Là 1 sự tình cờ và ngẫu nhiên, 1 cái duyên với Cục gạch quán. Đến quán lần đầu tiên vào 1 buổi tối với 1 người bạn ( nói chính xác hơn là 1 chị học trò của mình dạy piano), tưởng chỉ là 1 quán cf như những cf khác, nhưng........ Đến quán, nếu ko để ý thật kỷ, sẽ ko nhận ra cái cổng được trang trí bằng những hàng gạch ngói lồi lõm mang tên của quán. Rồi bước vào quán, cảm giác như được tham quan, hay được bước vào 1 khung cảnh của 1 Hà Nội xưa, hoài cổ và đầy chất......rồi ngồi trò chuyện, thì được biết Cục gạch quán là của 1 người nghệ sĩ kiến trúc,cũng có tiếng trong giới ở nơi đây. Trước đây, Cục gạch quán chỉ là văn phòng làm việc, và là nơi những người yêu nghè, yêu cái art lui tới mà thôi, nhưng giờ CGQ vừa là nơi thư giản, nghe nhạc xưa, ngồi uống cf hay nhâm nhi chén "chè xanh, ăn bổng ngô" theo cách nói của 1 người con của Hà Nội xưa mà chị bạn mình từng trải qua. Đến CGQ để nghe nhạc, uống trà, hoặc thưởng thức ẩm thực của quán bằng những món ăn bình dân mang đậm chất bữa cơm gia đình- 1 mâm cơm nhỏ với nổi cơm bằng đất nung màu nâu nâu....! điều ngộ ở đây là ăn cơm ko theo 1 menu nào hết, mà được ăn cơm theo thực đơn của quán đặc ra cho ngày hôm đó, mỗi ngày món, mỗi buổi 1 món. Có cảm giác như, mình ăn cơm ở 1 nhà người bạn hay gì đó...., dường như làm tâm hồn mìnhđược trải lòng ra, 1 cảm giac thân quen và gần gũi đến lạ kỳ, ko cần biết là thực khách quen hay lạ- mà chỉ cần đến để được hòa mình vào thế giới chung mà thôi.Cái không khí mà CGQ mang lại ,cảm giác như là 1 không khí của gia đình, 1 bộ ghế gỗ, hay chiếc phảng nhỏ bé, và cùng lắng nghe những giai điệu của nhưng dòng nhạc xưa.....cảm giác như đưa mình về với nơi 1 gọi là sự bắt đầu....