Biết, đến và yêu Fanny đã 7 năm rồi. Yêu đến mức nghĩ đến kem thì chỉ là Fanny chứ không Goody, không Bud, không Bạch Đằng.
Đến với nhiều người, bạn thân, người yêu xưa, những người thích mình, nhưng rồi tất cả những người này rời xa mình. Bạn thân không còn thân, người yêu xưa trở về cát bụi, người thích mình thôi không còn thích nữa, ... suốt 2 năm không nhấc nổi chân về Fanny dù mỗi khi đi qua cứ ngoái đầu nhìn lại.
Tối qua, trong tâm trạng vui vờ hạnh phúc tạm, hào hứng giả tạo cùng nhiều người ghé Fanny. Câu chuyện nhạt nhẻo, nụ cười gượng gạo... Gọi một cái lẩu kem (12 viên kem với 8 mùi vị do mình tự chọn, 1 ít bánh kẹp, trái cây tươi và chocolate nóng chảy - 169 k cho 7 người kể cũng rẻ)
Không chú ý đến mọi người, tự lấy cho mình 1 viên Phúc Bồn Tử - hương vị mà mình thích nhất và luôn gọi khi ghé đây, vị chua và ngọt nhẹ dẫn mình về những ngày xưa yêu dấu. Rồi chén tiếp 1 viên Trà xanh, vị the và nhân nhẫn giống như gia vị cuộc đời. Cuối cùng là 1 viên Tuti Fruiti, kem va ni trộn lẫn trái cây - giữa sự ngọt mịn là lổn nhỗn những trái cây với đủ vị ngọt chua, sự lẫn lộn mà nếu tách ra thì bớt phần thú vị và hấp dẫn. Suy ngẫm về cuộc đời, nhớ đã được đọc rằng: "Trong cuộc sống, khi có chuyện gì xảy ra, kết quả dù tốt hay xấu thì trong đó 10% là do bản thân sự việc, 90% còn lại là do cách ứng xử của mình với việc đó".
Ra về, rẽ qua Pastuer, ngang Lê Lợi, thấy mọi người đi trẩy hội mà lòng bỗng dưng náo nức. Nghĩ nhiều và thấy người cũng nhẹ nhàng hơn, thấy rằng cứ vui sống, cứ nhẹ nhàng chấp nhận, rồi mọi chuyện sẽ qua.
Cảm ơn, cảm ơn Fanny, ... vì tất cả.