"Bây giờ tháng mấy rồi hỡi em..?"
Anh lơ đễnh đi qua chiều mưa
Phố thẹn thùng giấu che nỗi nhớ
Giọt mềm rơi vụt trôi về quá khứ
Tình yêu xưa - nay tạm gọi "dư âm"
Mình chẳng còn cười cùng nhau
Góc quán xưa thi thoảng bước anh vào
Chiếc bàn nhỏ bỗng trở nên rộng rãi
Ghế mồ côi lặng lẽ kiếm tìm ai
Đã xa rồi những cái siết tay
Nụ cười héo - úa gầy cùng năm tháng
Dòng tin cũ đọc bao lần lòng vẫn đắng
Có phải vì anh đã thật lòng yêu..
Thế là xa nhau, xa giấc mộng đủ nhiều,
Anh lại tiễn một người đi qua phố -
Thật lạ..
Phố chỉ có một mình anh đứng đó,
Mà "vô tình" em chẳng thấy anh đâu
Cuộc đời ơi, sao cứ phải gặp nhau
Rồi lặng lẽ cúi chào trong khắc khoải
Thân lữ khách - anh độc hành bước mãi
Yêu thương đành như gió thoảng mây bay.