Tổng Lượt Xem:
Đi qua chỗ này hàng ngày nhưng bước vào đây đúng một lần, sau đó thì một đi không trở lại. Hic. Sorry nha, chắc mình chỉ hợp với mấy tiệm cắt tóc bình dân thôi. Style mới bây giờ theo không kịp, mặc dù có sự "tư vấn" kỹ càng. Nếu bạn nào thích những kiểu tóc mới lạ, hợp thời trang thì mình sẽ giới thiệu chỗ này, nhưng mà túi tiền phải rủng rẻng một chút nhé. Giá hơi bị... trên trời đó.
Thích trà trân châu nhưng không thích trà sữa. Nghe giới thiệu thế này phải đi thử thôi.
Gần nhà mình, đi ngồi đồng một ngày rồi sẽ nộp bài cảm nhận cho các Thổ Địa khác, Style của mình: vào quán phải có một không gian riêng, yên tĩnh, đặc biệt là khi đọc truyện. Thấy truyện là thích rồi, vùi đầu vào là không dứt ra được. Nhưng không giống như những bạn khác, mình rất ghét ồn ào, nếu ồn đọc chữ được chữ mất, hết cả hứng!!!. Nghe có bạn nói có phòng riêng có wifi cho người dùng laptop nữa, chắc là sẽ vào phòng đó để có không gian yên tĩnh, được thì xách laptop lên luôn, hehe. À, nhắc đến manga thì nhất định khi vào phải hỏi truyện Adachi mới được (fan ruột Adachi đây!), toàn nghe nhắc đến Doremon. Hic, mình qua tuổi đọc Doremon mất rồi. À, mà quán này có blog nữa chứ (mới tìm ra). Dễ thương quá. Cập nhật danh sách truyện thường xuyên. ----------------------------------------------------------------------------------- Đã đến tận nơi để kiểm chứng. Trà ngon và có nhiều lựa chọn để thay đổi khẩu vị, nhạc dễ thương hợp với tuổi teen (tiếc là mình hết "teen" rồi!!!), có điều... hic hic. Sao lạ vậy không biết, laptop của mình kết nối được với wifi của quán nhưng lại không vào Internet được, hỏi mấy bạn phục vụ viên thì mấy bạn cũng.... bó tay. Ko biết là tại sao nữa vì chỉ có mình bị vậy thôi, mấy bàn bên cạnh vô Internet vô tư luôn. Mà đi lần nào cũng bị mới điên chứ !!!!!! Hay là mình bị ghét rồi??????
Đến quán này một lần khi mình vừa mới bắt đầu làm việc ở trên này, mình đi qua quán hàng ngày. Nói đúng ra là ngắm nó hằng ngày. Thích con đường nhỏ ngoằn ngoèo dẫn vào quán. Thích cái tên, rất gợi mở, rất lãng mạn. Vì thế mà quán này được liệt vào danh sách những quán cafe mình sẽ nghĩ đến khi có dịp đi cùng bạn bè. Nhưng cái hôm mình đến, cảm giác khi bước vào quán không còn đẹp nữa. Có lẽ vì tâm trạng mìn lúc ấy không được tốt. Vì người đi cùng, vì nhạc,.... vì tất cả. Có lẽ quán đẹp, quán lãng mạn chỉ dành cho những lúc tâm hồn thực sự yên bình. Sẽ trở lại vào một ngày nào đó. Sẽ đi cùng với người mà mình muốn, không ép buộc, không gò bó, sống với những khoảnh khắc nhẹ nhàng của khúc giao mùa...