06/10/2011
1461 lượt xem
Những buổi chiều xanh xao và hoang hoải
Vẫn những vạch trời thẳng đứng trắng sáng qua những khe cửa khép hờ.
Những kí ức mỏng tang đeo đuổi nhau, quấn lấy nhau rồi hòa quyện thành một thứ bùn nhão, có lúc quánh đặc lại khi chạm phải những nỗi niềm tưởng đã khô cứng, rồi lại chảy ra, nhầy nhụa, bám dính lấy mọi ý nghĩ.
Cậu ạ, có những ngày, tớ đã chạy trốn những cơn mưa mùa hạ, chỉ vì nỗi sợ hãi khi những giọt nước mát lạnh ấy thấm vào mình, nỗi trống trải trong lòng tớ cũng theo đó mà tan ra, tan ra mãi, tan đến vô cùng và nuốt chửng luôn cả tớ.
Cậu ạ, chắc cậu vẫn nhớ cái buổi chiều cậu với tớ ngồi trong “Thiền”, cùng thưởng trà nhài, khi tớ nói với cậu, rằng càng lớn, người ta càng khó cảm thấy điều vẫn gọi là “hạnh phúc”. Chỉ vì hạnh phúc thì quá giản đơn, mà cuộc sống thì phức tạp quá chừng. Khi người ta lớn, đi cùng với thứ cảm giác xa xỉ và mong manh ấy là một nỗi sợ hãi rõ rệt hơn, rằng biết đâu, có một ngày sẽ vô tình làm tan vỡ nó.
Và tớ lại nhớ đến một buổi chiều khác rất xa xôi, khi cậu còn chưa biết tớ, khi tớ vẫn đủ bé để còn có thể tưởng rằng mình đang nắm trong tay “hạnh phúc”, trong căn phòng tháng Sáu của tớ ngập hương sen, và dưới khung cửa sổ tràn nắng, cạnh bình sen mùa hạ ấy, là một chiếc bình nhỏ hơn, cắm hai bông cẩm chướng. Thứ cẩm chướng đỏ rực trong một ngày mưa muộn, gấp gáp và mạnh mẽ.
À, mải mê mãi rồi tớ mới nhận ra là mình đang rất linh tinh, vì có những buổi chiều như chiều nay, khi mọi thứ trong cơ thể tớ vừa đủ để gói gọn trong một từ “mỏi mệt”, ý nghĩ trong tớ lại cứ lang thang trên những nẻo đường không định sẵn, khiến đám câu chữ của tớ cứ bề bộn cả lên.
“Bao giờ cẩm chướng nở hoa
Người tôi mong chờ
Trở về cùng tôi mãi”
…
Bao giờ cẩm chướng nở hoa?
|
23/09/2011
1943 lượt xem
Em đã một mình với đôi chân trần rướm máu băng qua "những cánh đồng" vắng tình người. Những cánh đồng mà mọi thứ được gieo trồng cho một mục đích duy nhất : Tiền!
Em đã một mình đắm chìm và trượt dài cùng những giấc mơ. Những giấc mơ mong manh chập chờn trong giấc ngủ muộn sau bao đêm "chờ trời sáng". Những giấc mơ đau đáu một nỗi niềm duy nhất: Tình!
Em đã cười - đã khóc - đã yêu thương - đã oán hận - đã lớn lên giữa lằn ranh mong manh Tình - Tiền ấy. Một đêm âm u, như đêm nay đây, em thấy mình như bức tranh rẻ tiền với những mảng màu đối lập, chói lóa, nhòe nhoẹt, không hình dạng...Và câu chuyện này được viết ra cho điều em vẫn mãi suy tư...
_________________________________________________________________
Anh đến. Như cơn gió mát lành đến từ Thảo Nguyên bao la ngút ngàn. Bồ Công anh trở mình..Mùa đông lạnh lẽo trôi qua. Gió vi vu chở những giọt nắng yêu thương trải khắp bao ngọn đồi khô cằn, phủ lên đó hai màu xanh vàng mượt mà óng ả. Em có thể nhìn thấy em mơn mởn khoe sắc rực rỡ, hừng hực lửa và đầy khiêu khích.
