Mồng 3 Tết, cả nhà dắt díu nhau ra đây, đông kinh khủng. Bãi giữ ôtô chỉ còn vài chỗ trống dù xiền giữ ôtô chẳng lấy gì làm rẻ, lại phải đi bộ vào hơi xa.
Hồ to và rộng, nhưng đã bị các bác hàng rong làm mất đi nét đẹp thơ mộng. Chưa vào đến cổng đã thấy nghi ngút khói hương bao la, hàng quán bao vây nợp người. Bên trong người người sì sụp khấn vái, trên tay không phải vài ba cây mà là một bó nhang to đùng đang bốc khói, miệng lẩm nhẩm những tiếng như cầu kinh.
Sau một hồi bon chen trong đám đông người và khói, cả nhà đi ăn bánh tôm gần đấy, đặc sản Tây Hồ. Bánh tôm thật ra chỉ là những con tôm để vỏ bọc bột năng rán giòn ăn nóng, chấm cùng 1 loại nước chấm chua ngọt và cay, thêm chút dưa góp (đu đủ + cà rốt ngâm giấm). 10k/cái. Phải ăn nóng vì bánh tôm để nguội sẽ bị ỉu và tanh. Trời rét, ăn bánh tôm, uống trà âm ấm, thì còn gì bằng nhỉ ?
Quán xá nhiều, nhưng tựu trung chỉ có 3 món chính: xúc xích nướng Đức Việt, 5k/xiên, bún ốc và bánh tôm. Người ta xếp bánh tôm cứ chồng lớp lên nhau như cái tháp, chắc phải đến tầng thứ 6, thứ 7, khách đông nườm nượp, người rán cứ thoăn thoắt không ngơi tay. Nhìn cô bán hàng bên chảo rán, tự nhiên thấy thân quen lạ thường, thì ra…nhớ món chuối chiên, khoai lang chiên của Sài Gòn yêu thương...