04/10/2011
1600 lượt xem
Nếu bạn đang có kế hoạch giảm cân, hãy thêm vào khẩu phần ăn của mình những thực phẩm giúp ức chế cảm giác thèm ăn sau đây:
- Đậu phộng
Việc ăn đậu phộng có thể tăng cường sản xuất hormone cholecystokinin, vốn có thể ngăn chặn sự thèm ăn một cách tự nhiên. Nghiên cứu của các chuyên gia thuộc Đại học California (Mỹ) còn cho thấy ăn loại hạt trên, hay bất kỳ quả hạch nào, cũng có thể giúp ổn định mức đường huyết và giảm cholesterol xấu (LDL).
- Trứng
Hàm lượng protein trong trứng giúp bạn cảm thấy no lâu hơn. Một nghiên cứu được thực hiện trên 30 phụ nữ thừa cân hoặc béo phì gần đây cho thấy protein có thể ngăn chặn sự gia tăng đột ngột lượng đường trong máu, vốn có thể giảm thiểu sự thèm ăn.
- Thịt bò nạc
Chất a-xit amin leucine trong các loại thực phẩm nhiều protein như thịt bò, cá và sản phẩm sữa giúp đốt cháy mỡ trong khi vẫn duy trì sự co giãn của cơ. Nó cũng giúp giảm sự thèm ăn. Các chuyên gia thuộc Đại học Illinois (Mỹ) đã thực hiện nghiên cứu trên 24 phụ nữ trung niên bị thừa cân. Những người này được yêu cầu ăn 250 - 280 gram thịt bò nạc mỗi ngày. Kết quả cho thấy họ thành công hơn trong việc giảm mỡ và khối lượng cơ thể so với những người hấp thụ cùng một lượng calorie nhưng ít protein hơn.
Về nguyên tắc, muốn giảm được cân nặng thì tổng lượng calo nạp vào cơ thể phải ít hơn lượng calo được tiêu thụ. Tuy nhiên, rắc rối phổ biến nhất mà những người đang ăn kiêng phải đối mặt, đó là không thể khống chế được cơn đói cồn cào. Để giải quyết vấn đề này, những người ăn kiêng cần lựa chọn những thực phẩm “lành mạnh” cho mục tiêu giảm cân của mình. Đây là những thực phẩm không chỉ cung cấp nhiều dưỡng chất có ích cho cơ thể, chứa ít calo mà còn có tác dụng kiềm chế sự thèm ăn.
- Táo
Táo chứa rất ít calo và chất béo. Khả năng kiềm chế cảm giác thèm ăn của táo xuất phát từ hàm lượng chất xơ dồi dào. Chất xơ giúp bạn có cảm giác no lâu vì chúng làm bao tử giãn nỡ. Nhờ vậy, bạn cần ít thức ăn hơn để thỏa mãn cơn đói đồng thời ngăn chặn việc bạn ăn quá mức. Loại trái cây này còn chứa lượng đường tự nhiên giúp duy trì mức đường huyết lành mạnh. Điều này có tác dụng ngăn không cho cơ thể tiêu hóa nhiều tinh bột.
Kết quả một nghiên cứu năm 2003 ở Braxin cho thấy, những phụ nữ thừa cân nếu ăn 3 quả lê hoặc táo nhỏ mỗi ngày sẽ giảm số kg cân nặng nhiều hơn so với những người không ăn táo. Cuộc nghiên cứu còn ghi nhận sự sụt giảm rất đáng kể mức đường glucose trong máu ở những người có ăn táo hoặc lê (so với những người không ăn).
- Bột yến mạch
Bột yến mạch cũng là một thực phẩm giàu chất xơ, chứa lượng tinh bột có ích (vốn được tiêu hao chậm). Ngoài ra, bột yến mạch cũng là lựa chọn lý tưởng dành cho những bệnh nhân tiểu đường vì chúng giúp hạ thấp chỉ số glycemic. Bạn có thể dùng loại bột này cho những bữa sáng đi kèm với sữa ít béo và một ít hạt lanh.
- Nước
Nếu cảm giác thèm ăn xuất hiện trong khi cơ thể thật sự không có nhu cầu nạp năng lượng, hãy uống nước để làm đầy bao tử. Nước - đồ uống không chứa calo - có lẽ là lựa chọn tốt nhất để chế ngự cơn thèm ăn cho những ai đang theo đuổi kế hoạch giảm cân. Chú ý uống nước đều đặn suốt ngày và bất kỳ lúc nào bạn cảm thấy đói nhằm đánh lừa não bộ rằng bao tử đang no căng. Một kết quả nghiên cứu gần đây ở những người đang theo đuổi chế độ ăn ít calo cho thấy, những người uống 2 ly nước trước mỗi bữa ăn đã giảm được 7 kg trong vòng 12 tuần so với 5 kg ở những người không uống nước trước khi dùng bữa.