Anh bảo "Anh chưa bao giờ tin vào định mệnh, cho đến ngày anh gặp em...".
Anh viết "Chỉ là một chuyện tình. Dù muốn hay không, nó cũng đã đến. Anh không thể trốn chạy dù đã cố vẫy vùng..."
Anh nói "Trên đời có 3 thứ qua rồi không lấy lại được : Thời gian - Lời nói và Cơ hội". Nên anh không muốn tình yêu này vuột mất tầm tay...
Thế là ta "trèo đèo vượt suối" để đến với nhau...!
*** *** ***
Sống với nhau 1 năm. Chúng ta có những đêm quay cuồng hổn hển khát khao. Những ngày nắng hừng hực yêu đương. Những buổi chiều nồng nàn cháy lửa. Chúng ta quấn lấy nhau từng giờ từng phút có thể, trong bất cứ tình huống nào. Và bao giờ cũng là giây phút tột đỉnh. Chúng ta có điều tuyệt vời mà bao cặp vợ chồng khác ao ước : sự hòa hợp trong đời sống ái ân!
Sống với nhau 1 năm. Chúng ta có những ngày quay cuồng cùng việc mưu sinh. Chúng ta kiếm được nhiều tiền và cũng tiêu tiền theo kiểu "trưởng giả". Không ai than phiền cùng ai vấn đề tài chính, tiền nong. Chúng ta có điều đặc biệt mà bao cặp vợ chồng khác ao ước : sự hòa hợp trong quan niệm về Tiền (cụ thể là kiếm tiền và tiêu tiền!)
Sống với nhau 1 năm. Chúng ta có những ngày đưa nhau đi khắp nơi mỗi đêm sau giờ làm việc nào là xem kịch, uống bia, dạo phố, gầm rú trong sàn nhảy, vu vơ trong mưa. Sau đó về nhà nằm ôm nhau xem một đoạn phim tình cảm (em thích) hay phim hành động (anh thích)..và ôm nhau ngủ. Chúng ta có điều quý hiếm mà bao cặp vợ chồng khác ao ước : sự lãng mạn.
*** *** ***
Em mang thai ngoài ý muốn. Đêm em nằm lên ngực anh thỏ thẻ điều ấy, tim anh không "lỗi nhịp". Nó bình thản như lời anh nói :
- Chúng ta chưa có gì cả, kể cả đám cưới..
- Thế chúng ta cưới nhau đi! Chúng ta chỉ còn thiếu giấy đăng kí và lễ cưới thôi mà!
- Ngủ đi em, mai mình nói chuyện tiếp nhé, khuya rồi cưng...
Từ hôm ấy, giữa chúng ta như có một lằn ranh. Anh ngượng ngịu nói cùng em những lời yêu thương, làm cho em những điều tình tứ. Nhưng chưa bao giờ thấy anh xoa lên bụng em như bao người chồng khác lúc vợ mang bầu. Mỗi đêm, em phờ phạc đến trắng mắt nghĩ đủ điều. "Tại sao anh lại như thế? Tại sao anh không cho em được làm vợ?". Và em ghét mầm xanh trong bụng em, tại nó mà chúng ta ra thế...
Một buổi sáng, em xin nghỉ làm, vào bệnh viện một mình...
Một buổi chiều, em hớn hở nói với anh "Em bỏ rồi! Chúng ta sẽ sống vui vẻ như ngày xưa, nhé anh!".
Anh quay phắt lại nhìn em bằng ánh mắt hung tợn và quày quả bỏ đi sau tiếng đóng "RẦM!!!" thật to của cánh cửa.
Buổi tối đầu tiên anh không về nhà, không điện thoại, không tin nhắn...
*** *** ***
Sáng hôm sau trời không nắng. Một email được gửi vào inbox cho em. Trời buông màu xám xịt
" Em yêu thương,
Với những tháng ngày chúng ta đã có, anh không nghĩ với anh rồi nó sẽ trôi qua như một giấc mơ. Nhưng anh không thể đánh lừa chính mình để rồi chúng ta làm khổ nhau cả đời. Em nói đúng, chúng ta có tất cả mọi thứ mà bao cặp vợ chồng khác ao ước : SEX - TIỀN - LÃNG MẠN. Thế nên khi viết thẳng 3 điều ấy lên trên giấy, anh hoảng hốt nhận ra chúng ta không có gì cả! Bởi một thứ quan trọng nhất đã chẳng được ghi lên. Nó mang tên TÌNH YÊU! Vì thế, chúng ta không thể là vợ chồng...
