Được ngồi lặng lẽ giữa những ẩm khách lặng lẽ. Nhạc, vẫn những giai điệu của người nghệ sĩ rong rêu ấy, thong thả những thanh âm cầu hồn theo tiếng tí tách. Cà phê kết tinh qua phin. Những tà áo dài lướt qua cửa kính như những cánh lay-ơn run rẩy trong màn mưa thoang thoảng leo dốc…