Vẫn biết cái tên Hi-end đặt ra là vì dàn âm thanh nghe nhạc chuyên nghiệp hi-end đồ sộ - điểm đặc trưng nổi bật cho quán, song tôi vẫn muốn nghĩ cái tên quán theo cách của mình. Hi-end của riêng tôi là 1 chuỗi dài những bắt đầu và kết thúc, giống như những sự việc đã diễn ra ở đây.
-|-
Khách của Hi-end sáng và trưa chủ yếu là những người làm văn phòng, họ đến vì 1 chỗ nghỉ ngơi và bàn luận công việc, bắt đầu cho một ngày mới bù đầu và hối hả.
Khách của Hi-end chiều và tối lại chủ yếu là những người muốn tìm cho mình 1 khoảng ko gian riêng, hay đi cùng 1 ai đó, có thể là người yêu, có thể là bè bạn. Họ tìm tới Hi-end để thư giãn trong âm nhạc, để trò chuyện và là nốt lặng kết thúc 1 ngày cho họ.
Cứ thế, người ta tìm tới Hi-end khi ngày vừa hửng nắng.
Rồi Hi-end hắt ánh đèn vàng vọt chào những vị khách dắt xe ra về khi phố xa đã ngớt tiếng kèn xe, trả lại sự lắng đọng cho những con đường.
-|-
Hôm đến Hi-end 1 mình, tôi nhìn quanh những con người đang trò chuyện, tôi nhìn quanh những con người đang cắm cúi vào màn hình vi tính, tôi nhìn những nét mặt đăm chiêu bên ly cafe đen đặc quánh, khói thuốc như quện cả ko gian thành 1 khối, tôi nhìn cả những người phục vụ bàn đang vội vã chạy ngược xuôi làm hài lòng khách... Một thế giới thu nhỏ với hỉ, nộ, ái, ố chắc có thể được đơn giản hoá như thế này chăng?
Hay đơn giản hơn chỉ cần tóm gọn trong 2 từ của quán: HI-END là đủ lắm rồi...
-|-
Hi-end ở đây rộng hơn quán cũ, phong cách hơn quán cũ, nhưng vẫn có những điều như cũ: nhạc vẫn vậy, ly chocolate đá tôi uống vẫn sóng sánh nâu lành lạnh...
Thời gian trôi đi, rồi có những điều sẽ thay đổi, đó là TỰ NHIÊN.
Và bên cạnh sẽ còn lại điều ko thay đổi, đó là BẢN CHẤT.
Cũng giống như đặc trưng quán của Hi-end mà thôi.