TÌNH YÊU là gì em biết không?
Anh đã phải giành nhiều ngày trong quỹ thời gian làm việc của mình để ngẫm nghĩ. Và với anh :
- Tình yêu là bữa cơm nghi ngút khói em nấu mỗi chiều đợi anh về sau giờ làm, là chiếc áo phẳng phiu được em ủi và mắc lên cẩn thận, là căn nhà ngăn nắp xinh tươi chúng ta cùng nhau vun bón mỗi cuối tuần...
- Tình yêu là chúng ta nhắc nhở nhau chi tiêu dè xẻn, giành tiền cho tương lai, cho con sau này. Là một account bank có tên hai đứa với những kế hoạch rõ ràng cho tài chính trong tương lai...
- Tình yêu là em và anh sẵn sàng đổ lên đầu nhau những cơn giận dữ, để rồi sau đó em òa khóc, anh bỏ đi uống rượu, rồi lại quay về dỗ dành vợ. Sau những lần như thế, chúng ta biết yêu cả cái xấu của nhau
- Tình yêu là những khi anh và em gặp vấn đề khó khăn trong công việc hay buồn phiền, chúng ta chỉ muốn về nhà, ôm chặt lấy người kia hay nằm trong lòng nhau thủ thỉ. Anh không phải ngồi hàng giờ một mình trước computer để tìm lời an ủi từ những người bạn online. Em không phải đi khắp phố cùng đứa bạn thân để than vãn điều phiền não.
- Tình yêu là..nhiều nhiều thứ khác nữa mà có lẽ chúng ta chưa bao giờ nghĩ hoặc chưa bao giờ hiểu. Nhưng quan trọng nhất và cuối cùng nhất mà anh muốn nói cùng em : Tình Yêu là chúng ta phải biết nâng niu và yêu thương giọt máu của chúng ta! Em đã không làm được điều đó...
Chúng ta giành cho nhau một thời gian em nhé...Rồi ta sẽ quay về, nếu thật sự yêu nhau! Xin lỗi em..
Anh của em.."
*** *** ***
Em khóc. Em gào. Em đập phá. Trong cơn hoảng loạn em nhìn quanh căn nhà của chúng ta. Phòng bếp chỉ toàn ly, đĩa , rượu và thức ăn nhanh. Phòng khách là ghế sofa đầy tàn thuốc lá vung vãi, vài cái áo phông anh thay vội đã hơn tuần. Phòng ngủ như một mớ hỗn tạp không định dạng. Phòng tắm ngổn ngang bộn bề...
Cuối cùng. Em chưa bao giờ nấu một bữa cơm nào cho anh, có chăng chỉ là mì gói. Em chưa bao giờ ủi cái áo nào cho anh, có chăng chỉ là đem đi tiệm. Em chưa bao giờ phàn nàn thói quen ở bẩn của anh, có chăng chỉ là bỏ tiền mướn người ta dọn dẹp...
Em thẫn thờ nhìn xuống bụng mình, nước mắt ràn rụa theo từng dòng anh viết...Sao em có thể không nghĩ rằng nó sẽ rất giống anh, người mà em luôn miệng nói yêu thương..? Em có yêu anh không? Ta có yêu nhau không?
*** *** ***
Người ta có thể là tình nhân của nhau ngay cả khi không có tình yêu. Nhưng để là vợ chồng một cách đúng nghĩa, thì Tình Yêu không thể thiếu. Điều đơn giản ấy EM và ANH trong cuộc đời này đến bao giờ mới hiểu..?
( Vân Lam )
|
22/09/2011
1385 lượt xem
Heo may về làm mọi thứ trở nên dàng dịu, những vạt nắng thoạt nhiên hiền hòa như cô gái trầm lặng trở về sau những bão mưa…Heo may săn se đến cả nếp nghĩ suy đang kì ngổn ngang lững lờ….
