Chọn kiểu gõ: Tự động TELEX VNI Tắt
 
Việt Nam | Hồ Chí Minh | Hà Nội
Cafe Trầm
31253 lượt xem | 21 lời bình | 2 sưu tầm
123 Đường Thống Nhất, Phường Bình Thơ, Quận Thủ Đức - Hồ Chí Minh
Điện thoại: (08)38963639
Fax:
Email:
Website:
TAGs:
Cafe Cafe Trầm Cafe máy lạnh
Phân mục:  
Đăng ký làm chủ địa điểm?
 
Phân bố
Tuyệt vời -
6
Yêu thích -
11
Bình thường -
1
Thất vọng -
1
Quá tệ -
2
 
Xu hướng
Tuyệt vời
Yêu thích
Bình thường
Thất vọng
Quá tệ
0
1
q10
Gửi tin nhắn
05/07/2014
Gửi lời cảm ơn
     
Nhiều lần mình đến quán Tram, được lần đầu tiền rất OK nhung may lần sau bắt dầu mình thấy quan nay vô cùng bất lịch sự, hôm đó mình đi vs 1 người bạn, kêu nước xong. Nói chuyện được 20 p ban minh co việc nên về trc, tinh tien xong minh tien ban ra ngoài nhung do dac cua minh van de do, Cafe thì chưa uống xong. Mình vo thi may ban phục vụ đã don het rui, mình mới hỏi. Cafe tui chưa uống xong, mấy bạn phục vu cuoi cười nhau rồi đem ra 1 ly khac. Tui thấy vậy là biết điều. Tui chỉ cảm ơn, rồi tui chuyen sang ban lớn hơn vì lát tui co 1 nhóm bạn nữa đến. Thấy tui chuyen ban, mấy bạn phục vu chỉ biết đứng nhìn rui xi xam cai ij do, tui don do của mình xong tui quay lại ban cu tu bung lun Cafe và tra da của mình lun. Máy bạn thấy đứng nhìn và cười thui. Tui thấy quan nay riết rui phuc vụ kém quá 1 tiếng đồng ho.moi di rót trà 1 lần cho khách. Tui that bùn khi không gian và kiến trúc quan rat OK và đẹp, mà phục vu tệ quá, con toilet nữa vo roi, ra ko mun' ăn uống ij nua. Tui nói vậy chắc mấy bạn hình dung toilet thấy " ghê " như thế nào. Thất vọng quá. Ko dam đến lần nữa.
0 phản hồi Gởi cho bạn bè Tin xấu
17
157
Hồ Chí Minh
Gửi tin nhắn
12/08/2011
Gửi lời cảm ơn
     
Mình và thằng em thường hay đóng đô ở đây vào sáng thứ 7 và chủ nhật. quán dễ thương nv nhiệt tình, quán có món mì ý ăn khá ngon, nhiều lúc mình ăn chay mua đồ ăn chay đến quán nhờ mấy bé để ra đĩa dùm mấy bé đều vui vẻ làm dùm mà không hề tính thêm tiền rửa chén đĩa bẩn. tuy vậy wc có vẻ củ kỷ so với quán có lẻ người thiết kế quá lập dị hoặc ý tưởng quá cao siêu mà mình không thể nào hiểu nỗi. thêm nữa mỗi lần cafe về là khắp người mình sặc sụa mùi khói thuốc đây cũng là một điểm trừ của quán ngoài ra thì tất cả đều ok
0 phản hồi Gởi cho bạn bè Tin xấu
moon thích lời bình này.
0
1
q10
Gửi tin nhắn
12/08/2011
Gửi lời cảm ơn
     
Có đến Trầm 1 lần, có lẽ đó là lần đầu và cũng là lần cuối...
Ấn tượng đầu tiên khi vào quán là rất tối, không gian, thái độ của nhân viên phục vụ...mọi thứ rất ok....
Nhưng có 1 điều làm mình thấy không hài lòng chút nào là: Quán thì mở máy lạnh mà tại sao lại để cho khách hút  thuốc ở đó.???....hôm mình vô là cuối tuần khách đông đến mức k có chỗ ngồi...trong khi 1 vài bàn thì thanh niên cứ vô tư xả thuốc, nhân viên k thấy nói gì...ngồi đó  1 lát mà cảm giác ngạt thở...chẳng lẽ chỉ vì làm hài lòng 1 vài ng mà để mất đi đa số??đó là phương trâm phục vụ của Trầm sao?? Mình có nghe bạn bè khen Trầm nên hôm đó bỏ quán ruột, muốn đến Trầm xem sao....khi ra về là cảm giác thất vọng ê chề...
3 phản hồi Gởi cho bạn bè Tin xấu
moon thích lời bình này.
mèo mắc ma Lúc mới mở Trầm cũng có khảo sát khách về việc cho/cấm hút thuốc thì 16/21 bàn cho hút nên mới để đến giờ đó bạn. Mình thấy việc khói thuốc phần nhiều phụ thuộc và ý thức của khách nữa. Nhân viên chỉ được nhắc khi có khách phản ánh thui. Vì nhiều người bị nhân viên nhắc thì nổi máu "vô văn hóa" cự...
03/09/2011  
Homesick Nhưng khách cũng phải có ý thức chứ, cửa hàng cũng khó trong chuyện này.
12/08/2011  
1
28
Hồ Chí Minh
Gửi tin nhắn
19/01/2010
Gửi lời cảm ơn
     
