Sự tích về Ngày của mẹ Tại Việt Nam, ngày của mẹ vẫn chưa được nhiều người biết đến.Nhưng một số nước Tây Âu, ngày này được xem như một trong những ngày quan trọng của năm để những đứa con tri ân và tỏ lòng yêu thương đến mẹ và bà, những người phụ nữ vô cùng thân yêu của gia đình.
Lễ tạ ơn Mẹ là một trong những ngày Lễ ngọt ngào và ý nghĩa nhất của cả một năm. Những con người từ thời cổ xưa đã biết tổ chức ra những sự kiện hoặc thể hiện dưới một số hình thức tôn vinh người Mẹ, chẳng hạn như người Hy Lạp cổ đã thờ thần Rhea, là mẹ của tất cả các vị chúa. Người La Mã cổ thì thờ nữ thần Cybele, được thể hiện bằng lễ hội mùa xuân sôi động nổi tiếng. còn người vùng Celtic thì đánh dấu mốc mùa xuân đến bằng một lễ hội tôn vinh sự “màu mỡ”, liên quan tới nữ thần Brigid.
Vào khoảng thế kỷ 17, những người sống tại nước Anh đã tổ chức ra một ngày kỉ niệm mẹ trong năm, gọi là Ngày chủ nhật của Mẹ (Mothering Sunday). Ngày lễ này có liên quan tới tôn giáo của họ và được đánh dấu bằng ngày chủ nhật thứ tư trong tuần lễ ăn chay. Đây là ngày đoàn tụ của mẹ với những đứa con bị vốn bị gửi đi xa để làm người hầu cho những gia đình giàu có khác. Vào ngày này, những đứa trẻ hầu đó sẽ được phép trở về nhà và để thăm bố mẹ. Ngày lễ này ngày càng nhạt dần vào thế kỷ 19, do tình trạng nô lệ và người hầu đã ngày càng ít đi, chỉ đến Thế Chiến lần thứ II thì nó lại được hồi sinh khi quân lính Mỹ giới thiệu lại những góc độ tình cảm (và cả thương mại) của ngày lễ này.
Ở nước Mỹ, ngày của Mẹ đã trải qua một loạt những khó khăn trước khi cuối cùng được công nhận là một ngày lễ “Hallmark” như chúng ta đang kỉ niệm ngày hôm nay. Năm 1858, Anna Reeves là người phụ nữ đầu tiên tổ chức một buổi lễ tôn thờ Mẹ thực sự. Tại quê nhà của mình ở West Virginia, bà đã tạo ra ngày Mother’s Work Day (kiểu như là Ngày Nhớ Công của Mẹ), mục đích là để tăng nhận thức của mọi người về vấn đề an toàn vệ sinh. Vào thời kỳ nội chiến, bà đã mở rộng phạm vi Mother’s Work day ra nhiều vùng miền hơn, để tăng cường vấn đề an toàn vệ sinh cho cả hai bên tham chiến.
Trong lúc Julia Ward Howe, tác giả của cuốn “Battle Hymn of the Republic”, nỗ lực để tạo ra một ngày quốc lễ dành cho mẹ, vinh danh tinh thần hướng về hòa bình của phụ nữ (hơn là chỉ là vấn đề “vệ sinh sạch sẽ”). Vào năm 1872, bà đã đề xuất và quảng bá Ngày của Mẹ vì Hòa bình (Mother’s Day for Peace), được tổ chức vào ngày 2 tháng 6. Năm sau đó ngày này đã được phụ nữ khắp 18 thành phố nước Mỹ kỉ niệm. Ngày lễ này tiếp tục được vinh danh một thập kỷ sau đó bởi những phụ nữ Boston, nhưng cuối cùng thì nó dần dần bị quên lãng sau khi Howe ngừng cam kết tài trợ cho những lễ kỉ niệm.
