Đến với Lạc vào 1 buổi chiều nhẹ nhàng, sau khi kết thúc ca đi dạy thường ngày của mình, đã đi ngang qua con đường này 1 cách bình thường như mọi ngày, nhưng sao thấy "bị lạc" nếu không để ý đến Lạc - được nằm khuất trong 1 con hẻm, mà khi bạn tìm đến phải đi thật chậm, cố ý quan sát sẽ thấy 1 cái bảng nhỏ nhỏ, bé bé màu trắng có khắc tên Lạc,sẽ có 1 câu hỏi rằng, bạn sẽ có 1 lần bị lạc, và không biết ta sẽ lạc lúc nào, ở đâu, vào trạng thái nào, và mình kết Lạc vì theo ý nghĩ riêng của mình về định nghĩa ấy.Lạc rất nhỏ bé, có 1 lầu nữa, nhưng hôm đó mình chọn ngồi ở dưới, lại thích quán này là có tông màu trắng--.màu yêu thích của mình, nhưng có 1 chút nhẹ nhàng của xanh dương, lại có 1 chút hồng hòng xen vào.Không gian nhỏ, nên quán tận hưởng tối đá các ngốc ngách, chỉ cần 1 gốc lọt thỏm vào bên trong, bạn đã có 1 không gian cho riêng mình.Thức uống giá cũng tầm từ 23k - 40k tùy theo món,nhưng với mình lại 1 thói quen thuộc " cho em 1 cafe đen đá không đường nhé chị!".Thích sự sắp đặt không theo 1 cách sắp xếp nào của quán, nhưng chỉ có điều không thích lắm,đó là cái bàn và cái ghê, ngồi không được thoải mái, vì ghế cao hơn bàn, nếu ngồi lâu như mình, cảm giác sẽ mỏi ở sống lưng(heheh,hôm đó mình ngồi khoảng 2 tiếng rưỡi, vì còn 1 ca nữa phải đi dạy, nên cũng chưa có cảm giác gì cho cái lưng), nhạc của quán khá hay và hợp với gu của mình, 1 chút jazz nhẹ nhàng,1 bản accoustic được chơi cover khá lạ, nói chung là thích nơi đây.Đôi khi trong cuộc sống, 1 lúc nào đó ban cũng bị lạc, nhưng mỗi người sẽ bị mắc kẹt, và lạc đường ở đâu đó, đúng không nào???