Tôi đến Trầm lần đầu tiên do 1 ng bạn dẫn đến, ấn tượng khi mới ở ngòai mà chưa bước vào là "lạ". khi bước vào thì thấy k gian thật là yên tĩnh & lịch sự ... uhm, tôi thích thú quan sát xung quanh... những bức ảnh đen trắng, chiếc xe cũ , thích những ly trà bằng gỗ ....
Đây là quán cafe lạ & tôi đã hào hứng khoe với bạn bè, giới thiệu bạn bè đến đây, ai cũng có cảm giác thích như mình , dạo này đi học = xe bus k nên k siêng đi bus xuống trầm uống cafe nữa ... hẹn 1 ngày đẹp trời vi vu xe  máy, ta lại xuống đây.
0 phản hồi Gởi cho bạn bè Tin xấu
475
94
Hồ Chí Minh
Gửi tin nhắn
03/08/2009
Gửi lời cảm ơn
     
Trầm, cái tên quán có lẽ không lạ lẫm j với các địa nữa, nhất là các địa ông, địa bà ở thủ đức :). Đến đây lần đầu với một mem, một mem special with me.

Quán khá trầm lặng, không ồn ào, không khói thuốc, một không gian khá trữ tình. Tuy không gian hơi nhỏ, nhưng với chiếc ghế ngồi êm êm hòa trong tiếng nhạc du dương, cùng những ngọn đèn mờ mờ ảo ảo, cũng thấy lòng mình thật khoan thai và dễ chịu biết bao.

Giờ đây, nghỉ đến Trầm, là tôi lại nhớ tới người bạn ấy. Một kỷ niệm thật đáng nhớ biết bao.
4 phản hồi Gởi cho bạn bè Tin xấu
nhỏ ngốc bi chừ thì đã khác rùi, nổi tiếng wa nên khách đông, trong khi không gian nhỏ, ồn ào như cái chợ ấy, lại còn khói thuốc dày đặc nữa...thất vọng....
12/08/2011  
Thu Nguyen Ngày xưa hay uống cafe Trầm ở Nguyễn Đình Chính, Phú Nhuận. Giờ quấn mất tiêu!
15/09/2009  
1
7
Hồ Chí Minh
Gửi tin nhắn
07/07/2009
Gửi lời cảm ơn
     
Đến quán cùng những người bạn thân thiết...

Thích cái cách thắp nến ở mỗi bàn
Thích ngồi ở sát mặt kiếng, ngang tầm mặt là mặt nước hồ
Lung linh và huyển ảo
Một không gian nhẹ nhàng...
Nhạc hay

Quán này hơi xa, nếu ko sẽ tới thường xuyên hơn...

Nhưng không hài lòng nhân viên lắm
Hai ng bạn của mình, gọi cafe đen, thì lại bưng ra cafe sữa... hix... Cầm bưng vô, lát bưng ra, nhẹ nhàng kêu bạn mình chịu khó uống... ko thik kiểu này chút nào :(
1 phản hồi Gởi cho bạn bè Tin xấu
mèo mắc ma có lẽ do nhân viên mới nên sơ sót chút
nếu bạn đến vào ca trưa tầm 12h-17h chắc sẽ gặp nviên cũ :)
13/08/2009  
23
78
Bình Dương
Gửi tin nhắn
22/06/2009
Gửi lời cảm ơn
     
đến Trầm 1 lần rồi, quán nhỏ nằm khiêm tốn đối diện với Apple ồn ào và hiện đại. Đến quán buổi tối ko còn bàn phải đợi, có lẽ ngta thix ở đây cái không gian hơi tối với nến là ánh sáng chủ đạo, thêm vào đó là nhạc jazz từ chiếc loa cũ kỹ lặng lẽ làm việc cần cù. 
nếu như ko nhìn kỹ, nếu như chạy xe với tốc độ cao có lẽ bạn sẽ ko bao giờ thấy Trầm đâu, cái bảng nhỏ xíu nhưng lại khá phong cách, đặc biệt vậy đó.
nước ở đây cũng như nhiều quán khác, nhưng khá ngon, phòng máy lạnh, trò chuyện hàng tiếng đồng hồ, nước tan ra trong đá nhưng vẫn giữ được vị ngon của nó, giá mềm, rẻ so với những quán trong khu vực, phục vụ mặc đồng phục dễ thương, lịch sự. nên đến quán vào ban ngày sẽ dễ chịu hơn, lạ vậy đó.
0 phản hồi Gởi cho bạn bè Tin xấu
6
17
Hồ Chí Minh
Gửi tin nhắn
23/05/2009
Gửi lời cảm ơn
     
Một khắc để kỷ niệm ùa về....

Mình có những kỷ niệm rất riêng với Trầm. Những ngày tháng sinh viên của mình luôn có những bước chân đi qua con đường đó. Chưa có nơi đâu mê hoặc mình đến vậy. Ánh nến lung linh, những cặp tình nhân với khuôn mặt sáng bừng sau khuôn kính... Mặt hồ lấp lánh ánh vàng... Đến giờ mình vẫn nhớ cảm giác thèm thuồng muốn bước chân vào đấy, như một không gian cổ đáng ao ước biết dường nào. Cái điều đã chặn bước chân của mình, cái mà con bé sinh viên nghèo không bao giờ muốn nói đến, cái điều hiển nhiên, hiển nhiên (ôi chao!!!). Đồng lương dạy kèm không cho phép mình sống xa xỉ, một ly nước có thể đổi lấy nhiều bữa ăn. Ôi chao là cuộc sống...