25 tuổi – giờ đây có thể tạm cho mình đã chạm ngõ Mặn Mà…Đã biết mình cần gì và phải làm gì để có được nó. Vẫn mơ mộng nhưng đang bớt dần viển vông để biết từ bỏ những khao khát bản năng tựa hồ cỏ cây đương thì ngào ngạt dâng đầy thân thể và trí não…
25 tuổi – dù vẫn ưa lãng mạn, vẫn rung động với những con chữ đẹp thanh tao nhưng đã biết mình sẽ học điều gì từ những câu chuyện cuộc sống, biết góp nhặt và suy ngẫm những trải nghiệm gần nhất với đời thực thay cho những tình tiết lãng mạn như cổ tích. Biết chăm chút đời sống tinh thần để đắp bồi cho những chật vật cơm áo, để những lãng mạn ấy nếu có chiếm lĩnh và thăng hoa thì nó sẽ đưa ta đến khát khao sống chứ không là tuyệt vọng yếu đuối.
25 tuổi – thấy mình đã ít nhiều chín chững để biết cách nén mình bình thản với những được – mất, đắng đau - ngọt ngào, biết cười tươi hơn niềm vui hiện hữu, biết cất dấu nỗi buồn nơi đáy mắt, biết cho đi nhiều hơn những gì đã nhận, biết níu giữ , biết buông tay…
25 tuổi – đã đi qua nông nổi bé dại nhưng lại thấy mình chưa đủ Lớn để sẵn sàng đón nhận tất cả tốt xấu, may rủi từ cuộc đời. Chưa sẵn sàng nhìn thẳng vào nó , nhận diện và gọi tên nó…Và hôm nay bất giác trỗi mình khát khao được Lớn thêm lên để vun xây tròn đầy những tháng ngày đang trôi đi rất vội…
|
17/09/2011
1519 lượt xem
Muốn tìm gặp Nồng Nàn để xua tan những khoảng trống mênh mông khi chiều thôi buông nắng…Em thường vã vội mỗi chiều một mình về trên phố, nhoẻn cười bâng quơ giấu nhẹm những giọt nước mắt vẫn thường thản nhiên rơi như lá thu đến độ phải rời cành… Có phải từ sâu thẳm vẫn chưa thực sự bao dung cho ngày hôm qua nên cứ nen nén chát chao…
Lại soi cái nhìn diệu vợi vào bâng khuâng câm nín, để những cơn gió ngày xưa xô mình xác xao như những vạt lá dạt mùa… Lại đánh thức những vết hằn cảm xúc để nó cựa mình hằn thêm một vết xước.
Một ngày nào đó người có nhẹ nhàng trả lời cho ta tất cả những mơ hồ bí mật người ém sâu trong những làn khói thuốc mỏng tang lững lờ…? Khói mỏng sẽ tan loang nhưng cõi long thì uẩn u trầy trụa, chẳng thể thôi hết những vu vơ tình tội…
Heo May đầu mùa làm cho nỗi cô đơn trở mình héo hắt nhưng không đủ mạnh để cuốn bay xa tắp nên cứ dai dẳng vô chừng để buồn vương cố hữu tóc buông dáng ngồi. Nồng Nàn hôm nay chưa đủ ủi an vỗ về tim ngoan thôi mang những vết thương cũ hong phơi trong những ngày trở gió, để vẫn tự giày vò chính mình trong những ý nghĩ hoang mang ảo vọng. Nhưng Nồng Nàn hôm nay dạy em phải biết nâng niu giữ gìn, biết chôn vùi và dung vị những gì đã qua, biết đau thế nào cho vừa lồng ngực muôn đời yếu đuối.. Thì thôi hãy sống cho thực với bản thể của mình, trao mình hết thảy cho mùa thu còn lắm tội tình này, rồi sẽ có một mùa thu chỉ có những ca từ bình yên ngân nga không gượng gạo.
