Thật sự thất vọng!
Được biết về một quán mới, lại bán đúng món mình thích, tôi đã rất háo hức dẫn bạn bè đến Let’s Cuốn để thưởng thức. Thế nhưng, trăm nghe không bằng mắt thấy; đến nơi tôi mới vỡ lẽ, những lời giới thiệu của quán khác xa với những gì tôi trải nghiệm ở đây. Nói chính xác một từ là kinh khủng!!!!
Không gian quán chẳng đâu vào đâu. Ghế ngồi thì thấy giống kiểu Ấn Độ, trần nhà thì giống kiểu Nhật, một bên tường thì vàng vàng ố ố (chắc kiểu Pháp) , bên kia to đùng hình mấy món ăn đậm chất Việt Nam =))
Tôi đến vào buổi trưa, cứ ngỡ sẽ được phục vụ chu đáo, ai ngờ… Ngồi cả buổi chẳng ai đem menu, đến khi gọi được món ăn rồi thì lại điệp khúc chờ, chờ và chờ. Tội nghiệp mấy anh chị ở ngân hàng cạnh bên, tranh thủ giờ nghỉ trưa để sang thưởng thức, vậy mà phải ngồi chờ, nói nôm na là “dảnh mỏ”!!! Họ từ kềm chế, đến phải hối thúc và tức giận đòi đứng lên trả tiền bỏ về, phục vụ quán vẫn tỉnh bơ như chẳng có chuyện gì xảy ra.
Món đầu tiên tôi gọi là rau củ bọc giấy bạc nướng, sau khoảng 15 phút ngồi chờ, quản lý chạy ra bảo là: rau củ hết rồi và nằng nặc ép bọn tôi ăn nấm nướng. Ok, ăn thì ăn. 20’ sau, bưng ra một dĩa nấm lác đác vài miếng, mà chỉ ăn được phía trên còn phía dưới thì khét cháy hết cả. Hỏi ăn nấm với cái gì, phục vụ bảo: chị chọn bánh mì hoặc xôi chiên. Tôi chọn xôi chiên vì lời khẳng định của phục vụ “Em làm nhanh lắm”. Vậy mà đến khi dĩa nấm gần hết, nguội ngắt rồi xôi mới được đem ra. Đến món thịt heo nướng mè và bò nướng phô mai mới buồn cười. Cái dĩa bé tẹo như chơi đồ hàng, lèo tèo vài SỢI THỊT. Cứ tưởng bò nướng cheese là bò cuộn với phô mai đầu bò như kiểu bên BBQ Garden. Hóa ra chỉ là vài miếng bò nướng khô ran, rắc lên mặt phô mai kiểu mỳ Ý, ăn chả ra làm sao cả.
Không hài lòng với thức ăn, cách phục vụ của quán lại càng khiến tôi kinh hãi. Như đã nói ở trên, điệp khúc chờ có lẽ không cần phải nhắc lại. Thêm vào sự khó chịu bởi phải ngồi chờ là sự khó chịu bởi tay quán lý quán. Ở một cái không gian thanh lịch như thế, với những con người như thế, thay vì nhắc nhở nhân viên một cách kín đáo thì anh ta lại thích tỏ quyền uy nên cứ đứng giữa quán mà hét váng lên, làm tôi giật mình đến mấy lần.
Chưa hết, chẳng hiểu cái bàn ngồi cạnh tôi là cán bộ cấp cao đến cỡ nào mà giữa lúc người người đều phải chờ, bàn bàn đều phải chờ, anh quản lý lại quát nhân viên rằng “Bỏ hết, tập trung phục vụ bàn này thôi, xem các anh chị muốn ăn gì, order gì thì mang ra ngay lập tức”. Bực mình kinh khủng!!! Tại sao đối xử với khách không công bằng mà lại phải thể hiện ra như thế. Đành rằng đấy là chỗ quen biết gì gì đó của anh, tôi cũng chẳng quan tâm, nhưng nếu anh thích làm thế thì cứ kéo nhân viên vào mà căn dặn, việc gì phải hét cho khách nghe như thế, mà lại hét đi hét lại đến mấy lần ?!?
Kết thúc bữa ăn, khi đem bill ra, tôi mới thấy hết được Let’s Cuốn quá đáng với khách đến như thế nào. Tôi gọi đúng 3 món ăn, 3 ly nước mà trong bill, món không đem ra vẫn bị tính tiền, món xôi thì tính những 2 lần. Bảo đem vào sửa. Lần thứ 2, đích thân anh quản lý mang ra với thái độ rất cáu kính. Có lẽ anh này quen thói chửi hay sao mà ngay cả với khách, anh vẫn cao giọng “Chị có cần đọc bill cho chị nghe không”. Ơ hay, tưởng tôi mù chữ àh. Tôi khoát tay bảo là “Không”, anh vẫn đứng kế bên đọc to lên nhưng muốn dằn mặt: “Đây, Heo nướng 38k, Bò nướng 38k, nấm nướng 65k…. bla bla bla”. Lố bịch thật!!!! Cuối cùng thì anh sai vẫn hoàn sai đó thôi.. Lại phải mang vào. Buồn cười, nhà hàng to thế mà ko in được bill điện tử, cứ phải viết tay gạch gạch xóa xóa. Đem ra lần thứ 3: lần này thì tính đúng trên cả đúng. Vì chắc lúc mang vào, anh nhớ ra PHẢI BONUS THÊM TIỀN RAU NỮA CƠ!!! LOL!!! Không nhịn được cười, cứ như đập vào mặt khách. Ăn gói dĩ nhiên phải có rau, ai đời lại tính tiền rau. Mà phải chi rau ngon, rau lạ như bánh tráng Trảng Bàng thì không nói. Đàng này chỉ có một dĩa rau xà lách với rau thơm để gói kèm mà cũng phải tính vào thì đúng là pó tay. 171k mặc dù đã được discount 50% cho một bữa ăn thất vọng toàn tập. Vui nhỉ
Àh, sẵn đây nói luôn, bánh phở để gói, thích tính thì tính cả dĩa. Ai đời phục vụ đứng đếm lá chuối rồi tính tiền TỪNG CÁI. Ăn không hết bánh lại tống cho khách ăn sau. Mà ngay trước mặt khách luôn mới kinh… Ọe Ọe Ọe!!! Tởm!!!!
Một lần là nhớ mãi!!!! Ôi… Let’s Cuốn!!!
|