Cho đến giờ, Trầm vẫn là một ước muốn. Cuộc sống cuốn mình đi, không mấy khi nhớ đến nữa. Nhưng Trầm vẫn ở đấy, và một lúc nào đó, khi cần một chốn yên bình, một nơi để nhớ, mình sẽ đến. Lặng lẽ đứng bên ngoài...
0 phản hồi Gởi cho bạn bè Tin xấu
47
214
Hồ Chí Minh
Gửi tin nhắn
30/04/2009
Gửi lời cảm ơn
     
Ko biết tự bao giờ đã có thói wen ngồi Trầm,cắm Trầm,và chôn chân ở đây mỗi tuần,với 1 ai đó... 

Quán nhỏ,dù đủ rộng để fân thành 3 khu,thì với tôi,hay nhiều ai đó,vẫn là nho nhỏ,fảng fất chút riêng tư ấm áp,chút gì đó thu lại trong ko gian,giữa bộn bề..để lòng dễ dàng trải ra,để lời nói nhẹ nhàng thêm,chân thật hơn trước 1 tâm hồn đồng điệu khác,mà ở đấy,chỉ còn là tình thân giữa tôi và bạn,ko hề vẩn,ko chút gợn. 

Tông chủ đạo "trầm" đúng chất như tên quán trong mọi thứ ở đây, từ tường vải nâu nhạt,đến ghế gỗ nâu mộc,thảm xơ,cốc trà,menu,quầy nhân viên...và cả những bức ảnh đen trắng treo trên tường,chiếc điện thoại way số cổ,những cuốn sách,bản viết tay của các bản nhạc,đế nến,lọ hoa khô be bé trên bàn,chiếc tivi của những năm 80,máy đánh chữ...gợi trong lòng người hơi ấm của sự gần gũi,nhẹ nhàng,và bình yên.
 
Nhạc ở đây hầu hết đều là Jazz,cổ điển...và đa số là nhạc Pháp - sâu sắc,ý tứ.Vì lẽ đó mà tiếng nhạc vang lên nhè nhẹ,tha thiết,du dương như tan vào không gian,vào câu chuyện của những khách đến đây,để giữ nhịp,giữ cảm xúc của họ trong từng ngôn từ. Và cũng vì thế,mà tôi-và bạn,ở đây,trong không gian nhỏ hẹp,này,giữa muôn vàn câu chuyện,muôn vàn những con người khác nhau,để sẻ chia mọi điều,để thả hồn theo suy nghĩ,để nỗi lòng ta mở ra,ko che đậy,ko giấu giếm.Tất cả,chân thật như tự thân ta hiện hữu.Cảm ơn 1 ai đó,vì đã để tôi ở đây,bên cạnh bạn.

Kệ sách,vừa làm nền trang trí cho quán,vừa là nơi tìm được những cuốn sách về mọi lĩnh vực,để ta nhâm nhi bên ly càfê đắng,trong ánh nến chập chờn,hầu chuyện với các tác gia trong từng trang viết.Đó có thể là thơ,truyện ngắn,truyện dài,fê bình,tiểu luận,tiểu thuyết,tranh ảnh,tạp chí...hay đơn giản,chỉ là những cuốn báo đã cũ,mà soi vào ấy,ta lại thấy những gì cuộc sống đã đi wa.

Là càfê sách,nhưng ko gian lại mờ mờ ảo ảo,chập choạng như hoàng hôn chiều tà,sáng và tối lan tỏa vào nhau,ko còn rõ nữa.Ngay cả ban ngày,ánh nắng đỏ da của hạ cũng ko thể rọi hết vào trong,mà chỉ là những mảng sáng yếu ớt lẫn vào vùng tối.Rồi bóng tối fủ xuống,ánh nến lung linh ấm áp lại fả ra trong nền đêm.Ngày nắng,mặt hồ êm như nhung,bình lặng và êm nhẹ,người - cũng như xe,lướt wa như chớp nắng,ta,wa ô kính trong suốt, soi vào ấy,mà trông thấy những hòn sỏi cứng cỏi,im ỉm dưới đáy,để mang suy tư về cuộc sống vào ý nghĩ,nhưng lại đem thanh thản,bình lặng như mặt nước kia đến tâm hồn.Ngày mưa,mặt hồ lăn tăn từng hạt rơi,người cũng như xe, chạy mưa,ướt nhẹp,ào wa như chớp mưa,ta,bên dòng chảy từ trời ấy,như tách biệt giữa ngoài kia : ồn ào,tấp nập,vồn vã với trong này : tĩnh lặng,lẻ loi,chầm chậm,và lại thêm nghĩ suy về cuộc sống,trong dòng chảy thời gian kia,dòng chảy của đô thị,hay cái gọi là thời hiện đại ?!

