Chọn kiểu gõ: Tự động TELEX VNI Tắt
 
Trên trời - Dưới đất
Điểm dừng!
19/04/2011 | goalbaby | 2129 lượt xem | 24 thảo luận


Khi Mùa Xuân chuẩn bị ra đi thì Mùa Hè đến. Mùa Hè mang đến cho Mùa Xuân một bó hoa hồng rất đẹp và nói :

_ Mùa Xuân ơi, hãy tin tôi, tôi yêu em. hãy ở lại với tôi. Chúng ta sẽ cùng đi chơi, đến tất cả những nơi mà em muốn.

Nhưng Mùa Xuân không yêu Mùa Hè. Và cô ra đi. Mùa Hè buồn lắm. Mùa Hè ốm, nhiệt độ lên cao. Mọi thứ xung quanh trở nên rất nóng.

Sau một thời gian, Mùa Thu đến, mang theo rất nhiều trái cây ngon. Mùa Thu rất yêu Mùa Hè. Cô không muốn Mùa Hè phải buồn.

_ Mùa Hè ơi, đừng buồn nữa. Hãy ở lại với em. Em sẽ mang lại hạnh phúc cho anh.

Nhưng với Mùa Hè, Mùa Xuân là tất cả. Và anh ra đi.

Mùa Thu khóc, khóc nhiều lắm. Mọi thứ xung quanh trở nên ướt.

Một thời gian sau, Mùa Đông đến, mang theo cậu con trai của mình là Băng Giá. Những giọt nước mắt của Mùa Thu làm Băng Giá cảm thấy xao xuyến. Anh cảm thấy muốn đem lại hạnh phúc cho Mùa Thu

_ Mùa Thu ơi, hãy ở bên tôi. Tôi sẽ xây cho em những lâu đài, những con đường bằng băng. Tôi sẽ hát cho em nghe những bài hát hay nhất. Hãy ở bên tôi.

_ Không, Băng Giá ạ. Ở bên anh tôi sẽ luôn cảm thấy lạnh lẽo thôi.

Và Mùa Thu ra đi. Băng Giá buồn lắm. Gió thổi mạnh. Chỉ trong một đêm thôi, mọi thứ trở nên trắng xóa bởi tuyết.
 
Mùa Đông thấy con như vậy thì buồn lắm. Bà nói:

_ Tại sao con không yêu Mùa Xuân ? Cô ấy đã đến và hứa sẽ mang lại cho con hạnh phúc.

_ Không mẹ ơi, con không thích. Chúng ta hãy rời khỏi đây đi.

Và họ ra đi.

Chỉ còn lại một mình Mùa Xuân. Cô khóc. Nhưng rôì, bất chợt Mùa Xuân nhìn ra xung quanh: "Ôi tại sao mình phải khóc chứ? Mình còn rất trẻ, và xinh đẹp nữa. Thời gian dành cho mình không nhiều. Tại sao mình không làm những việc có ý nghĩa hơn?".

Và mọi thứ như sống lại: cây cối tươi xanh, ra hoa, đâm chồi, nảy lộc....