- Trà xanh
Đây là loại đồ uống nổi tiếng về khả năng chống ôxy hóa. Tuy nhiên, trà xanh còn có khả năng kích thích việc giải phóng hóc-môn giúp kiểm soát hoặc hạn chế sự thèm ăn. Khả năng của trà xanh thể hiện ở việc đẩy mạnh sự đánh lừa, tạo cảm giác no giả, làm tăng tỷ lệ chuyển hóa, ngăn chặn việc tiêu hóa chất béo và tăng cường năng lượng cho cơ thể. Chúng cũng là thực phẩm giúp đốt cháy chất béo (có thể làm tiêu hao đến 43% chất béo).Súp
Những người đang theo đuổi chế độ ăn kiêng được khuyến cáo nên ăn ít nhất 2 bữa súp ít calo. Súp kìm hãm sự thèm ăn nhờ vào hàm lượng nước dồi dào và hỗ trợ việc giảm cân do chúng chứa rất ít calo. Loại súp làm từ nước luộc thịt và súp rau chính là những lựa chọn lành mạnh nhất. Kết quả nghiên cứu do trường Đại học Pennsylvania thực hiện cho thấy, những ngườidùng 2 bữa súp ít calo mỗi ngày đã giảm được khoảng 50% cân nặng so với những người chọn ăn những bữa phụ có lượng calo tương đương.
- Salad
Không chỉ là món ăn ngon, rau trộn còn là lựa chọn tuyệt vời để bạn khai vị trước khi dùng bữa chính vì nó sẽ giúp bạn lấp đầy bao tử và không ăn nhiều quá mức. Lượng chất xơ dồi dào trong món rau trộn sẽ trì hoãn glucose xâm nhập vào mạch. Điều này giúp bạn không cảm thấy đói quá nhanh. Một cuộc nghiên cứu được đăng trên tạp chí của Hiệp hội những người ăn kiêng của Mỹ kết luận, những phụ nữ ăn một đĩa rau trộn chứa khoảng 100 calo trước bữa tối sẽ giảm được 12% lượng calo tiêu thụ trong suốt bữa ăn.
- Sôcôla đen
Trong danh sách 10 loại thực phẩm giúp chế ngự cảm giác thèm ăn vừa nêu, sôcôla đen có lẽ sẽ gây ngạc nhiên đối với nhiều người về khả năng “chống tăng cân” của chúng. Tuy nhiên, nếu chỉ dùng một lượng nhỏ vừa phải, sôcôla đen lại là thực phẩm tuyệt vời đối với sức khỏe. Vị đắng của loại sôcôla nguyên chất này có thể giúp kìm chế cơn thèm ăn.
Một số cuộc nghiên cứu đã chỉ ra rằng, những chất chống ôxy hóa trong sôcôla đen sẽ hoạt động như những chất ngăn chặn cảm giác ngon miệng, giúp giảm cân và kiểm soát đường huyết. Tuy nhiên, vấn đề cần lưu ý là bạn chỉ dùng thực phẩm ngọt ngào này ở mức hạn chế.
Theo PNO
|
30/09/2011
1364 lượt xem
Chiều nay Sài Gòn lai mưa. Một mình đứng co ro dưới mái che của trạm xe buýt. Lòng nó sao trống rỗng quá. Mặt lạnh tanh không chút cảm xúc, lặng lẽ theo dõi dòng người vội vã trong mưa. Cái lạnh đã kéo nó trở về với thực tại với sự cô đơn. Nước mắt nó cứ trào ra hòa cùng với nước mưa
Nó thấy tủi thân, tự trách mình sao lại chọn con đường này.Nó đang hối hận và nghĩ ông trời đang trừng phạt vì sự ngang bướng của nó. Một ý nghĩ thật nực cười, trên môi nó nở một nụ cười giễu cợt chính mình. Nó đơi xe buýt 20 phút, xe buýt chưa đến trời vẫn mưa. Nhà trọ còn cách đó 45 phút đi bộ. Nó nghĩ đến tình huống xấu nhất xẩy ra là hết xe buýt nhưng lại tự an ủi bản thân vẫn còn chuyễn cuối.