Thức uống đa dạng từ sinh tố,nước ép trái cây,kem,cocktail,mocktail,cà fê,trà,sữa,nước ngọt...với giá cả khá fải chăng
Thức ăn fong fú từ spaghetti,bánh mì,mì gói,cơm chiên,pizza,khoai tây chiên... cho những thực khách cần nạp năng lượng. 2 chị nhân viên wầy mặc đầm nâu chấm bi nhẹ xinh xinh,nhã nhặn,và rất biết ý.Khi mới vào,bạn sẽ được fục vụ cốc trà lài,và sau đó,khi mọi sự ổn định với ko zan của bạn đã hoàn tất,menu mới đưa đến.Tính tiền có bill,và đặt trên 1 đĩa thủy tinh xanh hình thù hơi lạ (tôi ko biết diễn tả cụ thể cho bạn thế nào,nếu thử đến,bạn sẽ biết)
--------------------------------------------0O0--------------------------------------------
Trở lại Trầm ở 1 vị trí khác, có lẽ sẽ thông cảm nhiều cho những thiếu sót ở đây hơn. Ko hẳn Trầm chưa từng đề bảng No smoking cũng ko fải Trầm không muốn khách của mình trò chuyện nhỏ nhẹ. Cơ bản vốn dĩ nằm ở ý thức của mỗi vị khách.Người ta có thể dễ dàng hút thuốc trong fòng lạnh,điềm nhiên ngắm những người xung wanh ho sặc sụa,người ta cũng có thể ngang nhiên bỏ về ko thanh toán khi thức uống vừa được đem ra,với lí do Trầm hạn chế khói thuốc,người ta cũng có thể đem Trầm so với những wán này,wán nọ,chê bai ko thương tiếc,lớn tiếng với nhân viên…Buồn thay, đã từng có những vị khách như thế.
Khảo sát hơn 20 bàn tại đây cho thấy, chỉ 1/4 khách fản đối việc hút thuốc. Cho nên, để duy trì được Trầm đến hôm nay,quả thực chẳng dễ dàng gì. 

Phàm những ai yêu quí Trầm, xin đừng làm Trầm rợn ngợp trong khói thuốc và tiếng ồn.
2 phản hồi Gởi cho bạn bè Tin xấu
Buta Lời bình rất sâu sắc
04/09/2008  
Nice Trầm có cái cổng hơi nhỏ, nhưng lối vào thì quá đã
31/07/2008  
2
4
q10
Gửi tin nhắn
16/04/2009
Gửi lời cảm ơn
     
Một buổi chiều mưa tháng 7, những chiếc áo xanh thanh niên chui tọt vào không gian nhỏ nhưng thật ấm cúng của Trầm. Đấy cũng là lần đầu tôi biết đến Trầm và cũng là lần đầu tôi được ngồi cạnh em...

Em thích Trầm, và tôi cũng dần thích Trầm. Ngày ấy, có tôi, em và Trầm...

Vẫn lối nhỏ chỗ gởi xe, vẫn những bực đá lối vào, vẫn cái bàn nhìn ra hồ nước bên ngòai, mọi thứ vẫn như cũ. Chỉ khác duy nhất, bây giờ tôi không còn em. Chỉ còn có tôi và Trầm...

Ai đó nói những kỉ niệm rất khó để quên lãng. Càng cố quên thì nó càng xích lại gần bạn hơn, nó bắt bạn phải nhớ về nó. Tôi không bao giờ muốn mình quên đi tất cả, cũng không bao giờ muốn mình suốt ngày nghĩ suy về nó. Tôi muốn nó chỉ xuất hiện bất chợt vào một thời đỉêm nào đó . Có thể tôi đi ngang qua một con đường, tôi đặt chân tới một quán cóc, có thể tôi xem film .... là lúc tôi có quyền được nhớ tới em! Hạnh phúc vì yêu và được yêu. Tại sao phải lãng quên? Day dứt vì chưa làm được gì nhiều cho em. Tại sao cố quên? Tôi còn không thể hiểu mình đang muốn gì.

Nhăng nhăng cụi cụi nãy giờ, k rõ mình nói gì. Tôi nhăm nhi ly cafe tiếp đây...
1 phản hồi Gởi cho bạn bè Tin xấu
Kathy Thấy khen mà cho có 1 sao kì vậy bạn???
16/04/2009  
52
17
Hồ Chí Minh
Gửi tin nhắn
09/02/2009
Gửi lời cảm ơn
     
           Một ngày nặng đầu..
     Chiều, một lô một lốc icon, char..Rồi cũng xong. 7h. Về, chỉ muốn chui vô cái tổ ấm áp mà bật quạt, quấn mền, đọc cái gì đó, café. Chạy ngang Trầm, đầu nói với tay : quẹo mày. Ừn, thì quẹo.
     Ngồi, dưới cái giá sách. Café đá. Ừn, bốc một quyển, tuyển tập Nguyễn Tuân. Ngó mông lung..đèn vàng, cái R25 cũ kỹ , cái radio băng 135...Bosa Jazz đang réo rắt Yesterday..Ohoho, đèn cầy tận bàn phục vụ cho cuốn sách cũ đã nhòe chữ. Café tới. Im lặng nghe. Nhẹ nhàng thả người..bum..đầu chạm vào giá sách. Đau ? Không. Quán nhỏ, khá vắng, hơi tối, ai cũng rù rì. Trên bàn có lọ hoa nho nhỏ, xinh xinh nhưng hơi bị héo. Café giọt hết rồi..À..không ngon lắm nhưng chấp nhận được. Êm đềm, có phần hơi lặng lẽ. Oa..ở đây có những bức hình đen trắng thật tuyệt, ngắm say mê. Chỉ tiếc, nhà vệ sinh chỉ có một, nhưng lại hay khi có hai cái ghế để  ..chờ tới luợt. Ngồi, nhai cuốn sách, jazz đôi khi réo rắt, đôi khi chậm rãi thở bên tai. 
      Ở Trầm, hình như thời gian như đứng im. Bao nhiêu mệt mỏi, nhức đầu nó bay đâu mất. Chỉ còn cuốn sách trước mặt, jazz rủ rỉ bên tai, ly café, ngọn đèn trên bàn..Nhớ bạn, lôi tin nhắn ra đọc, cười một mình..
      Đôi khi, điên đầu vì công việc, vì những điều mà mình chẳng bao giờ muốn nó xảy ra..hãy thử ghé Trầm. Lắng, nghe, dòm lại chính mình. Và, có lẽ, những người thất tình thì không nên ghé Trầm...
2 phản hồi Gởi cho bạn bè Tin xấu
Bờm thích lời bình này.
H_classic Ớn quá! "chỉ muốn chui vô cái tổ ấm áp mà bật quạt, quấn mền"
10/02/2009  
Kathy Giong van này có phải là Ngu chăng? sao nghe lạ vậy, đúng là tâm trạng người đang yêu hehe
10/02/2009  
0
1
q10
Gửi tin nhắn
18/01/2009
Gửi lời cảm ơn
     