Đây chỉ là một câu chuyện cổ tích của Nga thôi. Nhưng những gì đọng lại thì nhiều lắm... Phải chăng chúng ta cứ luôn chạy theo những thứ mãi mãi không thuộc về mình, luôn đòi hỏi những gì không dành cho mình? Chúng ta cứ luôn đợi chờ, hi vọng, rồi buồn, rồi khóc. Có biết bao nhiêu người như thế? Và có bao nhiêu người như Mùa Xuân, nhận ra con đường phía trước?...
Tags:
11 người yêu thích. Bạn thích bài viết này?
Gởi cho bạn bè
Gửi lời cảm ơn
Thảo luận
19/04/2011
ôi.. câu chuyện thật hay. thật cảm động và ý nghĩa. tôi yêu mùa xuân... bởi tôi đang lên cơn sốt như mùa hạ, tâm hồn tôi giờ đang khô héo và  tàn úa như mùa thu, và nước mắt tôi đang tuôn chaỷ như mùa đông , trái tim tôi đã băng giá như anh chàng băng giá trong chuyện, vì thế tôi đang rất cần mùa xuân... 1 mùa xuân ấm áp, 1 mùa xuân cho đời đâm chồi nảy lộc, 1 mùa xuân cho tôi biết điểm dừng và cuối cùng 1 mùa xuân cho tôi 1 cuộc sống mới...
5 Phản hồi
19/04/2011
Một phản hồi đặc sắc, sao bạn không phát huy khả năng của mình nhỉ
19/04/2011
:), Hãy hồi sinh mạnh mẽ như mùa xuân nhé Hoasimtim !
19/04/2011
Bài ghi nhận khá là hay , cả bài bình luận cũng hay và thú vị nốt luôn. Hãy hồi xuân cho cuộc đời mãi tươi trẻ nha hoasimtim.
20/04/2011
Ai cũng biết để được như Mùa Xuân thì thật tốt, nhưng khi ta gặp chuyện thì rất khó và ít người có đủ nghị lực để làm được điều đó. Ôi thật buồn miên man, ta đang như một Mùa Đông Băng Giá.
22/04/2011
Ai cũng biết nhưng không phải ai cũng làm được. Và khi ta vượt lên trên khó khăn để giành giật mùa xuân của riêng mình thì mới thấy được hạnh phúc.
20/04/2011
Tại sao?
Tại sao trên đời lại không có 01 tình yêu vĩnh cửu?
Tại sao mới hôm qua người yêu tôi, quan tâm, lo lắng, chăm sóc, là chỗ dựa tinh thần cho tôi thì hôm nay người lại là "NGƯỜI DƯNG" của tôi rồi!
Ôi hai chữ "NGƯỜI DƯNG" nghe sao xa lạ quá!
2 Phản hồi
20/04/2011
Thật khó để tìm được 1 tình yêu vĩnh cửu...Ngày hôm qua người ấy sống hết mình vì bạn, thế cũng đủ lắm rồi... Không có gì đứng yên trong bão, không có tình yêu nào chảy trôi lặng lẽ trong đời... Chỉ biết động viên mình đừng yếu đuối và đừng hết niềm tin vào cuộc sống này... Cố lên !
20/04/2011
Không có được tình yêu vĩnh cửu những bạn đã có những phú giây vĩnh cửu cho riêng bạn. Hãy biết thế nào là đủ, trân trọng những gì đang có thay vì tìm kiếm những cái ko có, ko thuộc về mình.
20/04/2011
Lần t2 mình đọc câu chuyện này. Lần đầu mình nhận ra rằng chúng ta cần mạnh mẽ hơn, đơn giản vì ta còn rất nhiều việc phải làm, nhiều mơ ước để thực hiện, ...và còn rất nhiều người bên ta. Lần này mình biết thêm rằng, có những thứ có thể ko là gì với mình nhưng lại rất quan trọng với người khác. Mình chợt nhớ 1 câu thơ của nhà thơ Xuân diệu " Yêu là chết trong lòng 1 ít. Vì mấy khi yêu mà đã chắc được yêu".
1 Phản hồi
22/04/2011