Chờ những Heo May yên như cổ tích, rung những khuông nhạc tình yên an…
|
10/09/2011
1403 lượt xem
Loài vật cũng giống con người, cũng có nhu cầu thể hiện tình yêu, cảm xúc bằng những nụ hôn nồng cháy. Cùng thưởng thức những màn khóa môi nóng bỏng của các loài vật nào.
|
07/09/2011
1065 lượt xem
Nếu nghĩ nhanh thì bạn nghĩ đơn giản rằng tôi thích dùng tiền xu còn bạn lại thích dùng tiền giấy. Nếu nghĩ dài thêm một chút thì hình như không phải vậy, hình như bạn giàu hơn tôi, nên bạn mới không quen nặng túi bằng những đồng tiền mệnh giá thấp như tôi. Bạn có thể cho rằng bạn đúng, còn tôi thì không. Vì tôi thì không nghĩ đơn giản, tôi nghĩ đến sự phức tạp của vấn đề. Nếu bạn nghĩ thật kỹ, bạn sẽ nhận ra ý nghĩa sâu xa của vấn đề, rằng tôi kiếm tiền khó khăn hơn bạn. Cùng kiếm ra một số tiền như nhau, nhưng tôi lại phải bỏ ra nhiều sức lao động hơn bạn. Như vậy nghĩa là tôi làm việc không hiệu quả bằng bạn. Như vậy nghĩa là tôi có một công việc không dễ dàng kiếm tiền như bạn. Như vậy nghĩa là …v.v. Bạn có thể nghĩ ra hàng trăm ngàn lý do để gán với cụm từ “như vậy là” mà tôi đã dùng. Và tất cả những lý do đó đều có thể là không sai.
Đó mới chỉ là sự khởi đầu của sự phức tạp liên quan đến đồng tiền.
Ngoài đời thường, chắc chắn có nhiều cô gái đang yêu nói với người yêu dấu của cô ấy rằng “Em không cần anh nhiều tiền nhiều bạc, em chỉ cần anh giàu nghĩa giàu tình, tiền chỉ là phù du”. Tôi không dám phán xét rằng các cô gái ấy nói sai hay nói không thật lòng. Nhưng tôi dám chắc rằng khi các cô ấy kề vai người yêu và thỏ thẻ vào tai người yêu như thế thì cũng là lúc trong đầu các cô thẩm nhủ “Dù sao thì phù du nhiều vẫn hơn”. Cũng đúng thôi, bạn nhìn thấy hai cô gái bình phẩm rằng “Sữa chua Ba Vì ăn ngon lắm” thì bạn phải có tiền mới có thể nhìn sang mà khẳng định “Đây ăn suốt nhé”. Cứ tưởng tượng bạn mới cưới một cô vợ nhỏ và hai bạn sống trong một ngôi nhà nho nhỏ. Nhưng cái gia đình nhỏ ấy của bạn sẽ rối tinh rối mù lên. Và mọi chuyện không còn là nhỏ nữa khi mà cô vợ nhỏ của bạn sinh ra cho hai bạn một thiên thần bé nhỏ. Tiền tã, tiền sữa … tất tần tật đều được gọi là tiền.
Đó mới chỉ là một mức độ nào đó của sự phức tạp liên quan đến đồng tiền.
Suy cho cùng, tiền là tuốc nơ vít, tiền là cờ lê và tiền là mỏ lết. Người ta dùng tuốc nơ vít để vặn chặt một con đinh ốc, nhiều con đinh ốc, miễn sao cái tuốc nơ vít và con đinh ốc ấy là vừa cỡ với nhau. Đấy gọi là dùng tiền để che đậy thông tin, dùng tiền để giấu kín vấn đề .
Người ta dùng cờ lê để mở một cái bu lông, nhiều cái bu lông, miễn sao cái cờ lê và cái bu lông là vừa cỡ với nhau. Đấy gọi là dùng tiền để mở ra cơ hội, dùng tiền để phanh phui nhiều chuyện khác.
Và khi cái cờ lê không vừa cỡ với cái bu lông thì người ta dùng mỏ lết. Đấy gọi là những gì không giải quyết được bằng tiền thì... "có thể giải quyết được bằng nhiều tiền". Đấy gọi là cái gì cũng có giá của nó, bu lông nhỏ thì chỉnh cho mỏ lết khép vào một tý, bu lông to thì chỉnh cho mỏ lết nó ngoác rộng ra.