Lời cám ơn chân thành :

Một ng bạn đã send cho kẻ lạc quan tếu này cái link đầy cảm xúc này
Là cái thằng KTS thiết kế ra cái quán này, cũng là người Thủ Đức, làm xong quán thì hay đi biền biệt.
Hôm nay ngồi đọc cảm nhận của các bạn thì xúc động vô cùng...
Đã đọc hết lời bình của các bạn. Ko xét về mặt kiến trúc , xét về cái cảm xúc thì cái cảm xúc của các bạn cũng gần như cái cảm xúc của tui khi thiết kế nó.
Không gian và những ngõ ngách lưu chảy của nó đều có tâm hồn của tui trong đó.
Nhưng nói thật là thằng này chưa happy lắm về tác phẩm này. Nó chưa dc trau chuốt lắm. Thời gian thiết kế và xây dựng rất gấp + kinh phí khá eo hẹp. Sau khi xem đất thì cái idea đến rất nhanh, hầu như ko thay đồi gì nhiều. Rồi thì cuối cùng cũng có cái Trầm này, ko bị bạn bè chửi là ko có làm cái gì ở Thủ Đức hehehe
Tui thích nhất là khuya về chả còn khách trong quán, tui với thằng Trầm (chủ quán) ngồi uống ken nghe Jazz, phê lắm...
 Các bạn để ý khi ngồi ngắm người ngợm qua lại qua cái ô "panorama", con đường phía trc nó hơi dốc nên tui rất thích mấy em áo dài hơi cong đít mỗi khi đạp xe ngang qua.
 Cái mặt tiền là hướng chính tây, nắng rất gắt, tui đã cố gắng chuyển cái nắng này thành cái ánh nắng mà các bạn thích vào trong nhà. Cái hồ nước giảm rất nhiều nhiệt bức xạ mặt trời về mặt vật lý kiến trúc. Nó cũng là mặt gương phản xạ và rất lãng mạn về đêm. Nhưng ngoài sự lãng mạn nó còn có tác dụng như thế này : ::  Một hôm đang ngồi ngắm mặt hồ và suy nghĩ thì có thằng ku bán vé số đi qua. Tới cái hồ, bất chợt nó kẹp xấp vé số vào bụng, vén quần lên xọc nguyên cái chân vào hồ nước và rửa. Mình thì cười ngất còn mấy ku bảo vệ thì chửi rồi dí nó quá trời hahaha .
 
 Rất xúc động trc comment của các bạn. Riêng tui khoái nhất missB vì khen tui là KTS đại tài làm tui sướng ngất ngây !!!
Nói chung rất cảm ơn các bạn đã thích quán. Nói riêng với các em gái nào hâm mộ anh thì anh rất sẵn lòng nghênh đón!!!!
Cảm ơn các bạn thật nhiều và mong nhiều lời góp ý
regards,
Daac Hung
1 phản hồi Gởi cho bạn bè Tin xấu
Kathy ái chà chà! anh bạn này coi bộ hơi háo danh đây, đọc xong lời bình của u, mình đọc nốt những lời bình còn lại, đúng là nhiều thodia khen thiệt, chắc có dịp xuống thủ đức, không thể bỏ qua quán n&a...
19/01/2009  
4
24
Lâm Đồng
Gửi tin nhắn
23/11/2008
Gửi lời cảm ơn
     
Chưa có dịp đến Trầm lần nào nhưng cái tên Trầm luôn nhắc nhở tôi, thúc giục tôi phải tìm đến 1 lần.

Một lần tình cờ đi ngang qua đường Thống Nhất, tôi bất chợt thấy Trầm (mà lúc đó chưa biết tên quán là gì) cắm đầy nến dọc theo lối đi qua hồ nước dẫn vào quán. Tôi bị thu hút ngay với cách bắt khách đó. Quang cảnh lúc ấy không thể nào không gây 1 ấn tượng với người qua đường. Nó quá lung linh, quá lãng mạn, và quá thu hút.