vậy bạn đã tìm được mùa xuân của riêng mình chưa?
21/04/2011
Bạn đang mong có mùa xuân, sao không cất bước chân đi tìm đi Hoasimtim? Đường ở dưới chân ta đi. Hạnh phúc hay khổ đau đều do mình tạo ra hết. Lạc quan lên sim tím nha!
2 Phản hồi
22/04/2011
Đúng, hãy bước đi mới thấy được mùa xuân, đừng dậm chân tại chỗ mà chờ đợi
22/04/2011
đoi khi con người ta cứ mãi mải mê lao vào cuộc kiếm tìm hạnh phúc. để rồi có lúc chợt nhận ra rằng hạnh phúc ngay ở dưới chân mình, nhưng lại không đủ can đảm và dũng cảm để cúi xuống nhặt nó lên bạn à...
21/04/2011
Bài viết diễn tả hay quá cám ơn tác giả nhé
1 Phản hồi
22/04/2011
Thanks bạn, hy vọng tất cả chúng ta đều có được mùa xuân của riêng mình
21/04/2011
    Bài viết thật hay và nhìn lại mình thấy mình giống mùa xuân: đã có lúc như mùa xuân ở đầu câu chuyện và tới tới thời điểm hiện tại mình thật vui khi thấy mình giống mùa xuân ở đoạn kết. Mình vui vì điều đó. ^__^
2 Phản hồi
22/04/2011
chúc mừng bạn, không phải ai cũng dễ có mùa xuân như ở đoạn kết. Để có được hạnh phúc chúng ta luôn không ngừng phấn đấu trong mỗi hơi thở. Chúc bạn luôn giữ được mùa xuân của riêng mình và đem được mùa xuân ấy đến cho mọi người xung quanh
19/05/2011
Hihi! Cám ơn bạn. Ai cũng có những mùa xuân như vậy từ những điều nhỏ nhoi nhất mà mình đang có. Nhưng quan trọng là mấy ai nhận ra được điều đó????
24/04/2011
Không có gì là mãi mãi. Tất cả rồi sẽ thay đổi. Mình rất thích câu thơ này: SÔNG MƯỜI NĂM ĐÃ THÀNH DÂU BỂ, THÌ CUỘC ĐỜI AI DÁM HẸN TRĂM NĂM
25/04/2011
Bài viết sâu sắc ghê, thnx bạn đã chia sẻ
13/05/2011
dạo này các địa đi đâu hết mà chả có ai ở nhà lên diễn đàn viết bài giao lưu nhỉ? chán wá
1 Phản hồi
18/05/2011
đúng vậy, các địa bỏ thodia đi đâu hết í...buồn não nề
Cùng người đăng
Bún bò - Món khoái khẩu của tôi
16/09/2011
2023 lượt xem, 1 thảo luận
6 động tác đơn giản nhanh chóng đem lại vòng 2 săn...
19/08/2011
2392 lượt xem, 1 thảo luận
Con mang cuộc đời của mẹ
17/08/2011
1740 lượt xem, 3 thảo luận
Đôi mắt của mẹ - Ánh sáng của con
09/08/2011
6404 lượt xem, 10 thảo luận
Nghệ thuật cắt tỉa lá "Đỉnh" của Lorenzo Duran
27/07/2011
2068 lượt xem, 3 thảo luận
Tiêu điểm trong tuần
Những bức thư gửi mẹ 1
25/05/2011
1370 lượt xem, 19 thảo luận
Viết bởi Vu Yen
Cap nhat bang bao gia chi tiet du an The Grand...
06/11/2018
1270 lượt xem, 0 thảo luận
Viết bởi Thegrandma...
Thu mua phế liệu sắt
19/11/2018
238 lượt xem, 0 thảo luận
Viết bởi kyochaos
Nếu đá như trận gặp U23 Indo, U23VN sẽ có cơ...
17/06/2015
459 lượt xem, 26 thảo luận
Viết bởi thanhlong2...
Chú mèo xấu xí
27/04/2011
1012 lượt xem, 3 thảo luận
Viết bởi ruby thuy
Ẩm thực | Giải trí | Mua sắm - Thời trang | Làm đẹp - Sức khỏe | Du lịch | Dịch vụ | Học tập | Trên trời - Dưới đất
Email cho bạn bè
X
Tên người gởi:  
Không phải là thổ địa abc@yahoo.com Email cách nhau dấu phẩy (,)
Lời nhắn