Nằm trong hẻm nhưng làng nướng Nam Bộ đúng như mang tên"làng" thật. Không gian làng rộng, kể cả bãi giữ xe, lại phân ra nhiều khu vực. Loay hoay đưa xe lên lầu mới thấy cái kiểu thiết kế hơi lạ, bãi xe ở trên lầu lửng, thoáng và khiến mình liên tưởng tới cái sân mui của những con tàu chiến...
Giống như kiểu đột kích, chúng mình tới mà không hề đặt bàn trước, dù trước đó nhiều người bảo là ở đây đông lắm cơ! Cảm giác đông đúc, ồn ào đúng kiểu của người Sài Gòn. Bước chân vào làng nướng việc đầu tiên là được nhân viên tư vấn dẫn tới bàn. Nhìn lên áo bà ba sọc caro của mấy anh phục vụ đều có mang bảng tên và một cái mặt cười. Thật thú vị. Thực khách đông, nhân viên cũng đông không kém. Mùi thức ăn thức dậy, tiếng nói cười hòa quyện với nhau tạo thành nhiều tiết tấu giai điệu.
Chọn một cái bàn ở ngay lầu trệt, gần trong góc để tránh người đi lại nhiều, anh nhân viên phục vụ mặt trắng tươi mang menu tới, hướng dẫn cách chọn món ăn. Một món gỏi, 1 món vịt nướng lu, lẩu, tôm nướng...Trong lúc chờ thức ăn mang lên thì lai rai đậu phộng với cóc ngâm, ăn cũng ngon ra trò.
Giờ mới có thời gian quan sát cái làng nướng. Gam nâu trầm xen những chiếc đèn đỏ đô là tông màu chủ đạo của quán. Những giỏ cây trầu bà treo trên cao, dường như chủ nhân muốn tạo thêm không gian xanh của làng thì phải?! Hơn nữa còn có nhiều cây cảnh, nhất là những chậu thiên tuế, chứng tỏ làng cũng chịu chơi phết! Nhưng mình chưa tìm được chất Nam Bộ ở đây ngoài mấy anh nhân viên mặc áo bà ba quần đen thôi. Chờ đã...
Thực khách của làng bao gồm đủ thành phần. Nhưng đông nhất vẫn là những nhóm bạn bè rủ nhau ăn chơi họp mặt.
Đang thơ thơ thẩn thẩn thì món ăn đã được dọn lên. Mọi người đánh giá là "nhanh". Gỏi củ hủ dừa trộn tai heo và tôm, 1 đĩa lớn, nhìn đã thấy hấp dẫn. Vị chua nhẹ, giòn của hủ dừa, hơi dai dai của tai heo và bùi bùi của đậu phộng, món này được ăn kèm với bánh phồng tôm. Mọi người khá hồ hởi với món này. Chấm khá.
Ăn chưa hết món gỏi thì tôm đã được đưa lên cùng với vịt nướng lu. Mọi người lâm trận bắt đầu tăng tốc. Với mức độ khách đông thế này mà phục vụ khá là nhanh. Tôm mẩy, vỏ chắc, thịt dai. 1 đĩa tôm đủ cho cả nhóm ăn thoải mái. Vịt nướng thì vốn là món ngon của quán, ướp đặc biệt lắm, thơm và vị đằm, chưa ăn nhưng nhìn đã thèm. Ăn không bị cảm giác ngán. Món này có bánh bao và rau xà lách, cà chua đi kèm. Anh nhân viên da trắng làm việc khá là trách nhiệm, thi thoảng còn biết pha trò.
Đã thấm cảm giác "đủ", nhưng còn món lẩu nấm hải sản nữa cơ. Món này được nấu với hến, mực, tôm và cả thịt bò nhúng nữa. Đến lúc nồi lẩu sôi sùng sục bốc mùi thơm điếc mũi lên thì mọi người cũng chỉ ăn được thêm một chút.
Đến lúc này thì làng càng ngày càng đông khách, khách ra khách vào nườm nượp. Trước khi ra về còn được nhân viên chìa cuốn sổ góp ý nữa cơ chứ! Bụng bảo dạ là lần sau có làm tiệc sinh nhật cho đứa cháu thì chọn nơi đây cũng được.
Mất thêm 3k cho tiền một chiếc xe. Chẳng nhằm nhò gì nhưng sao bỗng thấy bớt đi cái ấn tượng về "Nam Bộ". Anh nhân viên tiếp tân đóng áo dài đứng ngay cổng nhưng khách về lại đang ngơ ngẩn đi đâu, chẳng thấy chào với khách (hay là chỉ có khách vào mới chào thôi nhỉ?).