Mấy ngày sau, tôi quyết định quay lại con đường ấy, tìm cho được cái quán ấy chỉ để xin 1 cái tên. Nhưng không hiểu sao, tôi đánh xe mấy lần qua lại con đường Thống Nhất nhưng không thấy cái quán ấy. Rồi lại 1 ngày khác có dịp đi qua con đường, tôi lại cố gắng tìm cho ra cái quán, nhưng vẫn thất bại. Một buổi tối, lang thang trên đường tôi bắt gặp cái hồ nước ấy. Đúng, chính cái hồ nước ấy mặc dù hôm nay nó không được trang trí bằng nến nữa. Và lần này, tôi mới phát hiện ra là nó có 1 cái bảng hiệu nho nhỏ, cũng màu nâu gỗ, có ghi 1 chữ Trầm giản dị, mộc mạc. 

Cho đến hôm nay tôi vẫn chưa đến quán 1 lần, nhưng cứ đi ngang qua đó thì tôi lại nhìn quán 1 lần, ngắm nó thật kỹ và nhắc mình rằng trong đó còn rất nhiều điều để khám phá. Và sẽ có 1 ngày, hẹn 1 ngày...
0 phản hồi Gởi cho bạn bè Tin xấu
2
7
Hồ Chí Minh
Gửi tin nhắn
13/11/2008
Gửi lời cảm ơn
     
    Tôi vốn không phải là người thích những không gian khép kín như Trầm vì trong không gian ấy tôi cảm thấy mình bị gò bó và không thoải mái. Vốn thường tôi thích những nơi gần gũi thiên nhiên và tuyệt đối yên tĩnh như vườn cây, ao cá, bến sông…và lẽ dĩ nhiên tôi cũng hay săn lùng những quán café như vậy để thả hồn trong tâm tưởng. 

          Nhưng đó là lần đầu tiên tôi bị chinh phục bởi một quán café mà ngay cái tên của nó đã gợi nên khung cảnh tôi không mấy hứng thú- Trầm. Nghe tên tôi mườn tượng ra đó là một quán café nhốt chặt tâm hồn quanh quẩn trong mấy quầy bar hay mấy cái ghế salong sang trọng. Nhưng tôi đã lầm.
Tôi đến với Trầm là một sự tình cờ và cũng là một kỉ niệm không bao giờ quên. Lần ấy tôi đang gặp một chuyện buồn, một khúc mắc dữ dội trong tình cảm mà tưởng chừng như không có người bạn ấy chia sẻ có lẽ tôi đã không thể vượt qua. Người bạn ấy đã đưa tôi đến Trầm và hai người ngồi đó nguyên buổi chiều mà tôi vẫn chưa mở nói được lời nào về chuyện tôi muốn tâm sự. Có lẽ vì tâm hồn tôi đang xáo động với biết bao suy tư dằn vặt. Khi buớc vào Trầm với cái sự “trầm” mang đầy chất thiền và sự ấn tượng với cái không gian bí ẩn ấy đã làm tâm hồn tôi phần nào dịu xuống và tôi không muốn khuấy đảo nó lên chăng? Người bạn đó hiểu ý tôi và ngồi bàn luận với tôi nhiều chuyện linh tinh khác mà không hề đả động gì đến chuyện tôi muốn kể cho người ấy nghe! 

          Với mấy cuốn thơ đã phai màu và lên mốc vì lâu ngày chưa ai đụng đến, tôi cùng người ấy đàm đạo văn thơ. Dường như tôi quên bén đi những suy tư đang đè nặng tâm hồn mình và thả hồn vào cái bầu không khí mà Trầm đã vận vào tôi lúc ấy. Trong quán bắt đầu thưa người. Tôi và người ấy ngồi gần cửa kính màu nâu thời gian và cùng nhìn ra ngoài đường với dòng người và dòng xe cộ qua lại. Không gian bên trong như ngừng lại trong khi đó không gian bên ngoài vẫn đang giao động như dòng nước chảy. Rồi cuối cùng tôi cũng hé lộ điều muốn chia sẻ cho người ấy. Đó là lần đầu tiên trong đời một người bạn đã chia sẻ với tôi một bí mật lớn lao của đời tôi. 

        Từ đó, Trầm ám vào tôi như một bùa chú không thể tách ra và mỗi khi suy nghĩ việc đi café là tôi nghĩ ngay đến Trầm. Như một kỉ niệm, như một nơi để thiền định tâm hồn và như một nơi để “trầm” cả tâm hồn trong không khí của Trầm ấy.
1 phản hồi Gởi cho bạn bè Tin xấu
Moonkanu Đồng ý với bạn là sự chinh phục của trầm, có lẽ với cáh design của trầm, là tuyệt vời. 
14/11/2008  
11
27
q10
Gửi tin nhắn
09/09/2008
Gửi lời cảm ơn
     
Ở làng Đại Học Thủ Đức có 2 quán Windy  hay ghé. Một là Dường Như... trên đường Hồng Đức, thứ đến là Trầm ở Thống Nhất này.

