EM được cái nổi tiếng, đông đúc và ồn ào.
Bao nhiu lần ghé Em là bấy nhiêu lần khó khăn tìm chỗ trú chân, tránh xa cái sân khấu tưng bừng nhộn nhịp của Em. Khổ nỗi em muốn ngồi sân vườn, nên hẻm có cách nào khác ngoài cách chọn càng xa càng tốt.
Yêu cái bức tường đầy chất biển của Em, yêu lắm. Nó hợp với cái thực đơn giàu hải sản và nghèo rau rác. Khổ, muốn gọi 1 đĩa rau muống xào cũng hem có. Tới Em là nâng niu từng cộng rau, lo lắng cho sức khỏe ghia ghứm (sợ bị gout).
Em có 1 đội ngũ phục vụ hem đồng nhất, thiếu chuyên nghiệp, nhưng đủ sự nhiệt tình. Giá cả thiệt lòng mà nói thì gấp đôi đến gấp 3 giá chợ, dĩ nhiên rồi vì đang trả cho chỗ ngồi và danh tiếng của em mà lị. Cộng thêm vào đó là hem phải món nào của em cũng ngon. Có hôm húp nước lẩu muh tưởng là húp bát nước muối trộn nước luộc hải sản, ây dà. Nói zị thui, nhưng hải sản của em thường là tươi, hấp hay nướng ăn được.
Vì Thầy, vì Anh ấy hay Chị ấy, đôi khi vẫn phải ghé qua Em.