Là 1 trong số rất ít quán cafe mà W thích nhất. Hiện tại, ở khu vực cafe làng Đại Học Thủ Đức, ngoài Dường như.... thì chỉ có Trầm trên đường Thống Nhất cách đó không xa là đáng để ghé thăm mà thôi. Và chỉ duy nhất 2 quán này là khác biệt, có phong cách riêng và ổn định chứ không nhốn nháo và quá nhảm nhí như 1 số quán khác.
Đến quán, thích nhất là đến vào những lúc trời mưa, anh chủ quán thiết kế quán rất khéo khi để những bàn dọc theo hành lang có mái ngói, ngồi ở đây, khi trời mưa thì chịu khó co giò lên và nhâm nhi ly cafe nóng thì tuyệt vời, cái cảm giác vừa lành lạnh vừa hoang dã, bởi vì thực sự lúc đó mọi người lo rút vào bên trong cho nên chỉ còn mình ta một cõi, uống cafe trong mưa, nghe Trịnh, cảm giác phải nói là tuyệt vời, thỏa được cái máu lãng tử của mọi người.
Quán này là 1 trong số rất ít quán có kho nhạc phong phú, từ trước 1975 của các giọng ca lão thành của dòng nhạc trữ tình như Duy Trác, Lệ Thu, Hoàng Oanh, Evils Phương, Vũ Khanh, Sĩ phú, Thái Thanh............ Thậm chí quán còn có những bản nhạc do chính Trịnh Công Sơn đệm đàn và hát, mê chết được.
Khung cảnh quán thì rất tách biệt, và mộc mạc, tuy hơi khó gần nhưng thực sự không thể không yêu mến. Windy có cảm giác quán giống như 1 cô gái không son phấn quần áo sang trọng, nhưng vẫn có ánh nhìn và phong thái rất thu hút, khiến người khác không thể không ngoái nhìn, lạnh lùng nhưng có nét dễ gần và thật sự rất có thần.
Về giá menu thì rất tương đối, chừng 10k trở lên, tuy các món ở đây không đặc sắc nhưng không quá tệ, nói chung là chấp nhận được.
Cuối cùng, theo quan điểm của mình, đây là 1 trong số ít những quán thật sự đáng ghé, vì khung cảnh của nó và vì kho nhạc ở đây quá tuyệt, không thể không nghiêng mình thán phục tài sưu tầm nhạc của chủ quán.