Quán khá nhỏ, xây theo kiểu 1 căn nhà nhỏ của Châu Âu với quầy bar ấm cúng và lò sưởi. Gam màu quán sử dụng là nâu, tạo cảm giác chân thật và gần gũi. Những dãy ghế tương đối tách biệt và có tầm nhìn riêng, chỉ có dãy bàn giữa quán đối diện quầy Bar là khá ồn ào, Windy ngồi ở đó một lần là không dám ngồi lại lần thứ hai. Những chỗ ngồi ở đây khá ấm cúng, ghế sofa nhỏ, nhưng êm ái và dịu dàng, nếu ngồi cùng với bạn người yêu nữa thì rất chi là lãng mạn. Ở đây, mỗi bàn đều có 1 lọ hoa nhỏ xinh làm điểm nhấn, hoa chủ yếu là các loài hoa dại, nhưng chính lọ hoa nhỏ đó lại tạo một hiệu ứng khá tốt khi vừa ngồi vừa nhâm nhi cafe và thưởng thức âm nhạc. Buổi tối, mỗi bàn lại có 1 cây nến, quán để đèn vừa phải, không quá sáng nhưng cũng k quá tối, lúc này quán lãng mạn nhất và dễ chịu nhất.

Về phần âm nhạc, khác hẳn phong cách của Dường Như... sử sụng dòng nhạc trữ tình thì Trầm lại để Blue, Jazz và thỉnh thoảng có những bản Country rất dịu. Thật sự khi đến quán Windy luôn chìm trong những bản nhạc dịu dàng và lãng mạn này, đã đến là phải ngồi ít nhất 2 tiếng thì mới thỏa được cái tai nghe nhạc.

Cuối cùng, kết nhất là món cafe ở đây, cafe để trong 1 ly cối thấp, và chủ quán để 1 chén đá để khách tự bỏ vào ly, điều này khiến cho cafe đậm đà chứ không hề loãng. Cafe ở đây thơm và ngon, so với cái giá chừng 17k một ly thì hương vị ở đây quá tương xứng.

Tuy nhiên, quán nhỏ mà lại có wifi nên rất đông khách, buổi tối nếu đến sau 6h30 thì rất khó còn bàn đẹp, mà mấy cái bàn đối diện quầy bar thì ồn ào lắm.

Tóm lại, đây là 1 quán rất ổn, giá cả vừa phải, cafe ngon, nhạc hay tuyệt. Thích nhất là uống Ken và nghe Blue, thư giãn không tả. Cuối tuần mình hay ghé đó để xả stress
2 phản hồi Gởi cho bạn bè Tin xấu
windywindy Vậy thì thật là thiếu sót, ở đó nhạc hay lắm nghen.
09/09/2008  
Nice Tớ ở thủ đức mà chưa có vô quán này lần nào cả !
09/09/2008  
7
15
Hồ Chí Minh
Gửi tin nhắn
12/06/2008
Gửi lời cảm ơn
     
quán có vẻ ngoài bí ẩn, thu hút, mặt nước tĩnh lặng như mún hút hết những ưu phiền của con ng, để họ có thể bước vào quán 1 cách thảnh thơi. ko khí mát lạnh, có rất nhiều chỗ ngồi để bạn lựa chọn. Nếu đi 1 mình, có thể chọn 1 góc tối, thả hồn vào suy nghĩ, ngắm nhìn xe cộ phố phường, nhạc nhẹ êm tai, lâu lại phối thêm vài bài tiết tấu nhanh như mún lôi kéo sự chú ý. Đi cùng đám bạn, theo mình, các địa nên chọn chỗ ở phía trong, sáng sủa rộng rãi, dễ nói chuyện... trong đó có 1 chỗ mình rất thích, trên tường dán kín các bản nhạc, ghế nệm, gối tựa bự xừ, ấm! đối diện góc này có 1 cái máy đánh chữ, có sẵn giấy và mực cho khách gõ nữa, rùi những khúc gỗ, những đĩa nhạc, nhìn tự nhiên nhưng đều có chủ ý, nó làm mình có cảm giác thật thân quen, thật ấm cúng... Giá nước thì ko mắc đối với quán có wi-fi, cách phục vụ tận tình, rest room sạch sẽ....
0 phản hồi Gởi cho bạn bè Tin xấu
91
220
Hồ Chí Minh
Gửi tin nhắn
03/06/2008
Gửi lời cảm ơn
     
   Ấn tượng bởi vẻ ngoài thật sự "trầm" với vẻ lãng mạn, thu mình của quán so với không gian xung quanh. Một buổi trưa nắng, đi ngang qua hồ nước phẳng lặng, ngạc nhiên sao ở Thủ Đức lại có 1 quán độc thế này! Đó là khi Trầm mới xuất hiện. Trưa hôm sau, rủ 1 bà 8 ghé thử ngay. Công nhận, ở Thủ Đức mình chỉ "thán phục" mỗi Trầm.
    Đi qua hồ nước vào quán, không gian yên tĩnh, mát lạnh và ánh sáng lúc nào cũng như 1 buổi hoàng hôn trể nải. Tông màu nâu thể hiện sự trầm tĩnh, không gian đơn giản wá, nhưng mà vẫn nhận thấy bàn tay KTS chuyên nghiệp. Con đường vắng, bên kia là dãy hàng rào cột xi măng của khu biệt thự cũ,... tất cả đều nhuốm màu ngả vàng qua ô cửa kính màu nâu như bạn đang xem 1 tấm ảnh cũ . Nhạc nhẹ, thường là Jazz hay nhạc không lời.
Trên mỗi bàn đều có 1 bông hồng. Ngay cả ly uống nước bằng gỗ cũng rất dễ thương. Buổi tối, chỉ dùng nến.
    Sau đó, Trầm nổi tiếng, đông khách hơn. Ban ngày thì còn đỡ, chứ buổi tối thì cũng ko dám vô nữa, mặc cho mỗi khi ngang qua hồ nước lóng lánh ánh nến từ những ô kính trầm luôn gây xao xuyến ...
Sưu tập: Quán cafe
0 phản hồi Gởi cho bạn bè Tin xấu
8
3
Hồ Chí Minh
Gửi tin nhắn
20/04/2008
Gửi lời cảm ơn
     