Tới năm 1905, Anna Reeves Jarvis đã qua đời và con gái của bà, Anna Jarrvis, đã tiếp tục sự nghiệp của mẹ. Anna đã thề trước mộ mẹ rằng cô sẽ tiếp tục cố gắng hoàn thành ước mơ của đời bà là tạo ra một ngày quốc lễ để vinh danh những người mẹ. Vào năm 1907, Anna đã tổ chức một chiến dịch gửi tặng những bông hoa cẩm chướng trắng cho những người tham gia hội họp ở Nhà thờ của mẹ mình ở Grafton, West Virginia. Vào năm 1908, nhà thờ của mẹ cô đã đồng ý yêu cầu của Anna về việc tổ chức một ngày chủ nhật phục vụ đặc biệt để vinh danh những người mẹ - truyền thống này đã được lan rộng ra nhiều nhà thờ của cả 46 bang vào những năm sau đó. Năm 1909, Anna đã bỏ công việc này và tự ứng cử mình vào một chiến dịch viết thư cầu khẩn những chính trị gia, các mục sư và các thị trưởng lập nên một ngày quốc lễ dành cho mẹ.
Vào năm 1912, những nỗ lực của Jarrvis đã đi tới thành công: Quê nhà West Virginia của cô đã công nhận một ngày lễ chính thức dành cho mẹ. Hai năm sau, Quốc hội Mỹ đã thông qua một Nghị quyết chung, được ký bởi tổng thống Wilson, thiết lập một ngày Quốc lễ dành cho mẹ - nhấn mạnh vai trò của người mẹ trong gia đình. Từ đó trở đi, ngày lễ này đã ngày càng trở thành một ngày lễ lớn được nước Mỹ tổ chức hàng năm vào ngày chủ nhất thứ hai của tháng năm. Và tới giờ thì đã lan đi toàn thế giới!
Cuộc sống thật trớ trêu, có lẽ vì một sự nghiệp lớn lao như vậy mà chính bản thân Anna Jarrvis đã không có thời gian để có một đứa con của riêng mình và để trở thành một người mẹ thực sự. Nhưng điều đó chẳng khiến bà ngừng việc tự chúc mừng thành quả của mình mỗi năm cho tới hết cuộc đời.
Các quốc gia trên thế giới đang ngày càng coi trọng ngày lễ của Mẹ, và mỗi nước sẽ có một ngày riêng của mình để kỉ niệm ngày lễ này, dựa trên những ý nghĩa khác nhau của ngày cụ thể đó. Dù có thế nào đi chăng nữa thì ngày Lễ của Mẹ là một ngày lễ rất quan trọng và khác với những ngày Phụ nữ hay những ngày tôn vinh người phụ nữ khác. Vai trò của người Mẹ là một vai trò nặng nề và đáng tôn kính. Mẹ - là người sinh ra tât cả chúng ta, không đơn giản Mẹ chỉ là một người phụ nữ, và tình cảm dành cho mẹ bao la rộng lớn hơn rất nhiều là tình cảm chỉ dành cho một người phụ nữ hoặc phụ nữ nói chung. Và ngược lại, công lao sinh thành và nuôi nấng của mẹ thì cả đời không đền đáp được chứ không nói nó chỉ được kỉ niệm trong một ngày mỗi năm.
Việt Nam mình chưa có Ngày của Mẹ nhưng có lẽ việc “đấu tranh” để có một ngày của Mẹ tới đây sẽ không đến nỗi khó khăn như Anna Jarvis đã từng làm, bởi những thành quả và ý nghĩa lịch sử của ngày lễ này đã được chứng minh qua những năm tháng lịch sử. Có lẽ chúng ta nên nghĩ tới việc thống nhất để tạo ra được một ngày của Mẹ, và tất nhiên, sau này sẽ thêm ngày của Bố nữa. Sẽ thật tuyệt vời khi vào một ngày lễ trong năm, chúng ta sẽ “nghĩ” ra được điều gì đó thật hay ho và bất ngờ để dành tặng cho bố mẹ, và rồi khi sau này, khi chính chúng ta sẽ trở thành những ông bố bà mẹ, chắc chắn rằng ai cũng muốn sẽ nhận được những món quà và những bất ngờ từ những đứa con của mình chứ, đúng không nào?
(Sưu tầm )