Nhưng sự kiện nhẫn đã mất khi đợi thêm 20 phút nữa không thấy kết quả. Nó quyết định dầm mưa về nhà. Nó muốn cảm nhận Sài Gòn để có thể yêu Sài Gòn hơn. Để mỗi khi mưa nó không còn nhớ nhà, không còn nhớ Hà Nội. Một hạt cát giữa một sa mạc đầy khắc nghiệt. Nó có tồn tại được không, nhưng không có hạt cát thì sao có sa mạc. Hôm nay, nó thấy nó sao triết lý quá. Nó có một cuộc sống tốt trong thành phố này không?. Nó có đứng vững được không?. Nó không dám nghĩ nữa…
Mưa đã ngớt nhưng sao con đường về nhà con xa quá. Nó thấy mệt và chỉ muốn buông xuôi tất cả khi nghĩ đến nhưng ngày tiếp theo. Nó muốn bận rộn, không có khoảng trống để không khóc, để thôi nhớ nhà, thôi nhớ người ấy. Sao nó lại trở nên đa sầu, đa cảm vậy, có bao giờ nó như vậy đâu. Trong mắt mọi người nó vẫn là đứa con gái mạnh mẽ có phần nam tính. Nó luôn tự bảo về mình bằng một lớp vỏ bọc, không cho ai tiến lại gần nó. Nó muốn chứng tỏ, mình là một đứa con gái mạnh mẽ, không cần đến sự giúp đỡ của ai vẫn sống tốt.
Nhưng nó không thể cứ sống ở đây mà mơ về quá khứ, về kỉ niệm. Nó tự hứa với lòng mình phải sống khác. Nó sẽ không quên quá khứ và chỉ cất nó vào một góc nào đó. Nó sẽ tập yêu Sài Gòn, yêu tất cả những gì thuộc về Sài Gòn. Để nó có thể sống tốt hơn trong thành phố lớn, xa lạ này.
|
24/09/2011
1724 lượt xem
Nghe tiếng rao của người bán bánh từ xa vọng về trong đêm khuya. Tôi trạnh lòng nhớ nhà, nhớ món bánh tẻ mẹ làm. Một món bánh không thể thiếu trong dịp lễ tết trong gia đình tôi. Gạo làm bánh phải được ngâm cho ngấu rồi mới đem đi xay thành bột để cho ráo. Bột được nấu ở mức chưa chín hẳn.
Bột trắng, mịn, dẻo không dính tay. Mẹ nói nhân bánh là một phần không thể thiếu để làm nên một cái bánh ngon. Nên nhân bánh được chuẩn bị khá công phu. Thịt ba chỉ, hành khô, mộc nhĩ băm nhỏ trộn đều với tiêu, một chút muối, bột ngọt.
Bánh được gói bằng lá rong bên ngoài có bọc lá chuối. Nhân bánh được trải dọc theo sống lá. Khi mẹ gói phải nhanh tay vì bột bánh rất nóng. Một mình mẹ tay thoăn thoắt gói từng chiếc bánh dài, nhỏ nhắn. Nhiệm vụ của chị em tôi là lấy dây buộc bánh là xong. Cả nhà ngồi quây quần làm bánh, có cảm giác thật ấm áp.
Chú ý đồ bánh, khi nước sôi phải đun nhỏ lửa cho bánh chín đều và không bị vỡ. Bánh tẻ phải được chấm với nước mắm có pha chút ớt hoặc tiêu. Mùi thơm hơi béo của nhân bánh hòa quyện vào vỏ bánh rất dễ ăn. Không có cảm giác béo quá chỉ cảm nhận được vị ròn của mộc nhĩ, vị ngọt của thịt và vị cay của tiêu.
Mọi người đều bảo phải ăn bánh khi để nguội mới ngon nhưng tôi thì ngược lại. Tôi thích ăn bánh tẻ khi còn nóng hổi, ăn liền 3 cái. Bánh tẻ mẹ làm nhiều nhân, vỏ bánh quánh lại không giống như bánh mua ở ngoài. Dù tôi đang ở xa, đã được ăn rất nhiều loại bánh ở các vùng miền khác nhau. Nhưng tôi không thể quên được món bánh tẻ mẹ làm. Có dịp về quê, tôi lại làm nũng mẹ để được ăn món bánh tẻ quen thuộc ngày nào.
|
22/09/2011
1424 lượt xem
Đang ngái ngủ thì tôi bỗng nhận được điện thoại của Thương, cô bạn ở cùng phòng với tôi từ thuở sinh viên. Biết chắc sẽ phải mất thời gian nghe bạn than thở… nhưng tôi cũng không nỡ từ chối cuộc điện thoại này. Biết đâu sau khi nghe xong điện thoại của cô ấy thì tôi sẽ lại tỉnh táo hơn để tập trung cho công việc của mình.