Mình rất thix quán này nhất là đi vào buổi tối và dc ngồi ngắm hồ phía trước thông qua tấm kiếng lớn,lãng mạn lắm đó.Và theo mình biết là quán này dc 3 kiến trúc sư thiết kế(điều này mình biết qua người bạn làm KTS).Buổi sáng thì đến quán thư giãn là hết ý,vừa được ngồi máy lạnh mà vừa dc nghe nhạc "thật là êm dịu" sau những ngày làm việc căng thẳng
2 phản hồi Gởi cho bạn bè Tin xấu
baby uh vậy khi nao muốn đi thì kêu Baby nhé,baby sẻ dẫn đi
21/04/2008  
Nice chưa vô quán này, bửa sau baby dẩn vô nhé
21/04/2008  
48
79
Đồng Nai
Gửi tin nhắn
19/03/2008
Gửi lời cảm ơn
     
Mình thích quán này lắm....công nhận người thiết kế thật đại tài, dù không gian chẳng có gì riêng tư, nhưng ngồi ở góc nào cũng thấy có cảm giác riêng biệt, thích nhất là trên tưởng dán các bài nhạc,...thích luôn cả cai bàn gỗ, ghế gỗ, cái lọ hoa bất tử...
Thích luôn ly tách...chị tiếp viên cũng dễ thương, tuy không gian cực nhỏ nhưng lại có nhiều vị trí để chọn chỗ ngồi, đủ loại phong cách...ngồi kiểu bar, ngồi ghế bành, ghế gỗ.
Vào buổi trưa thì không gì bằng, hoàn toàn tách biệt với cái không khí nóng bức bên ngoài.
Mới nhìn vào thì thấy tối thui sao mà đọc sách được, nhưng khi bước vào thì công nhận là đủ ánh sáng để mình có thể nghiên cứu mấy quyển sách trong đó được....
Vào đây một ngày nắng, bạn có thể bắt gặp được nhiều loại người, nhân viên văn phòng, công chức, đôi bạn trẻ, nhóm bạn ...tất cả đều tìm cho mình một góc riêng thư giãn.
Buổi tối quán khá đông, và lãng mạn nữa...
Mình nghĩ là nên đi buổi trưa để tránh hết chỗ. 
0 phản hồi Gởi cho bạn bè Tin xấu
154
40
Hồ Chí Minh
Gửi tin nhắn
25/01/2008
Gửi lời cảm ơn
     
   Đi ngoài đường Thống Nhất mình đã bị thu hút ngay từ cái nhìn ban đầu đó là lối kiến trúc độc đáo của Quán Trầm này.
   Ban đầu nhìn vào mình có cảm giác quán đang bị chìm dần trong nước khi có một hồ nước lớn bao quanh mặt tiền quán . Tiếp theo là vài cây xanh rủ bóng mọc giữa hồ, cùng với dòng nước tràn bờ gợi lên cảm giác mênh mông của một vùng quê nào đó. Ấn tượng thật !!!
   Thế nhưng, khi mình bước vào trong lại là một thế giới khác, mang phong cách kiến trúc hiện đại kiểu Nhật Bản. 
   Những bức ảnh ấn tượng cùng một thư viện sách nho nhỏ khiến mình muốn ngồi lâu thêm đôi chút. 
   Đa số khách tìm đến đây chủ yếu là thư giản sau những giờ làm viêc mệt nhọc
   Thức uống thì đa dạng phù hợp với mọi lứa tuổi. Mình nghĩ bạn nên thêm vào danh sách cuối tuần của bạn địa chỉ này thử xem nha...
 
1 phản hồi Gởi cho bạn bè Tin xấu
missb Mình ngồi hơi bị lâu, ko muốn rời luôn đó..
19/03/2008  
Trang: 1 2 Tiếp
Gợi ý lựa chọn
 12 lời bình
Phân loại: Café - Kem - Sinh Tố
 136 lời bình
Phân loại: Café - Kem - Sinh Tố
 137 lời bình
Phân loại: Café - Kem - Sinh Tố
 67 lời bình
Phân loại: Café - Kem - Sinh Tố
 7 lời bình
Phân loại: Café - Kem - Sinh Tố
Sưu tập mới
Phú Long Sport 1 địa điểm
Công ty thiết bị thể thao ngoài trời...
anhlucky2 1 địa điểm
anhlucky2
Mới sưu tập Bột chiên Bình Thạnh
thiết bị mầm non 2 địa điểm
thiết bị mầm non
Mới sưu tập Đồ Chơi Phú Long
Nước Tinh Khiết H2O 3 địa điểm
Từ Thiên Nhiên Đến Cuộc Sống” - Sau hơn...
Công ty 1 địa điểm
Thông tin từ vấn đặt hàng liên hệ: NHÀ...
Đóng

Thông báo
X
Hệ thống sẽ cập nhật lại thông tin này ở tất cả các thông tin Ưu Đãi & Khuyến mãi đã đăng và thông tin địa điểm. Bạn có muốn cập nhật lại không?