Đó là một mức độ cao hơn của sự phức tạp liên quan đến đồng tiền.
Một người bạn nói với tôi rằng “Số tiền mình kiếm được thể hiện giá trị của bản thân mình”. Tôi lại không phán xét. Nhưng xét cho cùng thì anh bạn tôi nói đúng, nó thể hiện giá trị của bản thân mình.
Tôi quay về cái nghĩa tiền là "phù du". Nếu đúng tiền là phù du thật thì tôi kiếm được càng nhiều phù du thì giá trị của bản thân tôi càng lớn. Chẳng phải có rất nhiều thứ mà bây giờ người ta coi như là phù du đấy sao? Đó là tình bạn, tình anh em, tình đồng chí, tình đông nghiệp, tình yêu lao động, sự trung thực v.v. Khi tôi và bạn kiếm được số tiền quá khác nhau, người ta sẽ so sánh số tiền của tôi và bạn. Nhưng khi tôi và bạn kiếm được số tiền ngang bằng nhau, người ta sẽ so sánh cách kiếm tiền của tôi và bạn.
Nhưng dù thế nào đi nữa, tôi cũng vẫn sẽ đi kiếm "phù du". Tôi không ngại đồng 5 nghìn của tôi nặng hơn của bạn, vì rõ ràng sẽ có lúc người ta sẽ dùng cân để so sánh tiền thôi
( st)
|
06/09/2011
989 lượt xem
Trên bức tường của ngày
ta mở ra một cánh cửa sổ
đánh rơi những hạt nhớ
vào mùa em
Ta phong thánh cho nụ cười và nước mắt
để khi hoang mang quay về tạ lỗi
trên bức tường của ngày
ta vẽ cho mình những sợi khói bay hoang
Trên bức tường của ngày
ta quét lên trắng màu sơn tuyệt vọng
tán sắc vào chính mình
một thứ ánh sáng không thể xuyên đêm
Ta ru mùa đông ngủ
không ngờ để suốt đời riêng em thức trắng
trên bức tường của ngày
ta vạch một linh hồn theo vôi vữa bong đi.
Trên bức tường của ngày
ta gieo mầm tầm gửi
một phần ba thế kỷ lạnh
ta kí sinh trên chiếc bóng buồn
Ta rót hoàng hôn đầy chiếc ly sứ cũ
uống cạn đáy những buổi chiều tàn
trên bức tường của ngày
ta lộ màu viên gạch cháy đau
Trên bức tường của ngày
ta úp mặt mớ ngủ
cơn bão bụi mặt trời vùi nát giấc - mê - em!
...................................................................................................
(tan ka )
|
27/08/2011
1199 lượt xem
Đi qua một giấc đêm cô miên chòng chành, em choàng thức rũ mình bước vội ra ban công cho nắng sớm tràn qua vai, ngăn mình đừng chạm vào nữa những yêu thương xưa cũ. Là những sáng như thế khi nỗi nhớ tràn về bộn bề lồng ngực, đớn đau giàn dụa giấc đêm.
Yêu thương nào em đang vén vun, số mệnh nào cho em hóa thân…? Sao mãi phiêu diêu cợt đùa trên dòng tóc rối để chúng cuộn tròn những khoảng không ảo ảnh, rớt xuống đời làm sóng lênh đênh...?
Ru yên an cho giấc ngủ nơi nào, để nơi này mấy mùa triền miên tiếng nấc, gấp gáp chiêm bao thon thót trỗi mình, sao em còn chưa quên ?
Sau mấy mùa bão giông, em những tưởng đã như cánh đồng hoác trơ cỏ rạ ,lem loang vệt khói đồng, bạc nhoài nắng xế..Nhưng một sáng mai nào, em vẫn nhẹ cười choàng lên mình một chiếc Áo Len, ngang qua vùng tóc rối, ngang qua khoảng trời nơi những hạt nắng vỡ vụn dưới làn mây…Sau những cố gắng giam cầm mắt môi, em vẫn biết vỡ òa, dạt dào dòng nhớ, man miên mùi hương quen trên những ngón mềm.