Vừa cầm điện thoại lên thì đã nghe giọng nói “vắt chanh ra nước” của cô bạn.
- A lô, a lô… cậu đã ngủ chưa? Nói chuyện với tớ một lúc!
- Ừ, Có chuyện gì vậy?
- Tớ chán lắm cậu ạ! Sao cái số của tớ khổ thế này chứ?
- Thế có chuyện gì à? Chứ "cái số cậu khổ" thì tớ biết từ thuở sinh viên cơ! (Vì thuở sinh viên, mỗi lần đi học về, vứt cặp sách lên giường là Thương lại than thở, "Sao số tôi lại khổ thế này?". Số cô khổ vì "Không ai đưa đón đi ăn", "Phải chép bài quá nhiều" hay "đi học muộn bị trừ điểm điểm danh",… Thế là từ đó, mọi người trong phòng cũng gắn cho cô cái biệt danh Thương "số khổ" mặc dù vật chất cô không bao giờ thua kém một ai cả.
- Cậu định trêu ong chọc rắn à? Tớ đang bực điên người lên đây!
- Hạ hỏa, hạ hỏa… có chuyện gì không? Nói tớ nghe nào!
- Cậu có nhớ cái lão Bình mà hôm ông Kiên dẫn đi giới thiệu cho tớ không?
- Có có… sao sao? (Cứ nhớ đến khuôn mặt của lão ta là tôi lại cười rũ rượi vì khuôn mặt nhão nhoẹt mỡ của lão với cái điệu bộ cúi mặt ăn một mạch liên hồi không ngơi nghỉ).
- Đấy, cái lão ấy vừa béo, vừa xấu, vừa bẩn tướng… Đã thế còn suốt ngày rủ rê tớ đi cà phê cà pháo. Cậu thử nghĩ xem, nếu là cậu, cậu có đi với lão ta không ?
- Thì cậu cứ suy xét, chuyện cỏn con vậy sao cậu phải xoắn thế? 28 tuổi rồi đấy, có phải trẻ con nữa đâu mà có chuyện gì cũng nhặng xị lên vậy?
- Đấy chỉ là mới bắt đầu thôi, chứ cái lão ta, sau lần gặp mặt đầu tiên ấy, tớ thề với cậu là không bao giờ có lần thứ hai trong đời nhé!
- Thế thì coi như xong rồi, sao lại còn giận dữ vậy?
- Thế cậu có nhớ ông Đức làm cùng cơ quan tớ không?
- Có! Thì sao? – Tôi giả giọng nghiêm nghị.
- Chẳng hiểu ông ấy nghĩ gì mà hôm kia ông ấy lại dẫn một "ông cụ" tầm 40 tuổi, vừa già, vừa xấu, mắt thì đảo như rang lạc đến giới thiệu cho tớ mới cú chứ?
- Người ta già và xấu thì sao? Nhìn vẻ bề ngoài sao lại đánh giá người ta dữ vậy?
- Cậu để tớ nói hết nào! – Nó hét lên. Cậu có biết là lão ấy "bựa" đến mức nào không? Mới gặp tớ lần đầu tiên, lão đã giới thiệu anh là giám đốc công ty nước ABC…, bố làm bộ trưởng, mẹ là phó giám đốc Ngân hàng. Nếu em lấy anh thì em thích ô tô hãng gì anh cũng mua cho, thích ở biệt thự hay chung cư cao cấp anh đều sẵn sàng…
- Ồ! Hay à nha! Cậu mà lấy anh ấy thì sướng quá rồi còn gì? Thế là từ nay bỏ được biệt danh Thương "số khổ" rồi ha! – Tôi cười lên sung sướng.
- Trời ơi! Hắn là kẻ chém gió kinh khủng! Hắn tưởng tớ là ai mà "lòe" tớ bằng đống vật chất và vẽ ra viễn cảnh đấy chứ? Chẳng nhẽ hắn nghĩ tớ thực dụng đến mức chỉ cần nhắc đến nhà lầu xe hơi là có thể gật đầu lịa lịa để làm vợ hắn sao? Tớ không có nhà lầu xe hơi nhưng với cuộc sống bây giờ thì tớ đâu có thua ai?
