Ko biết tự bao giờ đã có thói wen ngồi Trầm,cắm Trầm,và chôn chân ở đây mỗi tuần,với 1 ai đó...
Quán nhỏ,dù đủ rộng để fân thành 3 khu,thì với tôi,hay nhiều ai đó,vẫn là nho nhỏ,fảng fất chút riêng tư ấm áp,chút gì đó thu lại trong ko gian,giữa bộn bề..để lòng dễ dàng trải ra,để lời nói nhẹ nhàng thêm,chân thật hơn trước 1 tâm hồn đồng điệu khác,mà ở đấy,chỉ còn là tình thân giữa tôi và bạn,ko hề vẩn,ko chút gợn.
Tông chủ đạo "trầm" đúng chất như tên quán trong mọi thứ ở đây, từ tường vải nâu nhạt,đến ghế gỗ nâu mộc,thảm xơ,cốc trà,menu,quầy nhân viên...và cả những bức ảnh đen trắng treo trên tường,chiếc điện thoại way số cổ,những cuốn sách,bản viết tay của các bản nhạc,đế nến,lọ hoa khô be bé trên bàn,chiếc tivi của những năm 80,máy đánh chữ...gợi trong lòng người hơi ấm của sự gần gũi,nhẹ nhàng,và bình yên.
Nhạc ở đây hầu hết đều là Jazz,cổ điển...và đa số là nhạc Pháp - sâu sắc,ý tứ.Vì lẽ đó mà tiếng nhạc vang lên nhè nhẹ,tha thiết,du dương như tan vào không gian,vào câu chuyện của những khách đến đây,để giữ nhịp,giữ cảm xúc của họ trong từng ngôn từ. Và cũng vì thế,mà tôi-và bạn,ở đây,trong không gian nhỏ hẹp,này,giữa muôn vàn câu chuyện,muôn vàn những con người khác nhau,để sẻ chia mọi điều,để thả hồn theo suy nghĩ,để nỗi lòng ta mở ra,ko che đậy,ko giấu giếm.Tất cả,chân thật như tự thân ta hiện hữu.Cảm ơn 1 ai đó,vì đã để tôi ở đây,bên cạnh bạn.
Kệ sách,vừa làm nền trang trí cho quán,vừa là nơi tìm được những cuốn sách về mọi lĩnh vực,để ta nhâm nhi bên ly càfê đắng,trong ánh nến chập chờn,hầu chuyện với các tác gia trong từng trang viết.Đó có thể là thơ,truyện ngắn,truyện dài,fê bình,tiểu luận,tiểu thuyết,tranh ảnh,tạp chí...hay đơn giản,chỉ là những cuốn báo đã cũ,mà soi vào ấy,ta lại thấy những gì cuộc sống đã đi wa.
Là càfê sách,nhưng ko gian lại mờ mờ ảo ảo,chập choạng như hoàng hôn chiều tà,sáng và tối lan tỏa vào nhau,ko còn rõ nữa.Ngay cả ban ngày,ánh nắng đỏ da của hạ cũng ko thể rọi hết vào trong,mà chỉ là những mảng sáng yếu ớt lẫn vào vùng tối.Rồi bóng tối fủ xuống,ánh nến lung linh ấm áp lại fả ra trong nền đêm.Ngày nắng,mặt hồ êm như nhung,bình lặng và êm nhẹ,người - cũng như xe,lướt wa như chớp nắng,ta,wa ô kính trong suốt, soi vào ấy,mà trông thấy những hòn sỏi cứng cỏi,im ỉm dưới đáy,để mang suy tư về cuộc sống vào ý nghĩ,nhưng lại đem thanh thản,bình lặng như mặt nước kia đến tâm hồn.Ngày mưa,mặt hồ lăn tăn từng hạt rơi,người cũng như xe, chạy mưa,ướt nhẹp,ào wa như chớp mưa,ta,bên dòng chảy từ trời ấy,như tách biệt giữa ngoài kia : ồn ào,tấp nập,vồn vã với trong này : tĩnh lặng,lẻ loi,chầm chậm,và lại thêm nghĩ suy về cuộc sống,trong dòng chảy thời gian kia,dòng chảy của đô thị,hay cái gọi là thời hiện đại ?!
Thức uống đa dạng từ sinh tố,nước ép trái cây,kem,cocktail,mocktail,cà fê,trà,sữa,nước ngọt...với giá cả khá fải chăng
Thức ăn fong fú từ spaghetti,bánh mì,mì gói,cơm chiên,pizza,khoai tây chiên... cho những thực khách cần nạp năng lượng. 2 chị nhân viên wầy mặc đầm nâu chấm bi nhẹ xinh xinh,nhã nhặn,và rất biết ý.Khi mới vào,bạn sẽ được fục vụ cốc trà lài,và sau đó,khi mọi sự ổn định với ko zan của bạn đã hoàn tất,menu mới đưa đến.Tính tiền có bill,và đặt trên 1 đĩa thủy tinh xanh hình thù hơi lạ (tôi ko biết diễn tả cụ thể cho bạn thế nào,nếu thử đến,bạn sẽ biết)
--------------------------------------------0O0--------------------------------------------
Trở lại Trầm ở 1 vị trí khác, có lẽ sẽ thông cảm nhiều cho những thiếu sót ở đây hơn. Ko hẳn Trầm chưa từng đề bảng No smoking cũng ko fải Trầm không muốn khách của mình trò chuyện nhỏ nhẹ. Cơ bản vốn dĩ nằm ở ý thức của mỗi vị khách.Người ta có thể dễ dàng hút thuốc trong fòng lạnh,điềm nhiên ngắm những người xung wanh ho sặc sụa,người ta cũng có thể ngang nhiên bỏ về ko thanh toán khi thức uống vừa được đem ra,với lí do Trầm hạn chế khói thuốc,người ta cũng có thể đem Trầm so với những wán này,wán nọ,chê bai ko thương tiếc,lớn tiếng với nhân viên…Buồn thay, đã từng có những vị khách như thế.
Khảo sát hơn 20 bàn tại đây cho thấy, chỉ 1/4 khách fản đối việc hút thuốc. Cho nên, để duy trì được Trầm đến hôm nay,quả thực chẳng dễ dàng gì.
Phàm những ai yêu quí Trầm, xin đừng làm Trầm rợn ngợp trong khói thuốc và tiếng ồn.