Nơi em về ngày chưa vẹn nỗi vui, trời chưa xanh, mây mù khuất cho nắng chưa hồng, mưa vẫn giăng buồn trong mắt…Vai em nhỏ gầy vẫn run rẩy với vết đau chưa lành nhưng từng ngày qua vẫn đan từng sợi nhớ thương, se dệt những hoài vọng ấm êm, cho một ngày nắng hồng…
Dấu một mặt trời xôn xao trong tóc, em cười dịu dàng…
|
23/08/2011
1307 lượt xem
Xin đứng yên trong chiều, lao xao từng bóng hoàng hôn
Xin đứng yên trong chiều, treo tình trên chiếc đinh không.
…..
Chiều nay,
Phố có thấy không dáng cười và mắt ngời phẳng lặng,
Phố có nghe không tiếng thở phập phồng nếp áo,
Phố - có phải chiều nay cũng đang khe khẽ hát lời nhiên an…Vì một ngày tình êm, một ngày tình biết xót xa vừa...
Đã bao chiều phố lang thang lặng nghe ta trải trút vãn than những nỗi đau ngọt ngào…Phố đem đêm về đáp lời khẩn nguyện dấu quên, em lại quyến vương và nán lại với tháng ngày mang tên nhau nhiều rã nghiệt . Đời lăn đã quá đôi tay, sao em còn chới với siết ôm để xác thân từng ngày hằn thêm ngang dọc những vết xước nông sâu.
Em hỏi phố, phố có buồn không ?
Phố đã lặng lẽ ngắm nhìn bao kiếp lưu vong, có biết đến bao giờ đoạn nỗi những đa đoan này?!
Bôi xóa những gì ta yêu thương có khi nào dễ dàng…?! Bức tranh ấy em đã tham lam khi vẽ nó bằng màu, rất nhiều gam màu sáng trong…
Nhưng có gì đứng yên mãi trong gió bão bao giờ… Gió vẫn không ngừng thổi , thổi vào ngày hôm qua, gió ít hiền hòa nên xước mờ những vết hẹn hò rất mỏng, miết mải lấy đi bao điều muốn níu. Gió lật giở em xem mặt còn lại của hạnh phúc và khổ hạnh, cho tường tận những ngổn ngang cảm xúc bấy lâu nay em không dám cảm nhận đến tận cùng…
Những gam màu em tham lam tô đậm vào bức tranh đời mình rồi cũng sẽ nhạt mờ sau những mùa nhiều giông bão. Sẻ chỉ còn lại những nét chì cho ta xóa quên theo ý nguyện đôi tay mình… Đi qua nhớ - quên bằng thứ tha hay oán hờn em không biết, nhưng nỗi đau rồi sẽ trong veo, số mệnh tự nó biết bao dung cho những tháng ngày mang tên nhau đã mất..
Trong lòng Phố hôm nay, em xin mình được đứng yên giữa chiều, giữa lao xao từng bóng hoàng hôn…
Môi này thôi những âm ba…
|
17/08/2011
864 lượt xem
” Chương trình khuyến mãi mừng trung thu cho bé từ 15/8 – 15/9"
Lưu ý : Gia Phạm Shop nghỉ lễ 2/9 từ thứ 6 đến chủ nhật
- Các mẹ khi đến mua ở cửa hàng sẽ được tặng một món quà.
- Khuyến mãi Tả Merries 460k/bịch (Giao tận nhà 470k/bịch. Mua trên 3 bịch tiền ship 10k).
- Khuyến mãi Tả Goon nội địa 450k/bịch (Giao tận nhà 460k/bịch, Mua trên 3 bịch tiền ship 10k).
- Giảm 30% đồ sơ sinh Thái Lan và một số đồ dùng (không áp dụng cho khách có voucher)
- Sữa giảm 20k/hộp áp dụng cho tất cả các loại sữa: Similac, Enfagrow, Cow & Gate, Friso Hà Lan, Guigoz.
- Khi các mẹ mua sữa dành cho bé từ tháng thứ 6 đến 12 sẽ được tặng một bịch bột Plum.”
Thông tin chi tiết xem tại : Gia Phạm Shop
|