- Thế mấu chốt vấn đề là gì? Cậu nói tớ nghe thử coi?
- Hắn bảo bố là bộ trưởng, mẹ làm phó giám đốc, hắn làm giám đốc… vậy mà hắn mặc cái áo sọc kẻ mua ở chợ Ngã tư sở nhăn nhúm, quần thì xắn ống cao ống thấp như vừa đi phụ hồ về ấy, còn chân thì… tớ ngán ngẩm luôn… Trời ơi ! Càng nói tớ càng thấy cú!
- Sao? Chân anh ta bị làm sao? Cậu nói tớ nghe nào?
- Trời ơi! Tớ không thể tưởng tượng được cậu ạ! Chân anh ta đi một đôi dép tổ ong đen sì…
… Nghe đến đấy thì tôi ngã ngửa xuống ghế cười nắc nẻ. Tôi đang tưởng tưởng đến cảnh gã "giám đốc" bụng phệ ấy quần xắn, diện dép tổ ong tay trong tay với cô bạn tôi dạo phố, ăn kem hay ghé quán cóc ăn ốc luộc, nem chua rán như sở thích của nó.
- Cậu có còn nghe tớ nói không hả? - Nó hét lên.
- Tớ vẫn đang nghe mà… còn gì nữa không hả cậu ơi? – Tôi vừa hỏi, vừa cười tước tưởi.
- Tớ cú… cú tên "giám đốc" lởm ấy một phần nhưng cú ông Đức gấp vạn lần. Chẳng hiểu sao mà ông ấy lại có thể dẫn đến một gã đàn ông "chém gió như thần thoại" để giới thiệu cho tớ? Tớ đâu đến nỗi nào? Cũng tốt nghiệp Đại học, cũng có việc làm hẳn hoi, thu nhập cũng tử tế,… Sao số tớ lại vấp phải những người thế hả cậu?
- Cậu hỏi tớ, tớ biết hỏi ai? Nhưng sao kì vậy, ai mai mối cho cậu cũng "chọn lọc" được những chàng trai "chín chắn và đĩnh đạc" như vậy? Cậu thử hỏi bản thân xem?
- Tớ mà trả lời được thì tớ gọi điện cho cậu làm gì? Tớ đang bực mình lắm đây! Sao cái số của tôi lại khổ thế này hả trời? – Nói rồi, Thương giả vờ khóc tu tu trong máy.
- Thôi… cậu chắc cũng "hạ họa" rồi! Đi pha cốc nước chanh, bỏ thật nhiều đá vào, rồi tu một ngụm thật lâu thì sẽ bớt căng thẳng hơn đấy!
- Haizzz… cuối cùng nói chuyện với cậu cũng chẳng giải quyết được gì! Cậu lượn đi… tớ lấy xe đi dạo tí.
- Ừ, lái xe cận thẩn nhé… kẻo ra đường lại quẹt phải anh "giám đốc", tông rơi đôi dép tổ ong của anh lại bị ăn vạ đấy ha!
Nó cười rũ rượi rồi mắng yêu tôi, "Bố tiên sư nhà cậu! Tớ đi tìm hoàng tử cưỡi bạch mã đây".
- Ồ, thế thì bảo chàng kiếm cái đê nào rồi hai anh chị cưỡi ngựa mà phi nước đại… chứ cưỡi ngựa trên phố thì bị công an giao thông "tóm" vào đồn đấy nhé!
- Ô kê con dê… tớ đi với bạch mã, hoàng tử đây! Cậu ở nhà với người tình lap top, báo cáo, bài vở của cậu đi nhé!
Sau hơn 30 phút buôn điện thoại với cô bạn, tôi đã tỉnh hẳn cả người. Ngồi suy ngẫm một lúc lâu, tôi cũng thấy thương nó… nhưng có lẽ, cái tiếng của nó bay xa quá rồi nên muốn tu thân để lấy chồng bây giờ cũng khó.
***
Ngày còn ở sinh viên, cả kí túc xá ai cũng biết Thương, cô gái cao ráo, có làn da trắng mịn và mái tóc dài đen nhánh. Nếu như chỉ từng ấy thôi thì có lẽ Thương đã không đủ độ "hot" để "thu hút" được sự chú ý của mọi người như vậy. Cứ tầm 5 giờ chiều mỗi ngày, sinh viên kí túc lại thấy Thương xúng xính váy áo và trang điểm rất đậm rồi lao lên xe ô tô của hết gã đàn ông này rồi lại đến gã đàn ông khác.
Sau khi tìm hiểu thì tôi mới biết được Thương có lịch hẹn hò rất khoa học. Cứ tầm 5 giờ chiều thứ 3,5,7 thì Thương sẽ đi chơi cùng với Thành, gã giám đốc của một công ty bất động sản, còn thứ 2,4,6 sẽ đi cùng Mạnh, gã trưởng phòng kinh doanh của một công ty ô tô. Và hai người tình của Thương đều chung một chiến thuật : Hẹn Thương vào lúc tan tầm công sở… và luôn luôn trả cô về kí túc trước 8 giờ. Theo Thương nói thì "Chỉ có hẹn hò giờ ấy thì các anh mới không bị vợ phát hiện vì đã có lý do anh phải ở lại công ty làm thêm"...
Bài liên quan: Hẹn hò... đi dép tổ ong
Cô bạn thân ham mê "chinh chiến"
Tôi từng khuyên răn Thương rất nhiều nhưng cô ấy luôn để ngoài tai và phản pháo tôi rằng, "Tớ mà cũng ngoan hiền như bọn cậu thì lấy tiền đâu tiêu, mua quần áo, giày dép xịn và không phải xin tiền bố mẹ hàng tháng? Chứ cứ như bọn cậu thì suốt ngày tớ ăn cơm trắng với dưa cà và lạc rang à?". Thấy Thương như vậy nên tôi cũng không bao giờ khuyên răn bạn nữa.
Ra trường, Thương vào công ty của Mạnh để làm nhân viên bán hàng. Dù lương nhân viên cũng chỉ hơn 6 triệu nhưng "lậu" Mạnh giấu diếm đưa cho cô thì gấp 10 lần số tiền lương đó. Thế nhưng, khi làm việc ở đây thì Thương cũng đã hứng chịu không ít lời bàn ra tán vào của đồng nghiệp và những trận ghen tuông của cô vợ Mạnh… nhưng vì chưa tìm thấy bằng chứng xác đáng nên chị ta cũng chẳng thể làm gì được Thương.
Rồi khi bí mật bị bại lộ, Thương phải chuyển qua một công ty khác làm việc. Dù ở môi trường mới nhưng với tính cách lẳng lơ của mình thì Thương cũng không quá khó khăn để "cua" được những anh có vợ háo sắc.
25 tuổi, Thương đã có trên 4 tỉ để mua cho mình một căn hộ chung cư khá sang trọng… nhưng cuộc sống của cô lại chưa bao giờ có được những giây phút hạnh phúc trọn vẹn.
Bây giờ, khi đã xấp xỉ 29 tuổi, nhìn lại bản thân, Thương thấy mình già và đã "tã" đi rất nhiều. Bố mẹ ở quê suốt ngày giục con gái lấy chồng nên Thương cũng không khỏi lo lắng. Hơn nữa, những người tình của Thương cũng lần lượt bỏ cô đi với những tình nhân mới, trẻ đẹp hơn cô nên giờ đây, ngoài những đồng lương kiếm được hàng tháng và một số tiền ít ỏi gửi ngân hàng, Thương cũng chẳng "làm thêm" được khoản nào nữa.
29 tuổi. Thương muốn tìm một chỗ dừng chân để làm lại cuộc đời mình… nhưng khi biết được quá khứ "huy hoàng" của Thương, người quen, đồng nghiệp cũng chẳng ai dám mai mối những anh chàng bạn thân thành đạt, đứng đắn cho cô… mà họ luôn tìm cách đẩy những anh chàng "quá lữa lỡ thì" cho Thương… nhưng với tính cách "chảnh chọe" và ưa hình thức của mình, Thương không dám bấu víu vào những người đàn ông ấy để làm điểm dựa cuộc đời. Cô muốn người đàn ông của mình phải hơn cô một cái đầu… nếu không thì gia cảnh cũng phải hơn hẳn nhà cô và điều quan trọng nhất là phải biết ăn nói, đối nhân xử thế tốt…
Cũng có nhiều chàng trai tốt đến với cô… nhưng khi nghe phong thanh về "bí quyết" lỡ làng của Thương thì chưa được ba ngày, họ đã cao chạy xa bay. Còn những chàng trai kém cỏi, tài năng chém gió gấp bội phần chất xám trong đầu lại bị Thương từ chối thẳng thừng và đối xử không thương tiếc… Cũng chính vì thế nên đến tận bây giờ, Thương vẫn chưa bao giờ tìm cho mình được một tình yêu thật sự.
7 năm tốt nghiệp ra trường, phòng kí túc ngày xưa 10 đứa thì đã 8 đứa lấy chồng, tôi cũng sắp làm đám cưới… Dù cuộc sống của 9 đứa chúng tôi không có được sự sung túc như Thương nhưng dù sao, chúng tôi cũng đã tìm được tình yêu đích thực của đời mình. Còn Thương, giờ đây cô đã có một căn hộ chung cư, đầy đủ tiện nghi trong nhà… nhưng lúc nào cô ấy cũng than thở "cuộc sống của tớ sao nhàm chán quá" hay "Tớ cũng mong muốn có được một mái ấm gia đình hạnh phúc như bọn cậu"… Nhưng với biết bao "tiếng tăm" trong quá khứ, cộng với tính cách tiểu thư và thích hưởng thụ như vậy thì đến bao giờ, Thương mới tìm cho mình được một tình yêu thật sự?
Có lẽ người ta nói đúng, tính cách con người tạo nên số phận.
|
16/09/2011
1282 lượt xem
Sau thông tin Cục trưởng, Cục phó Cục Điện ảnh xin từ chức. Lại có một cơn bão mới dấy lên trong làng điện ảnh nước nhà. Đằng sau việc xin từ chức đó là 42 tỷ đồng. Một con số chỉ như muối bỏ bể so với 80.000 tỷ đồng Tập đoàn Vinashin. Nhưng với làng điện ảnh nước nhà thì là một cú sốc. Có ai biết rằng một đất nước vốn nghèo nàn và lạc hậu về điện ảnh đến vậy mà lại có số tiền lớn để thất thoát.
Trách nhiệm này thuộc về ai?. Khi được hỏi, “Nhiều nghệ sỹ cho rằng, việc thất thoát 42 tỷ đồng dù là một vụ lừa đảo vẫn thấy rõ trách nhiệm của Cục trưởng và Cục phó Cục Điện ảnh. Ngoài việc xem xét có nên chấp nhận việc từ chức của các ông Lại Văn Sinh, Lê Ngọc Minh, Bộ có truy cứu đến trách nhiệm của hai ông khi để Cục Điện ảnh thất thoát 42 tỷ đồng?”.
Cục trưởng và Cục phó Cục Điện ảnh đã nộp đơn xin từ chức sau vụ thất thoát 42 tỷ.
Việc từ chức của ông Lại Văn Sinh và ông Lê Ngọc Minh có phải là họ muốn rũ bỏ trách nhiệm hay là họ đang nhận lỗi?. Nền điện ảnh Việt sẽ đi về đâu?.
Rất nhiều câu hỏi được đặt ra và cũng không ít những trả lời có ý trái ngược nhau. Có nhiều nghệ sĩ cho rằng đây là một điều đáng buồn cho nền điện ảnh Việt. Nhưng nó bài học cho nền điện ảnh Việt đi lên. Từ bỏ một chế độ cũ, con người cũ để một đế chế mới, hướng đi mới, con người mới. Đó là quy luật tất yếu cái gì cũ kĩ, lạc hậu sẽ được thay thế bằng cái mới, cái tiên tiến.
Nhưng không vì vậy mà có thể xem nhẹ chuyện 42 tỷ đồng. Có thể đây chỉ là bề nổi của 42 tỷ đồng, còn sau là gấp mấy lần 42 tỷ đồng đang ẩn đâu đó. Cục Điện ảnh phải làm rõ, trách nhiệm thuộc về ai. Để cho người yêu điện ảnh nước nhà có một cái nhìn đúng đắn và ủng hộ nền điện ảnh Việt hơn nữa.
Bên cạnh đó cũng không ít ý kiến lo ngại cho nền Điện ảnh nước nhà. Nó có thể đi lên được trong bối cảnh như hiện nay. Phim chúng ta làm ra chỉ với mục đích duy nhất là kiếm tiền, chỉ để thỏa mãn cái cười nhạt nhòa qua mỗi bộ phim. Trong khi đó tiền của nhà nước vẫn được rót mà không quan tâm đến hiệu quả ra sao.
Sau chuyện 42 tỷ đồng, hy vọng sẽ có những thay đổi. Chúng ta sẽ nhìn thấy bộ mặt mới trong trong nền Điện ảnh Việt Nam.
Dung mạo của bộ phim giải trí "thảm họa"
|
10/09/2011
1003 lượt xem
HD Media Cafe là một quán cà phê có phong cách độc đáo, chuyên phục vụ fan của nghệ thuật thứ bảy với phim hot HD cập nhật liên tục, mang trải nghiệm Hollywood đến cho các bạn qua màn hình projector cực nét cùng âm thanh nổi 5.1. Không gian hợp lý, không rộng nhưng vừa đủ để khách ngồi thoải mái thưởng thức các dịch vụ mới lạ của quán.
Đặc biệt quán còn thường xuyên mang đến cho khách hàng những chương trình khuyến mại hấp dẫn.
1. Chương trình Happy Time
Từ nay đến 30/9/2011, khi đến HD Media Cafe từ 9am - 15pm (các ngày trong tuần trừ thứ 7 & chủ nhật) bạn sẽ được giảm 30% cho tất cả các bộ phim.
2. Khuyến mại Trung Thu
Chưa hết đâu nha, Trung Thu này bạn đã có kế hoạch gì chưa? Sao bạn không đưa nàng đến HD Media Cafe để thưởng thức phim và nhận quà trung thu nhỉ?. Đặc biệt trong ngày Trung thu 12/9, khi mua một phim tại HD Media cafe bạn sẽ được tặng một phim miễn phí đấy.
Địa chỉ chi tiết: HD Media Cafe
|
07/09/2011
514 lượt xem
Nhân dịp Trung thu năm nay, Bảo tàng DTHVN tổ chức chương trình vui chơi phong phú trong ba ngày, từ mồng 10 đến 12/9/2011 (13 đến 15/8 âm lịch).
Chương trình bao gồm những nội dung có tính giáo dục, thích hợp với nhiều lứa tuổi. Xoay quanh chủ đề "Yêu biển đảo quê hương" là những hoạt động hướng vào việc tìm hiểu về biển đảo và một số khía cạnh văn hoá ở vùng biển đảo nước ta, như: hát bả trạo, trò chơi ở vùng duyên hải, đi cà kheo như người miền biển, tập đan lưới bắt cá...
Bên cạnh đó, còn có nhiều hoạt động vui chơi bổ ích khác: làm đồ chơi (các loại đèn Trung thu, ông tiến sĩ giấy...); chơi trò chơi dân gian (đi cà kheo, đi goòng, kéo co, nhảy bao bố...); làm bánh nướng, bánh dẻo, làm cốm theo phương pháp truyền thống; biểu diễn rối nước, múa lân sư rồng...
Đây sẽ là dịp để cả trẻ em và người lớn cùng nhau vui chơi và khám phá những nét văn hóa dân gian cổ truyền trong dịp Trung thu, thu nhận những kiến thức về văn hóa của vùng biển đảo thông qua các hoạt động trải nghiệm theo hình thức vừa học vừa chơi.
|
06/09/2011
27193 lượt xem
Mình đi làm phải mặc đồng phục là quần tây và áo sơ mi, nhưng dáng người mình hơi quá khổ nên không mua được quần may sẵn. Mính tính đi may nhưng chẳng biết mua vải ở đâu và may ở tiệm nào thì đẹp. Mình ở Sài Gòn (quần tây nữ nhé). Bạn nào đi may rồi thì tư vấn giúp mình?.
|
01/09/2011
1215 lượt xem
Một cô người mẫu Trung Quốc, trả lời trước báo chí: “Tôi thà khóc trong BMW hơn là cười sau xe đạp”, gây xôn xao dư luận và có rất nhiều ý kiến khác nhau về vấn đề này.
Có phải đã hết cái thời: "Đám cưới nghèo", "Một mái nhà tranh hai trái tim vàng" rồi sao?. Hạnh phúc phải được mua bằng tiền sao?. Có còn tình yêu chân chính hay chỉ là những vụ lợi cá nhân. Chúng ta có tin rằng mình vẫn tìm được một tình yêu đích thực hay không?.
Tôi có nhớ một cô bạn đã nói: "Lấy anh ấy, tớ chấp nhận ăn cháo, chỉ cần hai người yêu nhau là được". Còn một cô bạn khác thì: chia tay một mối tình 4 năm để lấy một anh mới quen bốn tháng", đơn giản chỉ vì nhà anh mặt phố, công việc ổn định và thu nhập cao.
Còn ý kiến của bạn thì sao? Bạn đồng tình hay phản đối ý kiến cuả cô người mẫu đó. Bạn hãy nói lên ý kiến của cá nhân mình.
|